Polly po-cket
Yêu Giả Thích Thật Điện Hạ Người Thật Là Hư

Yêu Giả Thích Thật Điện Hạ Người Thật Là Hư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327503

Bình chọn: 8.5.00/10/750 lượt.

kết hôn với Vũ Văn Thành của tôi, tôi không thể chịu nổi.” Diệp Hân Đồng oán giận Mặc Tử Hiên.

Mặc Tử Hiên liếc Đinh Đinh Đang một cái “Mắc mớ gì tới cô, cô có vẻ hứng thú với chuyện của chúng tôi?” Mặc Tử Hiên tâm trạng không tốt, với một Đinh Đinh Đang xinh đẹp như vậy cũng không nói được điều gì tốt đẹp.

“Tôi dĩ nhiên không hứng thú gì với chuyện của các người, tôi chỉ hứng thú với Vũ Văn Thành, Diệp Hân Đồng là vết thương trí mạng của Vũ Văn Thành, cũng là của tôi, aiz, giờ chúng ta phải làm sao? Bằng trí thông minh của hai chúng ta chẳng lẽ không thể tách bọn họ ra?” Định Đinh Đang tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử.

“Cô đi lôi kéo Vũ Văn Thành, tôi đi quyến rũ Diệp Hân Đồng, cứ thế chia rẽ” Mặc Tử Hiên thuận miệng nói.

“Tôi đã thử, chiêu này có vẻ không dùng được, Vũ Văn Thành miễn dịch với sắc nữ, vậy anh hãy cố lên, tôi chờ cô anh cướp Diệp Hân Đồng đi, khiến Diệp Hân Đồng làm tổn thương anh ấy, anh ấy bị tổn thương, tôi sẽ có cơ hội xoa dịu vết thương, an ủi anh ấy, lấp đầy chỗ trống trong tim anh ấy, tiện thể làm anh ấy yêu tôi, Mặc Tử Hiên anh hãy cố gắng nhanh nhanh, tôi đã nói với anh, không cần tìm kho báu, có Diệp Hân Đồng tuyệt đối có lợi cho anh.” Đinh Đinh Đang khích lệ Mặc Tử Hiên.

Mặc Tử Hiên thâm trầm nhìn Đinh Đinh Đang, cô hơi ngượng ngùng.

“Bây giờ người đang chịu tổn thương chính là tôi, có thể an ủi tôi chút không?” Kể từ lúc lấy được sự đồng ý từ Lão Kim, tâm tình của anh rất tốt, khôi phục sự tà mị, cợt nhả trước kia.

“Hả?” Đinh Đinh Đang méo miệng “Tôi không muốn”

Mặc Tử Hiên hơi tổn thương “Tại sao? So với Vũ Văn Thành, rốt cuộc tôi có gì thua kém, có dáng dấp, có gia thất, càng tốt với phụ nữ”

Đinh Đinh Đang thở dài, lắc đầu, nhìn về phía xa xa Vũ Văn Thành đã biến mất “Thứ nhất, về diện mạo, Vũ Văn Thành có một hương vị đàn ông nồng đậm, khuôn mặt cương nghị hoàn mỹ, còn anh” Đinh Đinh Đang nghiêng đầu qua, khinh bỉ nhìn mặt Mặc Tử Hiên.

“Tôi thì sao? Tôi cũng làm người khác mê chết người không đền mạng” Mặc Tử Hiên rất có tự tin với diện mạo của mình.

“Anh đi làm vợ cho ngụy cũng được, tôi không thích gương mặt trắng nõn nà của anh, nói về điểm thứ hai, gia đinh, gia đình anh phức tạp như vậy, quy củ lung tung lộn xộn, lại có một bà mẹ già, lại còn một người vợ cố định, chỉ với điều này, cũng đủ cho nhưng cô nương lương thiện ngây thơ có lý trí như chúng tôi chạy xa”

“Cô ngây thơ? Cô lương thiện? Nhìn không ra” Mặc Tử Hiên cũng đả kích Đinh Đinh Đang.

“Đừng nói chen vào, một điều cuối cùng, anh nói anh đối xử với phụ nữ rất tốt, đây chính là điểm trí mạng, mấu chốt là, anh không tốt với riêng một người phụ nữ nào, nói dễ nghe thì anh bác ái, khó nghe một chút, là kẻ đào hoa, đàn ông đào hoa không phải là người phụ nữ không muốn nhất”

“Tôi là con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng (người có lỗi biết nhận), tôi một khi đã yêu ai, tuyệt đối sẽ không thay lòng đổi dạ.” Mặc Tử Hiên cãi lại cho mình.

“Aizz, tỉ mỉ phân tích ra, Diệp Hân Đồng chọn Vũ Văn Thành quả là sáng suốt. Dựa vào anh có vẻ khó khăn, tôi tự tìm biện pháp vậy.” Đinh Đinh Đang ủ rũ cúi đầu đi vào trong thuyền.

Mặc Tử Hiên mặt mày ủ ê đứng trên boong, phân tích kỹ ra như vậy, anh cũng cảm thẫy vô cùng khó khăn.

……………………………………………..

Mặc Tử Hiên vừa trở về đã thấy lão Kim nhíu chặt mày.

“Sao vậy?”

“Yoon Jin mất tích rồi” Lão Kim nặng nề nói.

Mặc Tử Hiên kinh ngạc, anh lập tức móc điện thoại gọi cho Đề Na.

“Yoon Jin mất tích rồi, cô đi điều tra một chút xem ai làm?”

Đề Na im lặng.

“Nói chuyện đi” Mặc Tử Hiên hơi tức giận.

“Đừng hỏi tôi nữa, từ hôm nay, tôi rút lui khỏi tổ chức, về sau đừng liên lạc với tôi” Đề Na lạnh lùng nói xong, cúp điện thoại.

Mặc Tử Hiên nhíu mày, gọi điện cho lãnh đạo của tổ chức – Bạch Vân.

“Yoon Jin đã mất tích, điều tra ra ai làm hay chưa?” Mặc Tử Hiên hỏi.

“Chưa, nhưng mà, chúng tôi phát hiện ra một tình huống đặc biệt, tất cả những người Lý trí vương phải tới đều lần lượt bốc hơi”

“Cái gì? Tại sao có thể như vậy, không tra được là đi đâu sao?” Mặc Tử Hiên đột nhiên bắt đầu thấy da đầu tê dại. Kẻ địch của anh ở trong bóng tối, tương lai lúc kho báu xuất hiện, anh sẽ ứng đối ra sao đây.

“0h sáng nay, Lý trí phái một đội sang bằng máy bay riêng, sau đó toàn bộ đều biến mất. Tôi nghi ngờ hành tung của chúng ta đã bị bại lộ, bây giờ không phải chúng ta đang giám sát hành tung của Lý trí vương mà bọn họ đang giám sát chúng ta.” Bạch Vân hồi báo.

“Có kẻ bán đứng chúng ta?” Mặc Tử Hiên nghĩ tới một khả năng đáng sợ. “Một giờ sau, tôi sẽ phái máy bay đi đón các anh đổi địa điểm, Đề Na đã rút khỏi tổ chức, trước mắt tạm thay đổi chỗ, những việc khác chờ thông báo của tôi”

Mặc Tử Hiên cúp điện thoại.

“Đề Na rút khỏi tổ chức? Ý điện hạ là cô ta bán đứng tổ chưc của chúng ta?” Lão Kim sợ hãi.

“Tôi lo lắng cho toàn bộ tổ chức, nếu Lý trí vương cử người đi từ rạng sáng, bây giờ đã là 6 tiếng đồng hồ rồi.” Mặc Tử Hiên cảm thấy vô cùng vội vã “Mau, thông báo cho người của tổ chức toàn bộ rời đi”

“Vậy quân đội của chúng ta?” Lão Kim cũng cảm thấy chuyện quá khẩn cấp.

“Quân đội