Yêu Phải Vợ Trước

Yêu Phải Vợ Trước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322520

Bình chọn: 9.00/10/252 lượt.

sẻ cho các đồng sự khác không thể

lên lớp.

Có lẽ bởi vì rất nghiêm túc, chương trình học đến ngày thứ ba, hai người

đều cảm thấy có chút mệt mỏi. Cũng may khóa học ngày thứ ba chỉ có nửa

ngày, buổi chiều là có thể nghỉ ngơi.

“Lang tỉ, nội dung chương trình học này thực sự thực phong phú, ta xem chúng

ta làm một báo cáo về nó, thời gian hợp cung cấp thông tin cho các đồng

sự khác, được không?” Anh Phàm cùng ngồi ở cách vách Tiếu Vân nói.

“Kia đương nhiên hảo. Đúng rồi, nhớ nhắc nhở ta, lần khác mời chồng trước

của ngươi người kia… ăn bữa cơm, lần này hắn thực sự giúp một việc lớn.” Tiếu Vân là người yêu ghét rõ ràng, chuyện này nàng là thật cảm tạ Sở

Thác, tuy rằng nàng thực hiểu được Sở Thác không phải vì nàng, mà là bởi vì Anh Phàm.

“Cái gì chồng trước, căn bản là một trận hôn nhân hữu danh vô thực, cho nên

đừng nói nữa. Chờ lên xong buổi cuối cùng này, chúng ta cùng đi ăn cơm

đi!” Anh Phàm bĩu môi nói.

“Tin tưởng ta, sau buổi học ngày hôm nay, ngươi sẽ đi hẹn hò.” Tiếu Vân trong tay bút xao mặt bàn, khóe môi nhếch lên cười.

“Không có khả năng! Buổi sáng lúc ra cửa Sở Thác đã nói hắn hôm nay có việc

muốn bận đi, cho nên hắn không có khả năng chạy tới đón ta.” Anh Phàm

chắc chắn nói.

“Kia…… Muốn hay không cá cược?” Tiếu Vân nụ cười giả tạo.

Anh Phàm hoang mang nhìn nàng, không biết nàng vì sao như vậy chắc chắn. “Tốt, cá cược gì?”

“Như vậy đi, cuối tuần nhân viên ngành chúng ta có bữa tối du lịch, ngươi

thua thì phải mời mọi người ăn cơm, ta thua thì ta sẽ mời.” Tiếu Vân trả lời.

“Du lịch nhân viên?” Anh Phàm trừng mắt nhìn. “A, là cuối tuần sao? Ta đều

quên có chuyện này nha.” Nàng nhớ lần trước mở cuộc họp các phòng giống

như có đề cập qua, nói du lịch nhân viên sẽ tổ chức gần đây, nhưng không nghĩ đến là thật đâu !

“Khương Anh Phàm, ngươi lại xuất thần. Trước khi công tác kết thúc, ta liền đem ngươi lưu lại công ty đi.” Tiếu Vân mặt đe dọa nói.

“Sẽ không, ta sẽ đem công tác làm xong.” Anh Phàm nghĩ đến nàng đều quên

chuyện du lịch nhân viên, tự nhiên cũng không cùng Sở Thác nói. Nếu hắn

biết nàng có năm ngày không ở, không biết sẽ có cái gì phản ứng? “Cái

kia…… Là ngày kia muốn xuất phát nha?”

“Khương Anh Phàm!” Tiếu Vân cảnh cáo gầm nhẹ.

“A, lên lớp.” còn may giờ lên lớp cứu nàng.

Học viên vừa mới ra ngoài nghỉ ngơi đều trở về chỗ ngồi, không bao lâu cửa phòng học bị mở ra, một thân ảnh quen thuộc đi đến.

“Sở…… Sở Thác?” Anh Phàm hô nhỏ.

“Hắc hắc, đừng quên mời mọi người ăn bữa tối nha!” Tiếu Vân đắc ý giơ lên hai ngón tay hình chữ v.

“Ngươi…… Đã sớm biết ” Anh Phàm quay đầu, trừng mắt khiển trách Tiếu Vân.

Tiếu Vân liền giải thích, chỉ chỉ mặt trên giáo trình. “Phía trên đều có viết, là ngươi chính mình không thấy được.”

“Chán ghét.” Anh Phàm phùng má dỗi.

Tiếu Vân cười trộm.

Bất quá Sở Thác cũng không lộ ra biểu cảm nhận thức các nàng, như bình

thường giảng bài. Buổi học này cung cấp kiến thức về chuyển đổi cơ cấu

của các công ty, nội dung bài giảng của hắn tương đương phong phú.

Nhưng là Anh Phàm cũng không nghiêm túc nghe, nàng mỗi lần nhìn đến nam nhân

đứng trên bục giảng kia, nhìn nhìn liền ngốc đến, bởi vì nàng cảm thấy

hắn rất dễ nhìn, giơ tay nhấc chân đều hấp dẫn người. Hôm nay hắn mặc

một kiện áo sơ mi đen, tương xứng với quần tây đen, caravat màu sáng

cùng với ghim cài màu bạc, hiện ra hình tượng gọn gàng hữu lực.

Nếu không phải gặp qua một mặt xấu kia của hắn,( TL : mặt xấu gì vậy ta ??? ) nàng sẽ nói hôm nay hắn thật sự là nhã nhặn. Bất quá thú vị là, Sở Thác tuy rằng có chút hàm xúc, làm cho hắn thoạt nhìn trừ bỏ có phong cách ở ngoài, còn cực có nhân vị, nhưng là chỉnh thể mà nói, hắn vẫn là một

nam nhân được nhiều nữ giới hâm mộ. Như vậy một người nam nhân, ai ngờ

đến hắn hội bởi vì không thể hút thuốc loạn cáu kỉnh, tàn thuốc liền đặt trên mặt A Lương, hù chết người ta.

Kết quả cả buổi học này, Anh Phàm luôn phân tâm nhìn hắn, bút ký cũng nhớ

không bao nhiêu. Rốt cục, Sở Thác giảng xong chương trình học, cùng mọi

người tạm biệt ly khai lớp học.

“Uy, nhìn không ra đến Sở Thác còn rất biết cách giảng bài.” Tiếu Vân khép

lại bút ký nói. “Uy, bút ký của ngươi thế nào như vậy ngắn? Có thể hay

không rất khoa trương ? Mấy buổi giảng trước kia ngươi đều nhớ thực kỹ

càng tỉ mỉ a!”

“Ách…… Ta tinh thần không phải tốt lắm, có chút muốn ngủ.” Anh Phàm chạy nhanh tìm lấy cớ.

“Không phải đâu?” Tiếu Vân nheo lại mắt thấy nàng. “Ánh mắt luôn luôn mở to, nơi nào mệt nhọc?”

“Ta……” Anh Phàm nhếch lên miệng, liếc mắt một cái.

“Ha ha ha! Ta đi trước, ngươi đón xe Sở tiên sinh về!” Tiếu Vân thu thập tốt, cầm lấy túi xách.

“Ta lại chưa nói muốn cùng hắn ước hội, ta còn không có thua.” Anh Phàm cũng đem đồ đạc thu thập hảo, đi theo nàng đi ra ngoài.

Kết quả hai người mới đi ra phòng họp, liền nhìn đến Sở Thác tà ỷ ở cạnh cửa.

“Đi thôi, xe của ta ở dưới lầu. Ngươi hôm nay không lái xe đi?” Sở Thác hướng Tiếu Vân gật gật đầu, giữ chặt tay Anh Phàm.

Tiếu Vân cười trộm, đẩy nàng một phen. “Hảo hảo ước hội đi thôi, chúng ta ngày mai gặp.”

Anh Phàm ảo


Teya Salat