Polly po-cket
Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325151

Bình chọn: 9.00/10/515 lượt.

sắc nữ, thì lực sát thương vẫn không cách nào cản trở!

Ta đối xử hung ác với

người khác, người ta lại thân mật mỉm cười với ta… Chu Thanh Thanh lập tức cảm

thấy ngại ngùng về những lời nói độc địa của mình khi nãy, bắt đầu biến thành

một kẻ nhỏ bé đáng thương: “Tôi, tôi…” Cứ “tôi” mà không biết tại sao.

Quả nhiên! Nụ cười trên

mặt Lâm Diễn càng thêm hớn hở. Nhanh chóng rút ra được cách thức tốt nhất để

trấn an Chu Thanh Thanh khi đang xù lông – nhất định lời nói và động tác vuốt

ve lông cô đều phải vô cùng dịu dàng! Sau đó cô ấy sẽ nhanh chóng quay về trạng

thái để mặc cho bạn vuốt ve xoa nắn tròn méo! ~ Ngược lại, trong lúc cô ấy đang

tức giận mà bạn đối chọi với cô ấy sẽ chỉ làm cho lửa giận của cô càng lớn,

tiểu vũ trụ bạo phát sẽ biến thành đại vũ trụ bạo phát – ai dà, anh có thể thấy

trước được cuộc sống sau này của mình sẽ không hề nhàm chán! ~

Lâm Diễn mỉm cười nói với

Dương Tư Tư đang nhìn anh bằng ánh mắt vô cùng nóng bỏng: “Người đẹp này, cô

chắc là người mà Thanh Thanh vẫn hay nhắc tới, bạn và cũng là chị em tốt nhất

của cô ấy, Dương Tư Tư? Nghe danh không bằng gặp mặt, cô thật sự đúng là vừa

thông minh vừa xinh đẹp! Đúng vậy, cô đã đoán trúng, tối nay tôi đến là muốn

dẫn Thanh Thanh đi.”

Một mỹ nam siêu cấp đẹp

trai lại khen bạn thông minh xinh đẹp! Hơn nữa, trước tiên anh ta khen bạn

thông minh, sau đó mới khen bạn xinh đẹp, có thể thấy anh ta là một người đàn

ông chú trọng bên trong, chú trọng nội hàm chiều sâu hơn là bên ngoài! Giọng

điệu của Dương Tư Tư lập tức chuyển sang dịu dàng chảy nước: “Ai da, tôi nào có

được tốt như anh nói? Ha ha ha… Anh đẹp trai, mau vào trong ngồi! Có chuyện gì

cứ ngồi xuống rồi từ từ nói. Bạn của Thanh Thanh thì cũng là bạn của tôi, miễn

ngài không chê phòng nhỏ đơn sơ là được rồi, ha ha ha…”

Dương Tư Tư cũng không bỏ

sót một câu quan trọng nhất “Tối nay tôi tới là muốn dẫn Thanh Thanh đi”, còn

có câu trước đó “Cô chắc là người mà Thanh Thanh vẫn hay nhắc tới…”, trực giác

của phụ nữ nói cho cô biết – có nội tình!

Tiếp đó giọng điệu bỗng

nhiên xoay chuyển, biến thành đại tiểu thư vênh váo hung hăng sai bảo người

làm: “Thanh Thanh, đi pha trà!”

Chu Thanh Thanh “à” một

tiếng rồi ngoan ngoãn chạy đi.

Hai cô gái không hề chú ý

trên mặt Lâm Diễn chợt lóe lên nét không vui.

***

Một lát sau, Chu Thanh

Thanh thò nửa người ra khỏi phòng bếp, yếu ớt hỏi: “Tư Tư, nhà cậu hình như

không có trà… Chỉ có cà phê và nước sôi…”

Lâm Diễn đang ngồi trên

ghế sa-lông, thản nhiên nói: “Vậy thì cho tôi một ly cà phê đi, tôi không kén

chọn.”

Nhìn Chu Thanh Thanh lại

quay người đi vào phòng bếp, Dương Tư Tư lập tức thu lại vẻ tươi cười khách sáo

trên mặt, thấp giọng hỏi: “Anh đã quen Thanh Thanh từ trước, có phải không?”

Nếu đúng như vậy… Cái gọi

là “tình một đêm” tối qua rất có thể là người đàn ông này đã có kế hoạch, tính

toán từ trước… Nếu đúng như vậy – mặc kệ người đàn ông này xuất phát từ ý định

gì – ví dụ như, thầm mến Chu Thanh Thanh đã lâu gì đó… Nhưng lợi dụng loại thủ

đoạn đê tiện này, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ - ít nhất phải đánh cho

hắn một trận! Dương Tư Tư lặng lẽ cuộn chặt nắm tay, trong lòng mặc niệm: mỹ

nam đúng là rất đáng quý, nhưng tình bạn càng đáng quý hơn!

Ánh mắt Lâm Diễn lộ ra vẻ

tán thưởng, xem ra cô gái này ngoài diện mạo cũng có chút đầu óc. Bèn nhàn nhạt

trả lời: “Chính xác, tôi quen cô ấy… Tính ra cũng đã ba năm. Nhưng tối qua tôi

và Thanh Thanh hoàn toàn là lần đầu tiên gặp nhau ngoài đời thực, cùng cô ấy…

Ừm, cũng là chuyện ngoài ý muốn.”

Quen trên mạng à? Trên

mạng có rất nhiều loại người, nhưng mà, với điều kiện tốt như vậy của người đàn

ông này chắc sẽ thật sự không tính toán gì Thanh Thanh. Dương Tư Tư nhíu mày:

“Vậy Thanh Thanh có biết anh là…”

“Với năng lực phản ứng

chậm chạp của cô ấy, chắc là không biết, nhiều nhất là có nghi ngờ.” Dừng một

chút, Lâm Diễn nói tiếp: “Nhưng đây là chuyện giữa tôi và Thanh Thanh, tôi

không mong có người khác xen vào.”

Dương Tư Tư mặt mày hớn

hở, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: “Anh thích Thanh Thanh nhà tôi đã bao lâu rồi?” Sau

đó trong đầu bắt đầu tự động tưởng tượng ra câu chuyện tình yêu qua mạng kinh

điển của hai người giống như trong tiểu thuyết…

Lâm Diễn khẽ giật mình,

anh đâu có thích cô? Anh chỉ là “xuất phát từ đạo nghĩa, xuất phát từ lương

tâm, xuất phát từ trách nhiệm”, trong lúc Chu Thanh Thanh sa sút nhất, không

thể không dang tay cứu giúp?

Đúng lúc này, Chu Thanh

Thanh ở trong phòng bếp lề mề cả buổi cuối cùng cũng hai tay bưng một chiếc ly

thủy tinh đi ra, miệng kêu ca: “Nóng quá a a a…”

Chiếc ly trong tay Chu

Thanh Thanh lắc lư, chất lỏng màu nâu bên trong nhìn như muốn lao ra ngoài,

cuối cùng Chu Thanh Thanh cũng vượt qua nguy hiểm, đặt ly cà phê xuống bàn trà

trước mặt Lâm Diễn.

Dương Tư Tư trừng mắt:

“Sao lại đổ đầy thế làm gì? Còn nữa, cà phê làm sao nóng thế được, không phải

tớ đã đun nước xong từ lâu rồi à?”

Chu Thanh Thanh cười

ngượng ngập: “À, tớ thấy cà phê lạnh uống không ngon, cho nên mới đun lên một

tí,