
- Một học sinh hỏi.
- Có gì đâu. Mình gửi thấy mùi của bọn bận hỉu nghèo hèn trên xe lên đành phải dùng nước hoa may ra bớt mùi được.
HAHA. Cả xe cười ầm lên trừ Nikki, Henry và William.
- Cậu dùng loại gì vậy? Mùi thơm wa. - Học sinh khác lên tiếng.
- Chắc đắt tiền lắm nhỉ? - Học sinh khác.
- Tất nhiên. Nước hoa của tớ ở đây có người bán nhà đi cũng chưa chắc mua nổi đâu.
HAHA. Tiếng cười lại nổi lên.
- Cậu cứ nói wa. Theo tớ thấy có khi chưa chắc đã có nhà để bán ấy chứ. - Cậu bạn nam ngồi sau Rose lên tiếng.
- Mấy người im đi. Quá đáng vừa thui. Đừng có bắt nạt người khác quá đáng. - Henry đứng zậy nói với giọng bực tức.
- Haizz... Bọn mình có làm gì ai đâu. Theo mình nghĩ thì bạn đừng đi lo chuyện nhà người ta nữa.
- QB Hera nói phải đấy. - Cả xe nhao nhao lên.
- Mấy ngươi im đi điếc tai tôi quá. - William quát.
Tất cả mọi người trên xe đều im lặng thỉnh thoàng chỉ có tiếng thì thào
nói chuyện với nhau hoặc tiếng động nhỏ. Còn nó thì mặc kệ tất cả mọi
chuyện. Nó hồn nhiên mở máy tính ra chát. Sau 30' ngồi trên xe cuối cùng cũng tới khách sạn. Khách sạn này khá lớn nằm rất ngần bờ biển. Sau khi nhận phòng nó. Nó vào phòng tắm ngầm mình trong nước nóng và thay đồ.
Đến 6h tất cả mọi học sinh đều phải xuống tập trung ở phòng ăn. Lúc nó
bước xuống cầu thang bọn học sinh nam cứ ngước lên nhìn chân nó ( Dê
kinh ). Sau bữa, mọi người đều đi chơi hết cả. Nó lên phòng gọi điện cho mama và baba, nó hứa xuống máy bay sẽ gọi luôn zậy mừ bây giờ mới gọi.
Có tiếng ồn ngoài hành lang vọng vào trong phòng nó, là tiếng Nikki.
- Sáng mai em với anh ra biển nha.
- Ưm.
- Em muốn mua thêm quà lưu niệm cho mẹ.
Nó cau mày, là Nikki và William. Hết giận nhau zùi ah. Nhanh nhỉ. Chán
wa. Vì lúc trên máy bay nó ngủ òi lên buổi tối nằm mãi nó mới ngủ được.
Tiếng chuông điện thoại đánh thức nó dậy. 3h30 phút, nó nhanh chóng đánh răng rửa mạt và thay đồ. Sáng nay nó muốn ngắm bình minh trên biển. Nó
mặc bộ đồ bơi bên trong ( Theo định nghĩa của Rich thì đồ lót đúng hơn ) bên ngoài nó mặc cái quần bò ngắn cũn cỡn và đầy dây xích, phía trên nó mặc cái áo mà nhìn cứ như cái khăc yến tròn ý. Mặ trời bây giờ đã bắt
đầu mọc, những tia nắng ấm đầu tiên tỏa suống mặt đất. Có mấy ngư dân
đang gập lưới. Nó tò mò chạy ra xem, còn ngư dân thì to mò nhìn nó. Nó
mỉm cười bắt chuyện những ngư dân này:
- Chú mới đi biển bề ạ? - Nó hỏi 1 người đàn ông khá lễ phép.
- Tôi đi câu mực về.
- Gia đình chú sống ở đây ạ?
- Gia đình tôi sống ở đây đã lâu. - Người phụ nữ có lẽ và vợ người đàn ông trả lời.
Xem họ gập lưới chán nó chạy ra phái biển. Thủ triều đã rút, nó lội nước nhưng hông quá sâu vì nó sợ ướt đồ. Là William đang đi ngần về phía nó, đằng sau là Jond cad Aron, ai cũng sắn quân. Nhìn ngộ wa nso bật cười.
Nó chay lại ngần:
- Mấy anh cũng đi xem bình minh ah? - Vừa nói nó vừa tủm tỉm.
- Em dậy lúc nào vậy?
- 3h30. Em muốn xem mặt trời mọc.
- Xây lâu đài cát hông? - Jond hỏi.
- Trò trẻ con đó còn chơi được seo? - Nó hỏi và cười 1 cách ngượng ngùng.
- Ai bảo là trò trẻ con. - Aron chống chế.
- Chơi thì chơi.
- Em với William 1 đội nha còn anh với Aron một đội.
Nói xong Jond và Aron cúi xuống cắm cúi xây lâu đài cát của mình. Còn nó với William.
- Lại ngần đây. - Vừa nói nó vừa kéo tay William.
Vì thủy triều rút lên ở trên bãi biển còn 1 vũng nước đọng lại. Trong
vũng nước đó còn 2 con cá chắc do vũng nước quá lông lên con cá hông thể ra được. Nó ngồi xuống bắt đầu xây lâu đài cát xung quanh vũng nước.
Còn William vẫn đứng nhìn.
- Anh hông định xây sao? Em hông mún thua đâu.
William cũng ngồi xuống nhưng chỉ nhì nó làm.
- Anh định thua chắc. Làm nhanh lên thua bây giờ.
- Nhưng... Tôi hông biết làm.
- Sao cơ? - Nó ngửng lên há hốc mồm nhìn William.
- Từ bé tôi chưa chơi trò này bao giò.
- Anh đã đi biển bao giờ chưa?
- Rồi, rất nhiều lần.
- Đi biển sao hông xây lâu đài cát?
- Tôi thấy nó hông thú vị.
- Thôi được rồi anh làm theo em.
Nó hướng dẫn William các bước xây lâu đài cát . 1h30 phút sau nó đã xây
xong. Một lâu đài cát đồ sộ xây quanh vũng nước có 2 con cá. Nó đứng lên lấy tay chống hông.
Á. - Nó kêu lên. Nó quên mất nó đang mặc áo hở rún và tay nó thì dính đầy cát.
- Hông sâo đâu. - William vừa nói vừa đưa tay lên lau chỗ eo nó bị dính cát.
Á. Tay anh cũng bị dính cát. - Nó kêu lên lân thứ 2.
- Ra xem Jond và Aron xong chưa đi. - Nó kéo tay William.
Nó há hốc mồm. 2 người bọn họ đã làm xong và đang ngồi chơi.
- Eo em làm seo zậy? - Jond vừa hỏi vừa đưa tay dính đầy cát lên quệt vào chỗ eo nó.
- Eo em hơi bị đẹp đấy. 57 thôi. - Nó cau có.
- Thì anh có nó gì đâu. - Aron cũng