
ị bắt cóc, không rõ sống chết. Hoàng Tuấn Kiệt đi cả đêm chưa về, không gọi một cú điện thoại về nhà. Thy Dung đang đau khổ vì tình, tự nhốt
mình trong phòng, không muốn gặp ai. Bố chồng đang trong cơn bạo bệnh.
Có nhiều lúc không chịu đựng nổi, Thư Phàm muốn bỏ đi đến một nơi nào
đó thật xa. Tìm quên hiện tại trong công việc nghiên cứu và thử nghiệm
thuốc. Gần một tháng nay, Thư Phàm không thể tập trung làm việc, cũng
không còn tâm trí để hoàn thành nốt công việc còn dang dở. Biến cố xảy
ra trong gia đình đã vắt kiệt sức lực và đam mê công việc của Thư Phàm.
Vào lúc này, Thư Phàm chỉ có một mong muốn duy nhất là người thân trong
nhà bình an, mọi việc nhanh chóng kết thúc. Dù mai sau, gia đình không
còn giàu có nữa, Thư Phàm cũng hài lòng.
Tiến tới phòng riêng của con gái. Thư Phàm ngập ngừng đưa tay lên gõ
cửa. Mặc dù hiểu con gái không muốn bị ai làm phiền và quấy rầy vào lúc
này. Nhưng đã gần nửa ngày rồi, kể từ lúc trở về nhà, Thy Dung đã không
rời khỏi phòng. Thư Phàm lo Thy Dung đã xảy ra chuyện gì đó. Bình
thường, Thy Dung còn khỏe mạnh, Thư Phàm sẽ không để ý nhiều. Nhưng bây
giờ khác trước kia.
_Cộc….cộc…..
Thư Phàm gõ nhẹ vào cánh cửa gỗ.
_ Thy Dung. Con còn thức không ?
Thư Phàm không nghe thấy tiếng trả lời của Thy Dung.
Linh tính có chuyện chẳng lành. Không còn dám chần chừ thêm nữa. Thư
Phàm xô mạnh vào cánh cửa. Nhất quyết đẩy cửa bước vào trong phòng.
Thư Phàm rảo bước thật nhanh. Mắt dáo dác tìm hình bóng của con gái.
Thấy Thy Dung ngủ ngon lành trên giường. Tâm trạng căng thẳng và bất an
của Thư Phàm thả lỏng được đôi chút.
Thư Phàm đi đến gần mép giường. Vươn tay chạm nhẹ vào trán con gái. Thư
Phàm giật mình sợ hãi, khi thấy trán Thy Dung nóng hầm hập.
_Con bé bị sốt rồi – Thư Phàm thương xót, thì thầm nói nhỏ.
Thy Dung ngủ mê man, không biết mẹ mình đã vào phòng và đang lo lắng cho mình.
Thư Phàm nhanh chóng đi vào phòng tắm. Vắt một chiếc khăn mặt ướt. Đắp
vào trán Thy Dung để hạ sốt. Sau đó trở về phòng riêng lấy dụng cụ y tế
để khám và tiêm thuốc cho con gái.
Sau khi tiêm thuốc cho Thy Dung xong. Thư Phàm nhìn xuống sàn nhà. Thấy
những bức hình rơi lung tung. Thư Phàm cau mày. Không hiểu con gái đã
rửa hình của ai. Mà tức giận đến nỗi vứt hết tất cả chúng xuống sàn nhà
thế này ?
Tò mò và hiếu kì, Thư Phàm cúi xuống nhặt từng ảnh lên. Cầm trên tay hơn 10 bức ảnh. Thư Phàm cẩn thận xem từng bức ảnh một. Trong ảnh là hình
của một chàng thanh niên trẻ lạ mặt, hoàn toàn xa lạ. Thư Phàm càng xem, càng thấy khó hiểu. Nếu đây là những bức ảnh của Trác Phi Dương. Thư
Phàm còn hiểu được lý do vì sao Thy Dung lại lén lút rửa ảnh của hắn.
Nhưng chàng thanh niên này, không gợi được một chút kí ức nào của Thư
Phàm.
Vì chú ý đến những bức ảnh, Thư Phàm bắt đầu chú ý đến ý đến tình trạng
bừa bộn của căn phòng. Trên bàn kính, những tờ giấy khổ A4 đặt lung tung khắp nơi. Bút thước vứt bừa bãi. Lông mày của Thư Phàm càng lúc càng
nhíu chặt. Thư Phàm phát hiện ra tình trạng bất thường của căn phòng.
Thư Phàm tưởng gần cả ngày hôm nay, Thy Dung nằm trên giường nghĩ ngợi
và khóc lóc. Không ngờ, con gái lại bận rộn đến mức độ này.
Thư Phàm nhỏm dậy. Đi nhẹ nhàng trên nền gạch men. Tránh gây tiếng động khiến Thy Dung giật mình tỉnh giấc.
Thư Phàm đến gần chiếc bàn kính. Ngồi trên ghế sa lông. Màn hình máy
tính xách tay vẫn còn mở. Trên màn hình là giao diện của một phần mềm
chỉnh sửa hình ảnh. Thư Phàm thấy hình của chàng thanh niên lạ mặt kia
nằm ở chính giữa cửa sổ giao diện.
Thư Phàm suy đoán:
_Có thể chàng thanh niên kia là đối tượng tiếp theo trong bài báo mới của Thy Dung cũng nên.
Thư Phàm từ lâu đã biết Thy Dung là thành viên bí mật của một tờ báo nổi tiếng trong nước, nên mới có kết luận như thế này.
Nghiêng đầu. Thư Phàm nhìn những tờ giấy khổ A4 đặt bên cạnh máy tính
xách tay. Mặc dù không muốn xen vào công việc của con gái. Nhưng không
dằn được sự tò mò, Thư Phàm cầm lên xem.
Trái ngược với suy đoán của Thư Phàm. Những gì mà Thy Dung thu thập được gần cả ngày hôm nay không phải vì muốn viết một bài báo mới, mà là vì
muốn điều tra thông tin có liên quan đến kẻ bí ẩn bắt cóc Hoài Thương và tống tiền gia đình.
Thư Phàm càng xem càng không kiểm soát được sự nôn nóng và hồi hộp của
mình. Phát hiện của Thy Dung quan trọng đến nỗi. Ngay vào lúc này, Thư
Phàm muốn đứng bật lên, chạy đến bên giường, ôm thật chặt Thy Dung vào
lòng, tặng hai nụ hôn lên má con gái, và nói mấy chục câu cảm ơn.
Tay cầm chặt xấp giấy. Thư Phàm vừa khóc vừa cười. Lệ tuôn rơi vì vui
mừng và sung sướng. Thư Phàm có cảm giác mình như đang được cầm giải
thưởng danh dự do nhà nước tặng vì công lao cống hiến cho y học.
Không thể chờ được đến sáng mai. Thư Phàm cầm tất cả tài liệu mà Thy
Dung thu thập được cùng hơn 10 bức ảnh. Đặt một nụ hôn nhẹ lên má Thy
Dung, thì thầm nói câu cảm ơn. Nước mắt rớt trên má Thy Dung. Thư Phàm
nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
Thư Phàm tiến đến cánh cửa phòng riêng của vợ chồng Vũ Gia Minh. Thư
Phàm muốn bàn bạc đối sách với Vũ Gia Minh