
nại chờ ở cửa trường
đợi chị gái xinh đẹp đó bước vào...bởi vì nhỏ chẳng biết chị gái đó học ở lớp nào cả.
Nhỏ ngồi chờ đến ngáp ngắn ngáp dài luôn, cuối cùng thì cũng gặp được chị gái xinh đẹp kia
Nhỏ nhanh chóng tiến hành bước thứ hai là "Chuẩn bị "dữ liệu" .
- Chị... - Tùng Linh giả vờ gấp gáp gọi chị gái xinh đẹp tỏ tình thất
bại kia. Sau đó nắm tay lôi lôi kéo kéo người ta sang một bên để mà thì thầm to nhỏ, nhỏ nhìn chị hái kia cười vui vẻ hỏi - Chị! Chị còn nhớ em không?
Chị gái kia đương nhiên là nhớ nhỏ, nhớ đến tận xương tủy vì bị mất mặt như thế, nhưng vẫn cười nhẹ gật đầu.
Người ta đã lịch sự như thế, đương nhiên nhỏ phải chớp thời cơ ngay. Tùng Linh làm ra thân tình khoát tay chị gái đó:
- Chị à, chị đừng hiểu lầm. Em với anh Tuấn Anh không có gì đâu, anh ấy chỉ là gia sư cho em mà thôi.
Sau đó nhỏ ngồi kể lể dông dài chuyện mình bị Tuấn ANh ức hiếp ra sau
và nhỏ đã oán hận thế nào với Tuấn Anh để phủ nhận hoàn toàn mối quan hệ đang bị nghi ngờ kia. Sau đó nhỏ kết luận một câu:
- Em thấy chị với anh Tuấn Anh rất ư là đẹp đôi. Chắc là anh ấy ngại
cho nên mới như thế, hay để em lựa lúc nào đó giúp anh chị gặp nhau làm quen nha.
Quả nhiên chị gái xinh đẹp ấy nhìn nhỏ với ánh mắt thân tình, dùng giọng ngọt ngào nhất hỏi khẽ:
- Thật sao?
- Đương nhiên rồi - Tùng linh ưỡng ngực gật đầu.
Tuy nói vậy, nhưng từ trước đến giờ, không tự dưng có người tốt bụng
với mình, nên chị gái ấy cũng nhìn nhỏ đầy cảnh giác. Sau đó e dè nói:
- Nhưng mà, sao tự nhiên em lại muốn giúp chị...
- À, thật ra em chỉ là vì em mà thôi. Ai lại tốt bụng đi giúp người
khác không công đâu. Chị nghĩ xem, nếu anh ấy có bạn gái thì sẽ không
còn thời gian quản thúc em, vậy thì em sẽ không phải khổ sợ ngồi học bài với anh ấy rồi, chị nghĩ có đúng hay không?
- Cũng đúng - Chị gái kia gật đầu bảo.
- Thì đó, thế nào, nếu chị không đồng ý thì cũng không sao, em tìm
người khác là được - Nhỏ cố tình tỏ vẻ bất mãn, bước mấy bước bỏ đi .
Lập tức chị gái kia đã giữ tay kêu nhỏ lại.
- Được rồi, chị đồng ý mà, nhờ em giúp chị quên với anh ý, mai này chị sẽ cảm ơn em thật hậu hĩnh.
- Hehe, chị yên tâm đi, em nhất định sẽ giúp chị mà. Nhưng trước tiên chị phải học thuộc mấy cái này.
Nói rồi nhỏ đưa ra một tập giấy được ghi chú cẩn thận cho chị gái xinh đẹp kia.
Trên tiêu đề tập giấy có ghi: Cưa đổ chàng trong 7 ngày.
Và điều đầu tiên trong kế hoạch mai mối đó là :Để mọi chuyện tiến triển tự nhiên.
Để mọi chuyện tiến triển tự nhiên là như thế nào? tất nhiên là một cuộc
sắp đặt gặp mặt thật tình cờ, tốt nhất là kiểu anh hùng cứu mỹ nhân, ra
tay khi thấy người gặp nạn.
Và theo kế hoạch của nhỏ là, chiếc xe của chị Quỳnh Chi, tên chị gái xinh
đẹp đó, nói thật thì người đẹp tên cũng đẹp, đúng là ông trời hơi bất
công quá đi mất. Chiếc xe sẽ bị hư ngay trước cửa nhà nhỏ.
Tất nhiên là chiếc xe vẫn nguyên vẹn khi đến trước nhà nhỏ, nhưng ngay lập
tức bị nhỏ dùng kỷ xảo chuyên nghiêp của mình làm cho nó bị hư một cách
chuyên nghiệp ><
Tất nhiên là nhỏ không biết sửa, và nhiệm vụ vinh quang này thuộc về Tuấn
anh. Nhỏ nhanh nhảu bấm chuông cửa gọi Tuấn Anh ra ngoài. Vừa thấy Tuấn
Anh mở cửa, nhỏ liền nói ngay.
- Anh! Xe của chị Quỳnh Chi bị hư, anh ra xem giúp chị ấy được không?
Tuấn Anh đương nhiên không từ chối, mặc dù cậu không biết cô bạn tên Quỳnh
Chi mà Tùng Linh gào thật lớn cái tên là ai. Cậu ra xem thì phát hiện
ngay ra xe chỉ bị xúc dây sênh mà thôi, nhưng dây sên bị kẹt chặt cứng
ngoắc khó lấy ra gắn vào được. Tuấn Anh phải loay hoay một lúc thật lâu
mới có thể sữa xong.
Mồ hôi túa ra như tấm, ướt hết vầng trán của Tuấn Anh, Quỳnh Chi vội vàng
rút khăn giấy trong túi xách ra giúp Tuấn Anh lau mồ hôi.
Tùng Linh khá bất ngờ trước hành động của Quỳnh Chi, nhỏ nhăm mặt than thầm
trong bụng. Tuy nhỏ không chưa hiểu rõ tính tình của Tuấn Anh lắm, nhưng theo nhỏ nhận xét, Tuấn Anh không phải loại con trai thích con gái chủ
động, nhất là những cử chị thân mật như thế.
Nhỏ nhăn mặt nheo mắt nhìn phản ứng của Tuấn Anh, chờ đợi sự khó chịu vốn có của Tuấn Anh nhưng đáng tiếc là không hề xảy ra.
Tuấn Anh khẽ cười với Quỳnh Chi và nói:
- Cám ơn em.
- Em phải cám ơn anh mới đúng chứ - Quỳnh Chi e thẹn rút tay lại lắc đầu nói – Anh vì giúp em mà vất vả như thế mà.
- Chút chuyện nhỏ mà thôi – Tuấn Anh cười trông cực kì đẹp trai, Tùng
Linh khẽ liếc nhìn Quỳnh Chi, nhỏ thấy chị ta cười tít cả mắt. Đúng là
thấy trai đẹp thì mắt sáng rỡ chẳng sai tí nào. Cơ mà, hình như thấy
Tuấn Anh cười, tim nhỏ cũng đập mạnh lắm nha. Chắc không phải là tim nhỏ có vấn đề đấy chứ.
- Xe sửa xong rồi, em mau đi đi – Tuấn Anh vừa phủi tay vừa giục.
Thấy Quỳnh Chi còn nấn ná, Tùng Linh vội vàng lại gần huých tay ra hiệu với
Quỳnh Chi, chị gái nọ bất đắc dĩ