Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211164

Bình chọn: 8.00/10/1116 lượt.

trước khóc hết nước mắt, giờ lại vui vẻ…theo em là sao đây? NÓI”

-”Em không làm, anh hâm rồi…”

-”Em nói hay anh cho người tra???”

-”Thích tra thì tra…”

-”Được, chúng ta cùng tới chỗ anh cả”

Nhắc tới anh cả, mặt Út Linh méo xệch…nếu anh cả mà điên lên, không chuyện gì có thể giấu nổi…

-”Anh Hai, đừng…xin anh…anh muốn anh cả giết em à…”

Hai sững người…không tin nổi vào mắt mình…

-”Là…em làm sao…một mạng người đấy…sao em ác vậy?”

-”Em không cần biết…nếu em không có anh cả, không ai có thể có…Hai, đừng nói cho anh cả…”

-”Không được, không thể giấu mãi được, đây là tội bất trung…”

-”Xin anh…”

-”Út, lần này anh không thể giúp em…”

Mặc cho Linh van xin, Hai vẫn không dừng bước, hắn đi rất nhanh, mắt đỏ hoe, vẫn còn vang tiếng Út đằng sau:

-”Được…anh đi đi…đi đi …để đại ca giết em…anh nhẫn tâm lắm…”

**********************

Trong căn phòng tầng hai, anh cả hắn đang ngồi nhìn chằm chằm vào
người con gái đối diện, vẻ mặt đờ đẫn mệt mỏi, nhìn thấy hắn cũng không
nói gì…Hai tự mình quỳ xuống…

-”Anh Cả, tha tội cho em…”

Việt giật mình…

-”Anh cả, anh đừng quá đau buồn, sự thực là Lan không thể cứu được
nữa rồi…em là kẻ có tội, chính em đã cho Lan uống thuốc độc mà ta điều
chế…”

Tin như sét đánh ngang tai, phản ứng đầu tiên của Việt là phang cho
đứa trước mặt ba đập, tất nhiên, hắn cũng chưa tới mức quá lú lẫn.

-”Gọi con Linh tới đây…cả thằng Tùng nữa…”

-”Đại ca phải tin em, việc này không liên quan gì tới Út cả…là em làm…”

Máu điên trong người bùng cháy, Việt quát lớn:

-”Bây giờ mày cho gọi hay để tao phải đích thân?”

Hai tái người, biết cơ hội rất nhỏ, hắn vẫn hi vọng giấu được cho Út, ai ngờ…quả thật không thể…

….

Anh cả gặp Tùng trước, Tùng vốn dĩ không biết Việt, nghe Cẩm thì thầm mới run rẩy chào hỏi.

-”Đưa thuốc giải ”

-”Thuốc giải gì ạ?”

-”Loại độc bảo chú điều chế, giờ đưa thuốc giải ra đây…”

Tùng sợ muốn chết…trước khi điều chế, bên trên dặn là phải làm sao không có gì phá được…bây giờ lại đòi đưa thuốc giải, đúng là…

-”Anh…đại ca…độc này…không…có…không có…giải”

-”Không có cũng phải có…cho mày hai ngày, nếu không tìm được thì vác xác tới đây”

Đoạn, Việt nhanh chóng xuống hầm, bỏ lại Tùng toát mồ hôi lạnh.

Đạn được lắp vào khẩu súng một cách dứt khoát, cách hắn tầm ba mét là Út Linh…tới đường cùng, đâm ra nó cũng không hề sợ hãi…

-”Anh cả…anh thích thì giết, nói cho anh biết, em không hối hận gì cả, tất cả…tất cả là em yêu anh…anh hiểu không?”

-”Mày hiểu thế đ… là yêu, ngậm miệng lại…”

-”Anh cả, mau bắn đi…anh dám không? Anh vì một con đàn bà mà quên
tình anh em…anh bắn đi…cho mọi người thấy bộ mặt của anh…vì một con điếm mà quên tình nghĩa mười năm của chúng ta…”

Câu nói của Út Linh khơi dậy cực điểm uất hận trong lòng Việt…

ĐOÀNG…

Tiếng súng vô tình nổ lên…

Anh em của hắn ngã xuống…không phải là Linh, mà lại là Hai…nó còn cố nhắn nhủ: “Tha cho nó đi anh…”

Kể cả hắn có uất, cũng sẽ biết điểm bắn, không đến nỗi giết người…
nhưng thằng Hai tự dưng xông vào…cuối cùng lại lĩnh viên đạn kề tim,
kiểu này nó khó mà qua khỏi…

Một là người con gái mình yêu thương nhất…một là anh em vào sinh ra
tử gần hai chục năm…bây giờ cùng nằm bất động…hắn chưa bao giờ bất lực
tới thế…

**********************

-”Đừng khóc nữa, anh Hai sẽ không sao…”

-”Tại em, tại em mà…”

Út Linh nức nở…

-”Thà rằng người nằm là em…”

Cẩm an ủi:

-”Kể ra cũng là cái số, cuộc đời em hai lần được anh Hai cứu …”

-”Hai lần?”

-”Quên rồi sao? Cái ngày đầu tiên ấy…mười năm trước…”

Linh lắp bắp:

-”Ngày đầu tiên? Không phải là anh Việt…cứu em sao?”

-”Anh cả nói với em thế à?”

-”Không…em mở mắt thấy…”

-”À, anh cũng đoán anh cả không làm thế mà…hồi đó, bọn anh cướp mối
làm ăn của người ta, rốt cuộc phải trả giá…anh cả và anh Hai đều bị
thương nặng…lúc qua cầu thì thấy tiếng kêu cứu, đại ca vốn tỉnh táo hơn, biết sức hai người lúc ấy không thể cứu được em, nên đã ngăn anh Hai,
nói đợi gọi bọn anh tới, nhưng Hai không chịu, cãi lệnh mà nhảy luôn
xuống, nước hôm đó rất buốt, lúc đưa được em lên thì Hai đã bất tỉnh,
mọi người còn lo chuyển hàng, anh cả sau khi băng bó xong thì ngồi lại
với em…”

Linh im lặng…vậy mà từ khi còn chưa là thiếu nữ, cô đã nghĩ cả đời sẽ yêu thương, chăm sóc người cứu mạng mình, ước gì, ngày ấy, cô chịu hỏi…

-”Hai thích em bao năm, em không nhận ra sao?”

-”Anh đùa à, anh Hai chơi gái như bão…”

-”Trước kia Hai không thế, từ ngày em xuất hiện, nó thích em, mỗi lần thấy em nhìn anh cả bằng ánh mắt trìu mến, khát khao, nó lại nổi
loạn…có lúc không tự chủ được, nó còn mang gái lên phòng đại ca…”

C


Polaroid