Old school Swatch Watches
Yêu Chàng Rồi Nha

Yêu Chàng Rồi Nha

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322334

Bình chọn: 8.5.00/10/233 lượt.

e cười gật đầu nói.

Tuy rằng hắn nghe không hiểu nội dung nàng nói, nhưng ngữ điệu đầy

nhịp điệu rất có hương vị, hơn nữa nói còn nghe được ra tình cảm.

Bất quá, không biết có phải lỗi của hắn hay không, mấy câu cuối cùng

kia của nàng nghe qua như thế nào có cỗ hương vị bi thương?

“Là mẫu thân tôi dạy tôi.”

“Vậy cô cũng có thể dạy tôi vài câu không? Như là bạn khỏe không, cám

ơn, thực xin lỗi linh tinh…… A, đúng rồi, đúng rồi, mặt khác cũng thuận

tiện nói cho tôi biết tên tôi phát âm như thế nào đi, tên của tôi gọi là Snail • Smith.” Học vài câu tiếng Trung, lần khác khi gia tộc tụ hội

liền có thể hướng thân bằng bạn tốt hiến vật quý.

“Được, tôi

đây trước tiên là nói về phát âm tiếng Trung tên anh, anh hãy nghe cho

kỹ, Snail là nói như vậy……” Cô gái một bên chú ý động tĩnh hậu phương,

một bên hảo tâm dạy lái xe nói tiếng Trung.

5 phút sau –

“Tôi đã biết, cám ơn cô a, cô gái nhỏ.” Tuy rằng nàng đã muốn hai mươi tuổi, nhưng khuôn mặt của nàng thoạt nhìn nho nhỏ, hơn nữa thanh âm của nàng cũng tinh tế nộn nộn, nghe qua giống như tiểu bảo lệ mười hai tuổi nhà bọn họ đang nói chuyện, đáng yêu cực kỳ!

“Đừng khách khí,

lái xe tiên sinh, anh……” Cô gái nói còn chưa nói xong, khóe mắt dư quang thoáng nhìn trên kính chiếu hậu, cảnh tượng làm nàng trợn to mắt, “Cẩn

thận! Đằng sau có lượng lớn xe tải…… A a a!”

Nói thì chậm, khi

đó thì nhanh, nàng không kịp đem lời nói cho hết, liền cảm thấy sau đầu

có một cỗ lực va đập thật lớn hướng xe bọn họ va chạm, trong tiếng

phanh, nàng nghe được lái xe quát to, xe mạnh chuyển biến, thanh âm lốp

xe ma sát mặt đất, thanh âm lan can đứt đoạn, rồi nàng cảm thấy mới thân thể rơi xuống.

Lực va đập mãnh liệt làm cho nàng thống khổ

nhắm mắt lại, nàng biết chính mình đúng là vẫn còn trốn không thoát quốc gia nhốt nàng hai mươi năm này, nàng sắp sửa táng thân nơi này……

Một cô nương diện mạo thanh tú cầm một cái chổi trúc, nhẹ nhàng quét lá

rụng, thỉnh thoảng còn đánh cái ngáp, phát cái tiểu ngốc.

Đột nhiên, một trận khe khẽ nói nhỏ ở tiền phương vang lên.

“Thu Nhi, các nàng một đám người vây quanh ở nơi đó, đang nói cái gì

a?” Kỳ quái nhìn một đám người trong lương đình cách đó không xa, Anh

Phác hỏi bạn tốt bên người.

“Ngươi không biết sao?” Cô gái gọi là Thu Nhi vẻ mặt kinh ngạc, cũng dừng lại động tác quét.

“Biết cái gì?” Anh Phác khó hiểu đem ánh mắt theo lương đình di hồi trên người bạn tốt.

“Sự tình huyên lớn như thế, ngươi thế nhưng không biết?”

“Phát sinh sự tình gì sao?”

“Này……” Thu Nhi đầu tiên là tả hữu nhìn một chút, rồi mới buông cái

chổi trong tay đi đến bên cạnh Anh Phác, đem miệng gần sát bên tai của

nàng, nhẹ giọng nói: “Nghe nói là chuyện ma quái.”

“Chuyện ma quái?” Hơi hơi túc khởi mày, Anh Phác vẻ mặt nghi vấn. “Chuyện ma quái làm sao?”

“Nghe nói là trong hoa viên nam sương phòng của nhị thiếu gia. Đêm qua Cúc Đại ở nam uyển…… Cúc di ngươi biết không? Chính là cái Cúc Đại thấp béo ục ịch kia, vẻ mặt tàn nhang, chúng ta từng gặp qua ở phòng bếp.”

Sau khi thấy bạn tốt gật đầu, Thu Nhi mới tiếp tục nói: “Tối hôm qua

nàng ngủ được một nửa thì mắc tiểu tiện, liền cầm quần chạy đến nhà xí

đi ngoài, ai ngờ nàng mới chạy đến hoa viên, liền thoáng nhìn trước mặt

có một chút bóng trắng bay qua, sợ tới mức nàng đương trường nước tiểu

ẩm ướt quần.” Nói tới đây, Thu Nhi che miệng cười, “Mọi người nguyên bản đều cười nàng là ngủ mơ hồ nhìn lầm rồi, nhưng Tiểu Quỳ đi sau giống

nàng muốn đi nhà xí tiểu tiện, sáng nay nói nàng cũng thấy được, mọi

người mới ở nơi nào phỏng đoán ngờ vực vô căn cứ.” Đây là nguyên nhân vì sao một đám người lại vây quanh ở nơi đó xì xèo thì thầm.

“Có

bóng trắng bay qua?” Như vậy đã nói là chuyện ma quái a, những người này có thể hay không ngạc nhiên chút? Nàng còn tưởng rằng các nàng đã nhìn

đến cái hình ảnh gì càng kinh khủng đây.

“Đúng vậy, kỳ thật này không phải lần đầu tiên có người nhìn thấy, nghe nói trước đó tại đây

còn có vài người thấy qua.” Thu Nhi dừng một chút, ngữ khí khẽ run đến

gần bạn tốt: “Gian đại trạch này cũng không phải thực tân trạch, nhưng

ngươi có phát hiện nô bộc nha hoàn làm việc ở đây đều thực trẻ tuổi hay

không?”

Trạch: nhà ở, phủ đệ

Anh Phác gật gật đầu, “Ân, ta lúc trước cũng có nghi ngờ này, nhưng nghĩ đây là quy định trong phủ.”

Người tuổi trẻ lực tráng, làm việc rất nhanh lại có hiệu suất, Đan phủ nhà cửa rộng lớn, chạy đông chạy tây liền đủ mệt người, nô bộc lớn tuổi không có khả năng thích ứng nổi.

“Mới không phải, trước đó ta

liền hỏi thăm qua, người làm việc ở trong này, đại bộ phận là mấy tháng

gần đây mới đến, ngoại trừ tổng quản, không ai làm việc vượt qua tám

năm, hơn nữa trước khi chúng ta đến, nghe nói trong phủ có một nhóm

người rời đi.”

“Một nhóm người rời đi? Nơi này đãi ngộ tốt như

vậy, vì sao sẽ có người muốn đi?” Nơi này cho ăn cho ở, công việc cũng

không nhiều lắm, hơn nữa hàng năm còn có có thể lấy hai bộ quần áo miễn

phí, giống nàng đã muốn cả đời lại ở trong này.

Hơn nữa chủ

nhân Đan phủ thực đối tốt với hạ