Insane
Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326163

Bình chọn: 9.5.00/10/616 lượt.

thù hận!

Kỳ Hinh lắc đầu:

"Anh nói dối, nếu anh thật sự hận bác Lăng giống trong lời anh nói, vậy khi anh nghe được tin bệnh tình của ấy chuyển biến xấu, vì sao phải mất hồn mất vía như thế? Rõ ràng anh quan tâm bác ấy!"

Kỳ Hinh không sợ chết quay sang gào thét với Lăng Thiếu Đường! Vẻ mặt trở nên kiên định khác thường.

Đôi mắt đẹp của cô cũng đầy sự mềm mại nữ tính.

Lăng Thiếu Đường khàn giọng.

Rồi đột nhiên, cơ thể đang có khí thế bừng bừng nhanh chóng tựa vào ghế ngồi. Đáy mắt lộ vẻ khó coi và bất đắc dĩ.

Kỳ Hinh nhìn bộ dạng như vậy của anh, trong lòng cũng thấy chua xót.

Nếu có thể, cô tuyệt đối sẽ không làm Lăng Thiếu Đường khó xử như vậy, anh ấy là người đàn ông cô yêu nhất, sao cô có thể cam lòng khiến trái tim anh đau đớn ?

Nhưng, cô không muốn cả đời anh phải mang trên lưng mối thù nặng nề để nó sẽ trở thành gánh nặng cuộc sống.

Sự kìm nén của anh quá lớn, vì sao cô không thể giúp anh thoát khỏi bóng ma tâm lý, bởi vậy, cô nhất định phải thông qua phương thức tàn nhẫn như vậy mới khiến Lăng Thiếu Đường nhìn thẳng vào lòng mình.

Kỳ Hinh kéo bàn tay to của Lăng Thiếu Đường,nhẹ nhàng áp vào mặt mình, nói bằng sự chân thành và tình cảm sâu đậm:

"Thật ra bác Lăng rất quan tâm anh, hơn nữa anh còn biết rất rõ, vì sao anh không cho bác ấy một cơ hội xin lỗi? Nếu nán lại thêm một chút ông ấy biết anh quan tâm tới bệnh tình của ông, ông ấy sẽ rất vui ! Đường, anh nhất định phải cho người còn sống cơ hội, nếu không anh thật sự sẽ hối hận !"

"Tha tội?"

Lăng Thiếu Đường lạnh lùng cười, giọng nói lại không hề yếu ớt, càng giống như đang cúi đầu khóc, trong mắt tồn tại sự đau đớn không tả nổi:

"Trên thế giới này, có một số việc khi đã xảy ra thì không thể xoay chuyển lại, không thể bù đắp lại! Giống như mọi người đều biết rõ.vịêc giết người là sai trái, bất kể sám hối và cầu nguyện như thế nào, người hắn đã giết chết cũng không có thể sống lại!"

"Tại sao anh có thể coi bác Lăng giống như một kẻ giết người như thế?"

Kỳ Hinh phản bác nói, đôi con ngươi cũng đã tràn ngập vẻ khó tin.

"Em cho rằng hành vi của ông ta không giống như kẻ giết người ư?"

Lăng Thiếu Đường lớn tiếng gào thét, trong giọng nói ngập tràn sự mỉa mai sâu sắc.

Một câu nói lập tức khiến Kỳ Hinh nghẹn lời .

Cô hiểu được trong lòng Lăng Thiếu Đường đang rất đau đớn. Hóa ra, trong lòng anh ẩn chứa mối thù sâu sắc như vậy, chẳng lẽ ở trong lòng anh, cô ấy quan trọng đến như vậy sao?

Kỳ Hinh thầm than một tiếng, thần sắc cũng dần tối sầm lại, giọng nói mềm mại vang lên lần nữa, nhưng lại chất chứa sự đau thương nhàn nhạt:

"Đường, em biết anh không quên được chuyện bác Lăng đã gây ra với —— An Vũ Ân, nhưng sự việc xảy ra cũng đã qua lâu rồi, trong lời nói của anh còn mang thù hận và cố chấp như vậy, chính là anh tự tra tấn bản thân mình thôi!"

Lăng Thiếu Đường nghe xong lời vừa nói của Kỳ Hinh, trên mặt hiện lên nụ cười khổ bất đắc dĩ, anh vươn bàn tay to, vuốt ve trìu mến gò má của cô:

"Hinh Nhi, không ——em hiểu lầm ! Không phải anh không quên được sự việc của An Vũ Ân, mà là, ông ta làm tổn thương người mẹ mà anh yêu quý nhất!"

Kỳ Hinh kinh ngạc nhìn Lăng Thiếu Đường, chăm chú nghe từng câu của anh, về mẹ anh cô cũng biết một chút, thì ra, điều anh để ý nhất trong lòng vẫn là chuyện bác Lăng làm tổn thương bác gái.

Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh, than nhẹ một tiếng:

"Từ nhỏ anh đã coi bố mình là thần tượng trong lòng, bởi vì ông ấy rất tài giỏi, ông ấy dạy anh rất nhiều điều. Ở trong mắt của anh, không có điều gì có thể làm khó ông ấy, là người bố xuất sắc nhất trên thế giới, không chỉ vậy, khi đó mỗi ngày trên mặt mẹ anh đều mang theo sự tươi cười, Hinh Nhi, mẹ của anh rất đẹp, thật sự rất đẹp, bởi vì có người chồng luôn yêu thương mình, bà ấy càng thêm phần xinh đẹp!"

Anh chậm rãi nói tới đó, khi anh nói tới mẹ của mình, Kỳ Hinh có thể cảm nhận trọn vẹn cảm xúc của Lăng Thiếu Đường lúc ấy. Anh có được một gia đình khiến bao người hâm mộ!

"Nhưng năm ấy anh bốn tuổi, bố anh biết người phụ nữ đó, làm thư kí cho bố anh lại còn quyến rũ ông ấy, cuối cùng sinh ra Thiếu Nghị ! Sau khi mẹ anh biết được, đau khổ cầu xin bố anh rời khỏi người phụ nữ đó, nhưng, đối mặt với khuôn mặt đầy nước mắt của mẹ anh, ông ấy chỉ thờ ơ.

cuối cùng ông ấy dứt khoát chuyển ra ngoài sống cùng người phụ nữ đó, mỗi ngày mẹ anh buồn bực không vui, nụ cười trên mặt anh cũng không xuất hiện nữa, việc bà ấy có thể làm chỉ là lẳng lặng chờ đợi ở cửa nhà, mong ngóng xe bố anh trở về, tình trạng cứ tiếp diễn liên tục nửa năm, sau đó, bà ấy thường xuyên rời giường lúc nửa đêm, thậm chí còn lấy dao cắt tay mình. Cuối cùng bác sĩ chuẩn đoán mẹ anh bị chứng tâm thần phân liệt, một năm sau, bà ấy rời bỏ thế gian này!"

Kỳ Hinh nghe Lăng Thiếu Đường kể lại, nước mắt giống như sợi trân châu đứt đoạn, một viên lại một viên rơi xuống, trái tim, cũng trở nên đau quá.

"Em biết không? Trong lễ tang của mẹ anh, ông ta đi cùng người phụ nữ đê tiện kia, cả con của bọn họ đang đến thắp hương cho mẹ anh, đây là cảnh tượng mà cả đời anh không thể quên được, lúc ấy