
́!- học sinh Green Star đồng thanh nói.
-Và nối tiếp cho những màn tỏ tình ngọt ngào. Sau đây sẽ là bài hát của...- Phương kéo dài giọng ra vẻ bí ẩn- Bạch Gia Kỳ!
Lần này ko phải hát bình thường. 1 chiếc đàn piano màu nâu của gỗ bóng loáng đc đặt ở giữa sân khấu. Bên trên để 1 bó hoa hồng đỏ thắm. Kỳ vẫn phong thái ngông nghênh trong bộ vest xám phá cách đi ra. Cậu từ từ ngồi xuống, những ngón tay lướt trên những phím đàn
"Cứ mỗi sớm thức dậy, bên cạnh anh luôn có 1 vòng tay.
Cứ mỗi sớm thức dậy, anh lại nhận đc 1 nụ hôn.
Em ơi em biết ko?
Anh chỉ ước đôi ta, như thế này.
Cứ trôi qua mỗi ngày
Rất đơn giản mà thật hạnh phúc.
Nhiều lúc đôi ta giận nhau anh lặng im ko nói.
Nhiều lúc em như trẻ con cứ muốn anh ôm chặt thôi.
Nhiều lúc đôi ta giận nhau vu vơ chẳng biết vì điều gì.
Nhưng như vậy anh lại yêu em hơn.
Tình yêu ko chỉ niềm vui mà còn cả khổ đau.
Mình hay hy sinh vì nhau để tìm 1 hạnh phúc.
Và bước trên con đường đi của em sẽ có 1 ng.
Luôn bên em, luôn yêu em mà thôi.
Chính là anh"
(Chính là anh)
Bản nhạc kết thúc. Phương sánh bước cùng Lâm từ trong cánh gà đi ra tươi cười.
-Anh Kỳ này. Từ đầu đến giờ có 2 ng tỏ tình nhưng dấu tên đối phương rồi. Anh nên nói tên bạn gái mình ra cho mọi ng ở dưới đỡ hồi hộp chứ, đúng ko?- Phương đưa micrô cho Kỳ và nói.
-Nếu MC đã nói vậy thì tôi cũng xin nói ra ng bí mật đó là...
Tất cả dường như nín thở. Ai đây? Kỳ tỏ tình với ai đây?
Trong khi đó, Thảo, Nhi và Thoại Anh cũng khẽ liếc mắt sang Như. Những ng kia hồi hộp 1 thì Như hồi hộp 10 và pha chút sợ hãi nữa.
-Trịnh Khánh Như! Sinh viên khu đại học ngành luật- Kỳ hít 1 hơi thật sâu nói liến thoắng.
-OA~- bên dưới như vỡ òa. Còn nữ chính lúc này của chúng ta thì sao đây?
-Vậy chị Khánh Như, chị có thể lên sân khấu ko ạ?- Lâm đảo mắt xuống khán giả nói lớn.
Vậy là dù ko muốn vì xấu hổ nhưng Như đành phải lên. Lý do à? Tại chị Thảo, Thoại Anh và bé Nhi đùn đẩy mãi đó.
Kỳ nở nụ cười rạng rỡ có phần thích thú khi Như cúi gằm mặt đi lên sân khấu. Nhanh chóng, cậu cầm lấy bó hoa hồng và đứng đối diện với Như thì thầm nói:
-Em...làm bạn gái anh nhé!(sến qúa đi!>. Như ko nói gì chỉ lẳng lặng gật gật đầu. 2 má đỏ bừng lên vì xấu hổ.
-Nào, 1 tràng pháo tay cho cặp đôi đầu tiên nào- Lâm và Phương đồng thanh.
-------
Kết thúc ngày lễ tình nhân tuy mệt nhưng ko kém phần thú vị. Ai trở về nhà ng nấy nghỉ ngơi. Nhưng biết đâu đc, vài ngày sau còn thú vị hơn nhiều!
Sáng hôm sau, tại lớp 12A.
Vừa đến cửa lớp, Nhi đã thấy sự khác thường. Sao hôm nay mọi ng ra ngoài cửa đứng hết thế nhỉ? Tính hóng gió sao?
Ngó vào lớp, Nhi chợt hiểu ra sự việc. Thoại Anh đang bực tức đá bàn đá ghế. Trên đầu là mây đen xám xịt, thi thoảng còn có sấm sét đuỳnh đoàng nữa kìa. Còn Phương vẫn bàng quang thư thái ngồi ôm khư khư cuốn sách dược dày cộm ko quan tâm xung quanh ra sao.
-Đồ sở khanh, đồ chết tiệt, đồ trời đánh, đồ thần kinh...- Thoại Anh đang chửi rủa ai thế nhỉ?
-Sao thế Thoại?- Nhi bước tới vỗi vai cô bạn.
Oh, sau 1 hồi thì thào với Phương và Thoại mới biết sự tình như sau. Tất cả là vì bài hát tỏ tình hôm qua của Long hết.
-Vậy thì sao mày tức?- Phương vẫn chất giọng dịu dàng hỏi.
Thoại Anh bị nói trúng tim đen nên cô nàng cứ à ờ mãi ko trả lời đc.
Nhi và Phương nhìn nhau thở dài. Cô bạn của họ....biết yêu rồi!
Sau 1 hồi bàn bạc riêng, Phương gật đầu và đi ra ngoài. Trong lớp chỉ còn Nhi và Thoại Anh.
-Này, mày thấy khó chịu khi Long đi cùng ng con gái khác đúng ko?- Nhi khoanh tay trịnh trọng hỏi.
-Ờ thì đại loại là như thế- Thoại Anh ấp úng.
-Đc rồi. Tao với mày là bạn thân. Nói đi, mày yêu Long. Đúng chứ?
Thoại Anh ko biết trả lời sao cả. Qủa thực cảm xúc của cô lúc này rất rối loạn. Rốt cuộc cảm giác này là yêu ư?
-Báo cáo, nhiệm vụ hoàn thành- Phương đi vào lớp cất giọng vui vẻ. Theo sau là Long.
-OK. Long, tớ bàn giao Thoại cho cậu hôm nay đấy. Dẫn đi đâu thì đi- Nhi nháy mắt với Long rồi lôi Phương đi ngay đến phòng hội học sinh. Có ng muốn "mượn" Phương.
-Hey, Lâm. Ở đây- Nhi vẫy vẫy tay k