XtGem Forum catalog
Xúc Thủ Sinh Xuân

Xúc Thủ Sinh Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322411

Bình chọn: 9.00/10/241 lượt.

hanh chóng quơ loạn, hắn không còn kịp cứu Ngu Dung rồi,

thấy con cá kia sắp cắn trúng người Ngu Dung, đột nhiên lại lui ra sau,

không phải là bơi lùi lại, mà giống như bị cái gì đó đẩy ra thì đúng

hơn.

“Bảo bối, ngươi không sao chứ?” Nguy hiểm qua đi, Kraken vội vàng bơi tới bên cạnh Ngu Dung.

Kraken dùng xúc tu sờ loạn lên người Ngu Dung, kiểm tra một chút xem có nơi

nào bị thương không. Còn Ngu Dung chỉ ngơ ngác nhìn bàn tay mình. Mới

vừa rồi, từ bàn tay của cậu, bỗng nhiên bay ra một mũi tên bằng nước,

bắn trúng ngay miệng con cá lớn kia, đẩy nó bay ra phía sau một khoảng

khá xa rồi ngất đi. Thậm chí Ngu Dung còn cảm thấy con cá kia ngất mà

mắt trợn trắng rất giống trong phim hoạt hình.

“Kraken, ngươi

nhìn xem…” Ngu Dung đưa ngón trỏ ra khoe, cậu phát hiện đầu ngón tay

mình có thể tạo ra một cột nước nhỏ. Bởi vì ở trong nước nhìn không rõ

lắm, Ngu Dung dứt khoát đưa ngón tay trỏ của mình chỉ về hướng Kraken

đang đứng ở cách đó không xa, quả nhiên cậu có thể cảm giác được có cột

nước bay thẳng vào người hắn.

“Hắc, trò này vui thật ~” Ngu Dung đã tìm được trò tiêu khiển mới, đặt ngón trỏ hướng vào lòng bàn tay

kia, cảm thụ độ mạnh yếu của cột nước lúc lớn lúc nhỏ.

Mà xúc tu của Kraken vốn đang kiểm tra thân thể cậu có bị thương không, rất nhanh liền thay đổi mục đích. Bị mấy cái xúc tu xoa bóp trên người mình, Ngu

Dung cảm thấy hạ thân mình dường như đã có phản ứng. Ngu Dung bị trêu

chọc mà dâng lên dục vọng, lẩm bẩm hai tiếng, liền ỡm ờ thuận theo.

Kraken luôn thích đưa cả người cậu treo lên, sau đó đùa bỡn toàn thân cậu từ

trên xuống dưới. Bất quá Ngu Dung không thích như vậy, lúc bị treo lên,

mặc dù được chiếu cố vô cùng đầy đủ, nhưng cậu vẫn có cảm giác mình

giống như là món đồ chơi vậy. Hơn nữa, trước ngực vắng vẻ, không hề có

cảm giác an toàn.

Hắn yêu cầu Kraken vươn một cái xúc tu thô to

ra, cho cậu ôm chặt trước ngực như ôm gấu bông. Bộ phận sinh dục của

Krakne không ngừng khuấy động trong mông cậu, rút ra cắm vào, phía trước cậu dán vào xúc tu của Kraken, theo động tác ma sát ra vào của hắn mà

di động. Cậu không tự chủ được mà đem thân thể càng dán chặt vào nó, hai đầu vú trước ngực, còn có phân thân bên dưới, đều dán lên xúc tu ẩm ướt trươn bóng của hắn, không ngừng cọ xát qua lại, một loại khoái cảm khác thường không ngừng dâng lên.

“A ~ Kraken… Nhanh hơn một chút…”

Ngu Dung hưng phấn tác cầu, cậu đem cả đùi trong của mình cọ xát lên xúc tu của Kraken, nó thoải mái đến nổi cậu gần như muốn thét lên.

“A… A… Ưm… Nhanh lên một chút… Nhanh lên nữa… Mau đem ta khuấy đến hư…”

“Ưm… a ~” Kraken đem một cái xúc tu nhét vào trong miệng Ngu Dung, nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ mất hồn của cậu phát ra, xúc tu xâm nhập

đến tận yết hầu cậu, làm cho cậu gần như không thể hít thở nổi, trong

cơn thống khổ, cậu vô thức kẹp chặt cơ thể, làm cho đối phương cũng sảng khoái hơn.

“Hmm… Hmm… A a ~” Đến lúc sắp đạt được cao trào,

Kraken rút về xúc tu, Ngu Dung từng ngụm từng ngụm hấp lấy không khí,

hơi thở dồn dập, cơ thể co rút lại càng nhanh. Hậu huyệt cũng thắt chặt

lại, bộ phận sinh dục của Kraken điên cuồng ngọ nguậy trong khoái cảm,

sau đó bắn vào trong mông cậu một lượng lớn chất lỏng. Gần đây Krakentos vô cùng phiền não, bà xã của hắn bỗng nhiên vô cùng

khó hầu hạ, cụ thể là biểu hiện ở sinh hoạt hàng ngày của cậu.

Trước đây, mỗi ngày Ngu Dung sẽ ngủ thẳng tới lúc tự nhiên tỉnh, sau đó chính là ăn uống, chơi đùa suốt cả ngày. Cuộc sống như thế nghe qua có vẻ vô

cùng vô vị, nhưng Ngu Dung là nhà sinh vật biển, mỗi ngày cậu rong chơi

trong biển, cũng có thể xem như là đi quan sát nghiên cứu thực địa vậy.

Không được hoàn mỹ chính là, cậu chỉ có thể dùng giấy bút để ghi lại,

không thể vẽ lại vì trình độ hội họa có hơi kém cỏi.

Nhưng mấy

ngày gần đây, thời gian cậu ngủ càng ngày càng nhiều, tuy nói trước kia

cũng là ngủ thẳng đến tự nhiên tỉnh, nhưng cậu chưa từng ngủ thẳng đến

trưa. Kraken vốn còn tưởng là do mình có chút yêu cầu hoan ái quá mức,

nhưng hắn thật sự rất thích dùng giác hút trên xúc tu mình lưu lại trên

da Ngu Dung những vết tròn tròn. Kraken kiềm chế hai ngày, nhưng vấn đề

Ngu Dung cứ ngủ li bì vẫn không có cải thiện, mặt khác, nếu như bị đánh

thức, cậu còn có thể tức giận mà gắt gỏng.

Kế tiếp chính là vấn

đề dùng cơm, lúc trước cậu thỉnh thoảng muốn ăn những món quen thuộc ở

quê nhà mình, món ăn Trung Quốc. Cư dân trên đảo không biết cách nấu,

cậu còn nghĩ tốt nhất để mình xuống bếp làm thử xem. Nhưng hiện tại, cậu chính là tìm mọi cách để bắt bẻ, không ngừng ầm ĩ đòi ăn thịt kho tàu

cùng cải trắng xào, ầm ĩ một hồi, lại khóc nức nở…

Trọng điểm là cậu vừa khóc, vừa nấc cụt, và vừa nhai thức ăn, bởi vì cậu rất đói bụng a…

“Ô oa a a~ ách (tiếng nấc cụt)! A ô ~ nhai nhai… ực (âm thanh nuốt vào)… A a a ~”

“Bảo bối, đừng khóc…” Hiện tại, Kraken rất buồn phiền vì không biết nên làm

gì, thà Ngu Dung cứ phát giận, hắn không có phiền não như vậy, suốt cả

ngày, động một chút là cậu liền khóc, màu vảy và tóc cũng bởi vì thiếu

nước mà