
hiện mình sai rồi, toàn bộ trong nhà từ trên xuống dưới ngay cả 1 đồng cũng không có, tiền lẻ để trong ngăn kéo cũng biến mất không tung tích, mà ngay cả tiền tiết kiệm trong ống heo cũng không thấy luôn. Tôi buộc lòng phải ăn mấy món thanh đạm dành cho phụ nữ có thai, căm uất gặm đùi gà hầm, đúng là tên đàn ông mưu ma chước quỷ, khó trách lại yên tâm như thế, thì ra đã sớm chuẩn bị cả rồi! Ở nhà suốt hai ngày, trừ ăn cơm ra ngay cả khi ngủ, tôi không bước ra khỏi cửa hai bước, trải qua cuộc sống bị nhốt như heo vậy. Vốn Lục Tuyển Chi mỗi ngày tan ca đúng giờ về nhà với tôi, cười cười nói nói trêu chọc làm tôi vui, dưới sự quan tâm của anh, thời gian trôi qua rất vui vẻ, tuy nhiên, từ ngày hôm đó, anh lại luôn kêu phải tăng ca, cả ngày bận bịu đến tận khuya mới về, hơn nữa về đến nhà cũng không hỏi han tôi, chỉ nói rất mệt muốn nghỉ ngơi, sau đó về phòng lăn ra giường mà ngủ. Hôm nay đã mười giờ rồi, anh còn chưa về, tôi rầu rĩ không vui ôm gối co rúc trên ghế sa lon, vừa xem TV vừa không ngừng cầm điện thoại coi giờ, thời gian trôi qua, tâm trạng tôi càng lúc càng bực bội, nhịn không được gọi điện thoại cho anh, điện thoại vang lên thật lâu mới bắt máy, giọng anh nhàn nhạt vang lên trong loa, “Alo? Gì vậy?” Tôi kìm cơn giận trong lòng, cố gắng bình tĩnh nói, “Anh đang làm gì? Sao giờ còn chưa về?” Anh dường như không muốn nói nhiều, lời nói ngắn gọn, “Em mệt cứ ngủ trước đi, anh tăng ca ở công ty, lát nữa sẽ về liền.” Tôi tra hỏi, “Lát nữa là bao lâu? Em muốn đợi anh về rồi mới ngủ.” Trong giọng nói anh có chút bất đắc dĩ, “Đừng tuỳ hứng nữa, nghe lời đi, em mau đi ngủ, đừng chờ anh.” Đúng lúc này, tôi loáng thoáng nghe được giọng nữ cất lên, tuy là nghe qua điện thoại, nhưng tôi dám chắc đó là giọng con gái, lòng cảnh giác của tôi trỗi dậy, cất cao giọng hỏi, “Anh bây giờ đang ở cùng ai? Sao em nghe thấy tiếng con gái vậy?” Anh như bị nói trúng tim đen, tức tốc trả lời, “Không có ai, em nghe nhầm rồi. Được rồi, giờ anh đang bận lắm, có gì rồi về nói sau, anh cúp máy đây.” Nói xong điện thoại đã cúp máy, tôi chỉ biết ngây ngốc cầm điện thoại, nghe tiếng tút tút, trong lòng tủi thân vô cùng. Tôi mặc dù có lúc không nhanh trí, nhưng lỗ tai lại rất nhạy đấy, vừa rồi tôi tuyệt đối không nghe lầm, anh đang ở cùng cô gái nào đó, nhưng lại gạt tôi không nói cho tôi biết, vì sao chứ? “Này còn phải hỏi nữa hả? Cô gái ngốc của tôi ơi, quá rõ ràng rồi còn gì, tao khuyên mày nên chuẩn bị tâm lý thật tốt đi!” Trong điện thoại, giọng nói Ngải Lị tràn đầy sự cảm thông. Tôi lập tức có chút băn khoăn, lầm bầm lầu bầu tự an ủi mình, “Sẽ không đâu, tao thấy anh ấy không phải hạng người đó.” Ngải Lị thở dài, “Rất nhiều đàn ông viện cớ tăng ca, đêm hôm khuya khoắt không về nhà, ở bên ngoài lăng nhăng với cô gái khác, chuyện như vậy tao gặp nhiều lắm rồi. Huống hồ mày bây giờ còn đang mang thai, làm chuyện kia bất tiện lắm, anh Lục đẹp trai của mày lại đang trong thời kỳ sung mãn, không nhịn được là lẽ đương nhiên.” Lòng tôi thấp thỏm lo lắng, nhưng ngoài miệng vẫn kiên quyết, “Mày đừng doạ tao, tao không tin anh ấy làm chuyện có lỗi với tao!” Ngải Lị bật cười, “Được rồi, làm mày sợ đến mức giọng cũng căng thẳng cả lên, tao cũng chỉ phân tích thế thôi, về phần có hay không, mày điều tra một chút chẳng biết sẽ biết hay sao?” Tôi khó hiểu hỏi, “Điều tra thế nào?” Ngải Lị suy nghĩ một lát, “Anh ta không phải nói mấy ngày gần đây tăng ca sao? Mày trước đây là thư ký của anh ta, có lẽ cũng quen một vài người, là thật hay giả hỏi thử chẳng phải là biết rồi hả?” Đúng rồi, tôi sao không nghĩ đến chuyện này! Nghe Ngải Lị nói vậy, túp lều tranh của tôi bỗng nhiên sáng đèn, vội vàng cúp máy, sau đó gọi cho giám đốc Vương. Điện thoại rất nhanh có người nghe, giám đốc Vương thấy tôi gọi điện, vẻ rất kinh ngạc, “Thư ký Hạ? À mà không, phải gọi cô là vợ Tổng giám đốc mới đúng, cô tìm tôi có gì không?” Tôi bỏ qua mấy chuyện xưng hô rầy rà này, đi thẳng vào vấn đề, “Công ty có phải gần đây rất bận rộn, thường xuyên cần tăng ca hả?” Ông ta khó hiểu nói, “Không có! Công ty sắp tới không có sắp xếp tăng ca gì cả, sao tự nhiên cô hỏi chuyện này thế?” Tim tôi đập bịch bịch, “Thật sự không có tăng ca?” Ông ta nói chắc nịch, “Tôi gạt cô làm gì? Cô bây giờ không phải đang ở chung với Tổng giám đốc sao, không tin cứ hỏi cậu ấy đi!” Sau khi cúp điện thoại, lòng tôi lạnh thật lạnh, thật sự bị miệng của Ngải Lị nói trúng rồi sao?
Ngày hôm sau, Lục Tuyển Chi vẫn như thường ngày nói phải tăng ca, dặn tôi buổi tối phải ăn cơm thật no, sau đó đi ra ngoài, lúc này đây, tôi đã chuẩn bị kỹ càng, anh vừa bước chân trước ra khỏi cửa phòng không lâu, tôi lập tức đội nón len lén mò đi theo sau, trong khi anh ra bãi đỗ xe lấy xe, tôi đã gọi một chiếc taxi ra đầu phố chờ sẵn, thấy anh lái chiếc xe gia đình đi ra, tôi vội bảo tài xế chạy theo phía sau anh.
Xe chạy chầm chậm trên đường, cứ cách một đoạn lại có một ngã tư, tôi không ngừng dặn tài xế, sợ để mất dấu anh. Suốt cả chặng đường, dù tôi có là dân mù đường đi chăng nữa, cũng phát hiện con