
? Nó ngơ ngơ trước bộ đồ mình đang mặc, rồi kéo chăn ra nhìn bộ đồ hắn đang mặc…
-“Bảo Khánh, chúng ta… chúng ta chưa có tắm”
-“Giờ này em mới phát hiện ra sao? Người biết sau cùng là người la lớn nhất á”
-“Anh … vậy mà cũng chẳng nói… thấy ghét”
Ai đó giận dõi đánh yêu vào người kia rồi bỏ một mạch vào nhà tắm…
-“Bà xã… đợi anh … đợi anh tắm nữa em”
-“Ai cho anh vào… đừng vào”
-“Anh vào…”
-“Không cho…”
………
………
-“Hôm nay anh về sớm, em sẽ đợi anh về ăn cơm”
-“Cảm ơn em bà xã”
Nó đang xoăn tay áo lên cho hắn, cứ mỗi vài ba phút lại bị người kia giả vờ thơm lên má…
-“Thôi thơm vào má anh cái nào”
-“Được rồi… đi đi” – nó phụng phịu thơm vào má người kia…
Hạnh phúc là thế đấy. Đơn giản là quan tâm và được quan tâm chỉ thế thôi…
Cả buổi chiều nó tự đi siêu thị mua đồ rồi về làm cơm cho chồng, buổi cơm gia đình thật thích à… người ta đã bảo dù vợ có nấu ăn dở đến cỡ nào khi mà chồng ăn vẫn thấy ngon chứng tỏ anh ta rất yêu vợ…
Vậy là có đứa làm thử, món nào nó cũng thêm chút muối chút đường… ấy chà ngon thế mà mùi vị thì ôi…
………….
Đã hơn 7 giờ rồi mà hắn vẫn chưa về, nó bực bội đi tới đi lui…
Định lấy điện thoại gọi cho anh chồng thì có một số lạ gọi vào… chẳng biết là ai?
-“Alo”
Người kia là ai thế nhỉ, sao không nói gì hết…
-“Alo, ai vậy ạ?”
Một giọng nói lạnh thấu xương tỷ..
Cái gì vậy? Chuyện gì đang xảy ra?
Câu nói đó cứ văng vẳng trong đầu nó… cũng là lúc nó không còn sức
lực để đứng vững, đôi chân nhỏ nhoi đã ngã quỵ từ lúc nào, vô lực nó dựa lưng vào bức tường lạnh như băng kia, bàn tay nắm chặt điện thoại dần
dần trở nên trắng bệch chứng tỏ sức lực trên mấy ngón tay của nó đã
không còn nữa…
Cảm giác lúc này đưa nó trở về một ngày mưa của 3 năm trước… một cảm giác không an toàn ập đến…
Nó sợ… sợ cảm giác xa anh, nhỡ có chuyện gì xảy ra với anh thì phải làm sao… làm sao?
Anh không còn quan tâm đến nó nữa sao?
Sao có thể?
Nó không tin đâu…
Sau này ai sẽ phạt nó mỗi ngày…
Sao anh lại nỡ mang trái tim nó đi như vậy, nó đau buốt, đau thấu trời xanh…
Nó khóc… khóc trong đau nhói…
Lúc trước là anh xa nó nửa vòng trái đất, hôm nay là anh … là anh …lỡ như …xa nó tận 2 thế giới… nó biết phải làm sao…
Không đâu… là do nó suy nghĩ quá nhiều mà thôi, anh rồi sẽ không sao…
Bất giác lí trí nó buộc mình vững vàng hơn… nó đứng dậy chạy ngay ra ngôi nhà đó, bên ngoài trời đã mưa từ khi nào vậy?
Có lẽ nào… ông trời ơi, ông thích trêu người đến thế….
Anh ấy sẽ không sao, không sao đâu – nó biết có lẽ đây chỉ là tự an
ủi mình, nhưng nó phải ôm hi vọng như vậy, nếu không, nó sợ mình chưa
tìm ra anh đã gục ngã mất rồi….
Hi vọng vì tình yêu là màu xanh.
“Ầm”
Tiếng sét vang dội cả một vùng trời, nó sợ sét lắm, sao hôm nay lại chẳng biết sợ là gì… đôi chân đó nó vẫn chạy…
Nó sợ mất anh hơn là sợ sét đánh trúng mình, thà rằng cứ bắt nó đau còn tốt hơn…
Từ lâu đài đó chạy xuống đường lớn cũng mất cả giờ đồng hồ, hai bên
đường dường như toàn là cây to chúng có thể đổ xuống đè chết nó bất cứ
khi nào… nhưng nó vẫn không sợ, mưa ngày càng lớn, gió thổi mạnh hơn,
nước từ trên cao cứ tuông xuống làm nó mấy lần trượt chân chảy theo dòng nước kia, nhưng vì hắn mà nó vẫn cố đứng dậy để chạy đi tiếp…
Tuy vậy, người nó đã run rẫy cả lên vừa vì lạnh rét vừa sợ cảm giác mất hắn, nó đã cầu nguyện, cầu nguyện rất nhiều…
Kí ức một lần nữa lại ùa về ….
-“Em có thích không?”
-“Từ nay nó sẽ là thiên đường của chúng ta”
-“Em định cho nó ngủ chung à?”
-“Vậy còn anh?”
-“Được anh sẽ xuống đất ngủ luôn”
……….
………
-“Em biết tối qua cục đá còn dặn anh thế nào không?”
-“Cục đá bảo anh mỗi sáng, mỗi trưa, mỗi tối anh phải thơm lên má cục đá vài phát nữa đấy…”
-“Được, cô đi mà yêu người khác”
-“Bây giờ có còn muốn yêu người khác nữa không?”
-“Em chắc?”
-“Cục đá yêu ai nhất”
…………..
-“Em không tha thứ cho anh một lần nào nữa sao?”
-“Anh xin lỗi, tất cả là do anh”
………….
…………
-“Em chẳng ngoan tí nào cả”
-“Từ nãy giờ em đã nói gì đâu”
-“Đâu đợi em nói đâu bà xã, em là đang không ngoan”
-“Em không ngoan khi nào chứ, ôm chồng em thôi mà, ai bảo em không ngoan em quánh cho vỡ mặt nhá”
-“Là anh nói”
-“Là anh thì…”
-“Thì sao bà xã?”
-“Thì tha cho anh đó”
-“Đồ ngốc này… chút nữa về không cần em tha đâu nhá”
………….
…………
-“Em… lạ lắm nhé”
-“Lạ cái chi ạ?”
-“Em ngọt ngào lắm nhá”
-“Em