Anh À, Xin Lỗi Nhé! Em Là Con Gái

Anh À, Xin Lỗi Nhé! Em Là Con Gái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323374

Bình chọn: 9.5.00/10/337 lượt.

hưng hơn cả, …cô không khóc, không rên la. Trong thâm tâm của cô chỉ có một câu:”ba mẹ, anh hai, anh Phong nhất định sẽ đến đón mình, nhất định vậy.

Thế rồi cô lại mơ mình đang ở trong một căn phòng toàn màu trắng toát,xung quanh cô còn có ba mẹ, anh hai, cô giúp việc, gì của cô,nhưng,…thiếu 1 người,1 người luôn lo lắng cho cô thì nay lại không thấy,anh ấy đã hứa vs cô sẽ mãi mãi bên cô cơ mà.

-Ba mẹ, anh Phong của con đâu.Sao con lại không thấy anh ấy.- cô nhìn ba mẹ băng ánh mắt thành khẩn.

-Anh Phong đi rồi,anh ấy không về vs con đau. Anh ấy chết rồi.-bố cô nhắm mắt ns vs cô

Cô như không tin vào tai mình, cô không tin,cô hét lê:

-Ba lừa con,anh Phong chưa chết, ba lừa con. Con ghét ba.

Cô vừa dứt lời thì xung quanh mình chỉ còn lại một màu trắng…

Chương 10:

Một ngày ms lại đến vs cô…

Sáng hôm sau cô thức dậy trong tình trạng mất ngủ, vì ngày nào cô cũng gặp ác mộng mỗi khi nhắm mắt lại và sang hôm sau dậy không còn nhớ gì nữa.cô làm vscn xong thì thay đồ xuống ăn cơm. Vừa mở cửa bước xuông nhà thì cô đã nghe một mùi thơm của thức ăn.cô phải bật cười khanh khách:

-Gì àk, con vẫn khoái khẩu mấy món gì làm hơn ngoài nhà hang đó. Món gì làm ngon dã man luôn.

Gì Minh Anh vừa thấy cô đã cười tươi và nói:

-Gì ở vs con 8 năm rồi mà không biết tính con sao,vs lại, món ăn của gì chắc vẫn còn như ngày xưa.

-Dạ, con biết gì vẫn chưa lụt nghề, phải không nào?-cô cười đùa rồi chạy lại ôm gì Tư, rồi ngồi xuống bàn thưởng thức từng món

-Con nhỏ này!- gì dúi tay vào đâu cô, ra vẻ bực dọc

-Thôi mà gì. Mà thôi,giờ con đi học đây, trưa về gì nhớ nấu ăn thật ngon cho con ăn nha.- cô nũng nịu

-Được rồi,con đi học đi kẻo muộn đó- gì giục

-Con đi nha gì- cô lấy xe đạp ra và cười

Ừk, con đi nhá, nhớ cẩn thận đó- gì gọi vs theo

Chương 11:

“nếu một lần nữa được gặp lại anh, em không biết mình sẽ vui tới mức nào. Nhưng… kí ức của em về anh…đã mất đi lúc nào em không biết”

Minh Anh lái chiếc xe đạp bon bon đến trường, đây cũng là thói quen của cô vì mỗi khi đi đâu, chiếc xe đạp này cũng là bạn đồng hành của cô suốt 8 năm. Trông nó vẫn còn ms vì cô hay lau chùi và bảo quản nó vì đó là món quà cuối cùng mà ba mẹ tặng cho cô khi cô tròn 9 tuổi.Còn những kỉ niệm lúc nhỏ thì cô chẳng nhớ được gì.

Đang lái xe đến đường quẹ thì cô đâm sượt qua một chiếc xe ô tô đen khá hiếm,hình như là hang ngoại, không biết vì sao thế nào mà cô ngã nhào ra đường.

-Ai…da…sắp vào học lại gặp chuyện xui xẻo thế này-cô nhăn mặt

-Ai đi đường kiểu gì mà lạ vậy?- người trong ô tô bước ra

*đã đâm người khác không xin lỗi thì thôi còn chửi nữa chứ, ns một câu mất màu thật*- Minh Anh nghĩ

Người trong ô tô là một cậu thanh niên, cậu ta có khuôn mặt ko giống người cho lắm (khuôn mặt bằm trợn, mắt như ếch lồi)nên cách ns chuyện cũng khó nghe. Bước đến chỗ cô, đỡ cô dậy:

-Cô không sao chứ?-người đó hỏi

Minh Anh ngẩng đầu lên định chửi hắn một tăng xịch xông thì chợt thấy một bóng người ngồi trong xe, nhìn trông như một người con trai

*thôi, đằng nào cũng sắp vào học rồi, cho qua chuyện đi*-Minh Anh nghĩ thầm

- Cô không sao chứ?- Anh ta hỏi lại lần nữa

Cô nhìn vào bong người ngồi trong xe, hình như cũng đang nhìn cô, nhưng sao cô lại không thể nhìn rõ mặt người đó.

- tôi không sao.- Minh Anh ns rồi liền lấy xe đạp rồi phóng nhanh như bay trước sự ngỡ ngàng của anh ta

Người ngồi trong xe khẽ nhíu mày

bỗng có chuông điện thoại reo lên, người đó nghe máy:

-Chuyện gì vậy,chú?

người bên đầu dây ns:

-…



Chương 12:

Minh Anh phi hết tốc lực như xe đạp có gắn động cơ, cô vừa đi vừa nghĩ:

*mấy loại đàn ông như anh ta mình không nên đụng vào, có ngày bị đánh cho ngày không toàn thây cũng nên*

Minh Anh đến trường thì may là kịp giờ vào lớp,cô vừa bước vào cửa đã nghe tiếng bàn tán xôn xao. Cô bước đến chỗ bàn cuối và ngồi xuống, cô bạn Hà My ngồi trước bàn cô cũng buôn chuyện không ít. Số là từ trước đến nay cô chỉ thích ngồi một mình ở bàn cuối, vì dẫu mình có làm việc riêng cũng không ai để ý( khôn gớm ha^_^)

-Hà My nè, lớp có chuyện gì mà bàn tán xôn xao ghê vậy.-Minh Anh kéo Hà My lại hỏi

Hà My bị Minh Anh kéo như vậy thì tức lắm, nhưng sau đó liền tươi cươi ns:

-Lớp mình đang có vụ cá cược đó, àk không,Phải là cả trường ms đúng.

Minh Anh ngạc nhiên:

-Cá cược kiểu gì mà cả trường cá luôn vậy.

Hà My giải thích:

-Àk, hôm nay, con của chủ tịch tập đoàn sandow vào trường học đấy. Cả trường đang cá là anh ta đẹp trai hay xấu đó mà.

-trời ơi, thế mà tui cứ tưởng có gì to tát lắm chứ, nhá ra chỉ là chuyện này.- Minh Anh buồn chán.

-thế bà cho là anh ta đẹp trai hay xấu trai- Hà My hỏi.

-chắc anh ta…bình thường-minh anh suy nghĩ hồi lâu rồi ns.

-Thôi, tui ns vs bà cũng như không, đi hỏi người ta sương hơn- hà my ns tiếp tục quay ra buôn chuyện vs mấy bạn nữ.

Lát sau, cả lớp như nín thở khi thấy một chiếc xe ô tô lái trực tiếp vào sân trường…

Chương 13:

Một chiếc xe ô tô lái trực tiếp vào sân trường.

bước xuông là một cậu thanh niên nhìn mặt chẳng ra đâu là đâu cả, tóc tai bù xù, mặt đen như ng


Old school Easter eggs.