Polly po-cket
Ác Mộng Tình Yêu

Ác Mộng Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325251

Bình chọn: 8.00/10/525 lượt.

ờng, và ngủ một giấc đến hơn 3 giờ chiều mới dậy.

Tôi sẽ còn tiếp tục ngủ đến tối, nếu không bị tên kia mở nhạc to và ồn ào khiến cho giật mình phải tỉnh giấc. Nằm trên giường, tôi nghiến răng nghiến lợi, tôi rất muốn sút tên kia ra khỏi khu phố và bắt tên kia dọn đi vĩnh viễn. Tên kia muốn tôi chết vì tức giận và phẫn nộ, thì tên kia mới hài lòng đây mà.

_Rầm ! Phạch !

Cánh cửa sổ làm bằng kính của tôi, bị tôi mở mạnh sang hai bên, sau đó va đập vào bờ tường tạo nên hai âm thanh khô khốc.

_Này ! Tên điên kia !

Tôi tức giận gọi to.

Tên kia đang ngồi trên bàn học. Tên kia hình như đang vẽ cái gì đó.

Tiếng gọi giống như là sấm của tôi, khiến tên kia quay nghiêng đầu nhìn tôi.

_Cô muốn gì ?

_Anh có thể bỏ cái thứ âm nhạc giống như là tra tấn lỗ tai đi được không ? Tôi không thể chịu được nữa rồi.

Tên kia lạnh nhạt bảo tôi.

_Cô chịu được hay không là việc của cô. Tôi không quan tâm.

Đầu tôi giờ là hai ngọn đuốc bốc cao đến tận ngọn cây. Cả ngày hôm nay tôi đã gặp bao nhiêu phiền toái và những chuyện bực mình, tên kia còn dám chọc giận tôi nữa.

Tôi hùng hổ nắm lấy một cành cây mít gần mình, kéo lấy thân cây nghiêng về ban công, tôi trèo lên, sau đó lắc nghiêng cây mít cho nó nghiêng ngả sang hai bên, khi cây mít nghiêng sang ban công của tên kia, tôi liền nắm chặt lấy bờ tường trên ban công, rồi nhanh chóng trèo lên.

Cách leo trèo giống như là khỉ của tôi khiến tên kia sửng sốt nhìn không rời mắt. Khi tôi đứng lù lù trước mặt, tên kia mới hoàn hồn nhìn tôi.

_Cô muốn gì mà bò sang tận đây. Tôi không nghĩ là cô lại có cách trèo tường giống như là một tên ăn trộm như thế ?

Tôi giậm chân thật mạnh xuống sàn nhà của tên kia, tôi tiến gần đến chiếc đầu quay băng đang chơi thứ âm nhạc giết chóc kia.

_Cạch !

Tôi liền cầm remote, sau đó ấn nút màu đỏ. Căn nhà và mọi thứ xung quanh lại chìm vào yên tĩnh và bình lặng vốn có.

Tên kia đứng sau lưng tôi, hai tay khoanh trước ngực, mắt đằng đằng sát khí nhìn tôi.

_Cô muốn chết đúng không ? Cô có biết đây là đâu không ?

Tôi quay phắt lại, hai tay tôi chống sườn, mắt tôi nổi lửa.

_Tôi biết đây là phòng riêng của anh, cũng biết tôi đang đứng trên đất riêng của nhà anh. Nhưng như thế thì sao ? Anh nên nhớ anh sống ở đây, không phải sống một mình, anh có mở nhạc thì hãy làm ơn mở nhỏ một chút. Tôi không chịu đựng được thứ âm nhạc ồn ào, và kích động của anh.

Tên kia giật remote trên tay tôi, sau đó liền nhấn nút đỏ. Thứ âm thanh kinh khủng kia lại vang lên.

Tôi điên tiết, dơ tay giật lại remote trên tay tên kia. Tên kia vì không nghĩ là tôi lại nhanh chóng phản kích, nên đã để cho tôi giành mất chiếc remote màu xám bạc. Tôi ấn luôn nút màu đỏ trên remote. Để tránh cho lỗ tai mình không bị tra tấn và hành hạ, tôi đút luôn vào túi quần. Tôi biến đồ đạc của tên kia thành của riêng.

Không muốn đứng cùng với tên kia trong một căn phòng, tôi quay người bỏ đi. Tên kia lôi giật tay tôi lại, giọng tên kia sắc bén và giận dữ.

_Cô hãy mau đưa trả remote cho tôi đây. Nếu không tôi sẽ đánh cô.

Tôi thách thức nhìn tên kia.

_Anh có giỏi thì ra tay đi.

Tên kia “hừ” lạnh.

_Cô thật quá ngu dại. Tôi đã cho cô cơ hội rút lui nhưng cô lại không muốn. Cô tưởng con người sau ba năm, mọi thứ sẽ giống như ban đầu sao ?

Trong khi tôi vẫn chưa kịp thẩm thấu những lời mà tên kia nói có nghĩa là gì, tên kia liền kéo giật tôi vào lòng. Tôi là người học võ nên vội hóa giải chiêu thức của tên kia.

Tên cười nhạt. Ánh mắt đùa giỡn và muốn vờn mồi giống như một con thú của tên kia khiến tôi có một dự cảm không lành.

Tôi đã đánh thắng rất nhiều đối thủ, cũng học được rất nhiều môn võ, nhưng không hiểu vì sao khi đánh nhau với tên kia, tôi lại thấy mình chỉ là học trò của tên kia. Tên kia dường như rất quen thuộc với từng cách ra đòn và đường đi của tôi, nên dễ dàng tránh né được chiêu thức của tôi.

Đánh nhau được một lúc, tôi dần kiệt sức, trong khi tên kia vẫn chưa ra toàn lực. Tên kia dùng chân ngáng vào chân tôi khiến tôi ngã xuống sàn nhà. Tôi nhăn nhó đau đớn, tôi định mở miệng để mắng tên kia, tên kia liền túm lấy cổ áo của tôi, sau đó ném tôi lên giường.

Hành động thô lỗ của tên kia đã khiến chiếc áo len cộc tay có cổ rộng của tôi bị trượt xuống ngang ngực, những thứ mà tên kia không nên nhìn thấy đã hiện ra trọn vẹn và bị thu vào trong mắt của tên kia.

Tôi đỏ bừng mặt vì thẹn. Dù tôi có là một cô gái hung dữ và hay dùng nắm đấm để giải quyết mọi chuyện, nhưng tôi vẫn là một cô gái.

Tôi vội dùng hai tay ôm lấy ngực, rồi vội kéo gọn cổ áo len lên.

Tên kia ngồi đè lên bụng tôi, hai tay giữ chặt lấy tay tôi ở trên đầu giường, mặt cúi sát vào mặt tôi.

_Thế nào, cô còn dám dùng giọng hung dữ để nói chuyện với tôi nữa không ?

Tôi vừa xấu hổ vừa căm hận, nên hét ầ