Old school Swatch Watches
7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em Ii: Nói Yêu Em 7 Lần

7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em Ii: Nói Yêu Em 7 Lần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325023

Bình chọn: 8.00/10/502 lượt.

c bàn ảo não cầu xin.

- Em yên tâm đi, người ta thường bảo chỉ có những nhà bác học mới hay
bị điên, chứ đứa ngốc như em ít nổi điên lắm. Thầy thấy tinh thần của em dù trời có sập cũng chẳng nhằm nhò gì đâu. Mà thấy cũng không thể đuổi
em ra ngoài, bởi vì có câu nói :” Không mày đố thầy dạy ai”, thầy đến
trường chủ yếu là dạy học cho em, đuổi em đi rồi, thì thầy còn làm thầy
chi nữa. Mau về nhà làm bài tập cho thầy, mấy bài tập này cũng chẳng
phải là khó khăn gì đâu. Em đã nghe câu :” Không có bài học khó . Chỉ có học sinh đần” hay chưa?

Tùng Linh chết đứng như Từ Hải luôn. Không ngờ thầy của nhỏ cũng có khả
năng nói móc người khác một cách điêu luyện như thế. Nhưng vì sự nghiệp
sống thoải mái không gò bó tinh thần. Tùng Linh quyết định nói:

- Thầy ơi, người ta cũng có câu này ạ: “Học hành như cá kho tiêu. Kho
nhiều thì mặn học nhiều thì ngu” . Đã vậy người ta còn kèm theo một câu
tương tự nữa ạ.

Học mà không chơi đánh rơi tuổi trẻ

Chơi mà không học bán rẻ tương lai

Thôi thì ta chọn cả hai

Vừa chơi vừa học tương lai huy hoàng

- Đó, thầy nói xem, không phải là tại em lười biếng. Mà là tại vì cài
gì làm quá cũng phản tác dụng hết thầy à. Cho nên em chọn cách học từ từ không vội vã, vừa dễ tiếp thu, vừa không cần mới nhiêu đây tuổi phải
gắn cặp *** chai như thầy sau này mới có thể huy hoàng nhìn lại quá khư
chứ thầy. Thầy bắt em làm nhiều như vậy thật sự là không tốt. mặc dù em
biết thầy làm vậy là vì muốn tốt cho em mà thôi. Hay là thầy giảm bớt số trang lẫn số bài cho em đi thầy.

- Thôi được rồi. Thấy em cũng miệng lưỡi lắm cho nên thầy quyết định giảm số lượng bài tập cho em từ 15 bài xuống còn 10 bài.

- 2 bài.

- 9 bài.

- 3 bài.

- 7 bài.

- Thôi vầy đi thầy em đưa ra một giá chót vậy. 4 bài.

- Em tưởng đây là cái chợ cho em trả giá hay sao? – Thầy lý lừ mắt nhìn nhỏ - Giá chót 5 bài.

- OK thành giá – Nhỏ đập bàn đáp, cả lớp nhịn không được phá ra cười trước cảnh thầy và trò đấu giá bài tập với nhau.

- Tùng Linh, thầy đã nhân nhượng hết mức rồi , nếu lần sau em còn không hoàn thành thì đừng trách thầy khó khăn nha.

- Em biết rồi thưa thầy. Thầy có biết rong cuộc sống có 2 việc khó khăn nhất:

- 1/ là nhồi nhét tư tưởng của mình vào đầu người khác

- 2/ là làm cho người khác tự nhét tiền vào túi của mình hay không?

- Chuyện này với việc học của em có liên quan gì không hả ?

- Bởi vì người làm được việc đầu tiên: Người ta gọi là "Thầy" Người
làm được việc thứ 2: người ta gọi là Sếp và người duy nhất làm được cả 2 việc , người ta gọi là..VỢ!! Em nói thật thầy rất thành công trong việc nhồi nhét vào đầu người khác tư tưởng của mình. Hehe…

- Mau học bài thôi, ở đó mà nói bậy bạ hoài.

Giờ ra chơi, thấy nhỏ nằm than ngắn thở dài trách móc kẻ đem lại cho
mình xui xẻo, thằng Nguyên lại gần bàn của nhỏ cười trêu chọc:

- Cho đáng đời bà, ai bảo dám chơi xỏ tui làm chi, khiến tui mất mặt
với tất cả mọi người. Giờ lo mà cắm đầu cắm cổ làm bài tập đi nha.

- Hứ…chuyện tương lai cứ để tương lai tính, không mượn ông nhiều chuyện .

- Vậy sao? Mấy bài tập này đi học thêm tui đã giải hết rồi, đang định
cho bà mượn nhưng nghĩ lại nên thôi, mà mất công mang tiếng nhiều chuyện

Tùng linh tức ói máu với thằng bạn, sao cái số nhỏ đi tới đâu cũng gặp
toàn hạng bất lương không vậy nữa. Nhỏ giơ tay vươn tới định chộp lấy
cuốn tập trong tay thằng Nguyên.

- Á…bà muốn dê tôi rõ ràng nha – Thằng nguyên tỏ vẻ uất ức kêu lên.

Tùng Linh trợn mắt nhìn cái thằng bẻn mép này, xoắn tay áo lên quyết
định chôm cho bằng được cuốn tập của thằng Nguyên. Nhưng thằng Nguyên
nhổm chân lên nhất quyết không đưa. Đột nhiên Tùng Linh nhìn chầm chầm
thằng nguyên rồi lấy ta che mắt la lên:

- Á, ông chưa kéo khóa quần kìa.

Thằng Nguyên bị mắc bẫy một lần rồi cho nên không muốn mắc bẫy lần thừ
hai nhưng mà thấy Tùng Linh đưa tay che mắt thì trong lòng cũng chột dạ, biết đâu lần này là thật. Thằng Nguyên vừa cúi đầu thì Tùng Linh đã đưa tay chộp lấy cuốn tập giải của thằng Nguyên thuận miệng nhăn răng cười
bảo:

- Cám ơn nhiều nha, làm phúc chắc chắn sẽ được phúc.

Sau đó nhỏ cắm cúi lật vở ra chép lại bài giải của thằng Nguyên. Thằng
Nguyên tức anh ách nhưng nó hiểu đạo lí trong tay bà là của bà của Tùng
Linh bèn tức tối giậm chân nói:

- Chép đi, tui cầu cho bà chép đến lòi con mắt ra luôn đi.

Tùng Linh cặm cụi vừa chép vừa bảo:

“ Dù ai nói ngã nói nghiêng. Nàng lười vẫn cứ triền miên chép bài”

Hai nhỏ Chi và phương từ bên ngoài đột nhiên chạy vào hớn hở vui mừng nói:

- Nè, nhỏ Diệp Hân mới cho tụi mình 3 vé đi xem ca nhạc nè, nhìn số ghế đi, víp đó nha. Hehe, sướng quá đi mất.

- Thật hả? – Tùng Linh buông bút nhảy người reo lên rồi giật lấy tấm vé trên tay nhỏ Chi nhìn kỹ rồi phấn khích nói – Tuyệt quá, tuyệt