Xin Chào Trung Tá Tiên Sinh

Xin Chào Trung Tá Tiên Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323344

Bình chọn: 10.00/10/334 lượt.

n kể từ lúc bắt đầu gặp Lục Thần, bất kể lời nói hay hành động gì của cô đều bị thua hoàn toàn.

Lục Thần khởi động xe chuẩn bị rời đi, một chiếc xe quân sự việt dã tương tự xuất hiện ở phía trước con đường đất sỏi, giống như phát hiện ra xe của anh, bọn họ ấn còi về phía anh.

Xe dừng lại bên cạnh họ, lái xe chính là Lục Đại Quân của đại đội đặc chủng, ngồi ở vị trí kế bên tài xế là đội phó Trương Tiến Vũ. Nhìn thấy Ôn Hoàn đang ngồi bên cạnh Lục Thần, họ liền cười xấu xa có phần mờ ám với Lục Thần, Lưu Đại Quân lớn tiếng hỏi: "Đội trưởng, đây là chị dâu của chúng em phải không?" Nói rồi cất tiếng tự giới thiệu bản thân với Ôn Hoàn: "Chị dâu, em là Lưu Đại Quân, là binh nhì dưới quyền đội trưởng!"

Ôn Hoàn có chút xấu hổ, không nghĩ tới gặp đồng đội của Lục Thần ở chỗ này, môi giơ lên nhưng không biết nên nói cái gì.

Lục Thần liếc mắt trừng hai người, sắc mặt hạ xuống nói: "Hai người các cậu sao còn ở bên ngoài dạo chơi, ngày mai không cần huấn luyện à?"

Trương Tiến Vũ cười, ở bên cạnh nói: "Đi dạo một chút, không phải bây giờ đang quay lại sao."

Lục Thần trợn mắt nhìn bọn họ nói: "Mau cút đi cho tôi, một đám ở bên ngoài càn rỡ còn ra thể thống gì nữa." Nói xong khởi động xe chuẩn bị rời đi.

Thấy bọn họ muốn đi, Lưu Đại Quân liều lĩnh hô to về phía Ôn Hoàn: "Chị dâu, cả đại đội đều thích chị, thích xem chị đóng phim, lúc nào ký tên cho mỗi người bọn em một bức ảnh đi."

Nghe vậy, còn không kịp đợi Ôn Hoàn mở miệng, Lục Thần bên này vươn tay đánh xuống đầu đội mũ của Lưu Đại Quân, nói: "Buổi sáng ngày mai nộp bản kiểm điểm 5000 chữ, thiếu một chữ tôi cho chạy quanh bãi tập 10 vòng!" Nói xong khởi động xe rời thẳng đi.

Ôn Hoàn ngồi trên xe, nghe thấy phía sau truyền đến tiếng kêu than của Đại Quân, tiếng nói theo xe càng chạy càng nhỏ dần. Ôn Hoàn nghiêng đầu nhìn anh, một lúc lâu sau mới mở miệng nói: "Bộ dạng anh dạy dỗ người rất hung dữ."

Lục Thần nhếch khóe miệng lên, quay đầu nhìn vào mắt cô hỏi: "Sợ à?"

"Vậy anh sẽ hung dữ như vậy với tôi sao?" Ôn Hoàn hỏi ngược lại.

Gần như không cần nghĩ ngợi, Lục Thần trả lời thẳng: "Không."

Ôn Hoàn tò mò: "Vì sao?"

"Vợ là để cưng chiều." Vợ của mình và binh lính dưới quyền mình anh phân chia rất rõ ràng, không thể quơ đũa cả nắm.

Ôn Hoàn nhăn mũi với anh, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ai muốn làm vợ của anh chứ." Rồi quay đầu không hỏi thêm nữa.

Lục Thần cười khẽ, vươn tay sang nắm tay cô thật chặt. Ôn Hoàn muốn rút về lại bị anh nắm chặt hơn, nói: "Đừng lộn xộn, đang lái xe đấy."

Ôn Hoàn oán trách lườm anh, trong bụng nói thầm, anh cũng biết lái xe, có người nào đang lái xe còn cầm tay người khác như thế không!

Không thoát được anh, cũng không có cách nào, chỉ có thể mặc cho anh nắm như vậy, xoay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, đầu tiên là vẻ mặt bĩu môi mất hứng, dần dần ngay cả chính cô cũng không phát hiện, khóe miệng không vui vô tình hóa thành nụ cười nhàn nhạt, rất nhạt rất nhẹ nhưng quả thực là cười.

Thời điểm Lục thần đưa Ôn Hoàn trở lại khách sạn đúng lúc gặp phải Lynda từ bên ngoài trở về ở cửa khách sạn. Lynda nhìn thấy Lục Thần, chân mày không ngừng nhíu chặt, mắt nhìn Lục Thần, không nói chuyện.

Lục Thần cũng không nhìn cô ta, chỉ giơ tay cưng chiều xoa xoa đầu Ôn Hoàn, căn dặn cô buổi tối nghỉ ngơi sớm một chút rồi ngồi lên xe lái thẳng đi.

Đợi Lục Thần đi rồi, Lynda kéo Ôn Hoàn hỏi: "Cậu ta cũng theo tới đây à?"

"Anh ấy đóng quân ở thành phố B." Ôn Hoàn bình thản trả lời, nói xong liền áp chặt mũ xuống đi vào trong khách sạn.

Lynda theo cô vào khách sạn, ở sau lưng cô truy hỏi: "Cậu ta làm lính?!"

"Vâng." Ôn Hoàn gật đầu, ấn thang máy khách sạn.

Thang máy dừng ở tầng một, không cần đợi liền mở cửa ra luôn.

Hai người đi vào, ở trong thang máy Lynda có chút khinh thường nói: "Sao em lại tìm một người lính." Thật sự nếu muốn yêu đương rồi kết hôn, ít nhất cũng phải tìm một nhà giàu có mới xứng với thân phận.

Ôn Hoàn chăm chú nhìn biển báo trên đầu, thản nhiên trả lời: "Làm lính thì có gì không tốt."

"Cậu ta là một người lính thì có thể cho em cái gì?" Lynda cười nhạt, ý giễu cợt trong lời nói rất rõ ràng.

Ôn Hoàn xoay đầu nhìn chị ta: "Em không cần anh ấy cho em cái gì."

Thang máy lên đến tầng I, Ôn Hoàn không nói thêm gì nữa, xoay người đi thẳng ra khỏi thang máy. Lynda đứng ở phía sau có chút bất mãn bĩu môi, cuối cùng xoay người đi tới gian phòng của mình.

Phim mới lần này của Ôn Hoàn là một bộ phim tình yêu thành thị, tên là "Gần như vậy, xa đến thế". Nói về một tiểu thư nhà giàu có đột nhiên gia đình bị sa sút cùng người yêu mối tình đầu xa nhau, vài năm sau mang theo hiểu lầm gặp lại, cô gái vì sinh tồn mà sống vất vả, cậu bé trước đây đã trở thành người đàn ông thành công trong sự nghiệp. Người đàn ông vẫn thích cô gái, mong muốn nối lại tình cảm, nhưng cô gái bởi vì năm đó lúc cô cần người đàn ông đó nhất lại đoạn tuyệt ra đi mà không thể tha thứ. Rõ ràng hai người yêu nhau vô cùng lại có một khoảng cách không thể vượt qua. Nhưng bởi vì trong lòng từ đầu đến cuối vẫn có hình bóng đối phương, hai người cố gắng thử bắt đầu lại m


Polaroid