
chiếc váy ngủ màu đen gần như trong suốt lộng lẫy hoa lệ xuất hiện ở trước mắt Sính Đình và Lý Băng .
"Như thế nào, chắc là cũng đủ hấp dẫn nhỉ!"
Ngày mai là sinh nhật Mạc Thiên Kình, cô phải mặc cái áo này cho Mạc Thiên
Kình xem cộng thêm thuốc cô mới vừa mua ở bên ngoài thì tối mai tuyệt
đối sẽ thành công.
Sính Đình và Lý Băng thản nhiên nhìn cô ta một cái, vô vị tẻ nhạt mà nói.
"Quần áo này vẫn dành cho gái làm tiền mặc, nhưng nếu cô mặc vào đoán chừng
cũng rất tốt, nếu định đi đâu kiếm tiền vậy có cần tôi giới thiệu cho cô chỗ để đi hay không, nơi đó giá tiền cũng không tệ lắm!"
Lý Băng còn chưa kịp mở lời, Sính Đình đã liền lên tiếng.
Cô ta thật sự muốn mặc cái đồ hấp dẫn đó để quyến rũ Mạc Thiên Kình sao? Cô tuyệt đối sẽ không để cho cô ta thực hiện được!
Lam Thiến Thiến nhếch môi cười nhạt: "Tôi chính là tính toán khiến cho Mạc
Thiên Kình có cảm giác mới mẻ không giống như cô, cho nên tôi mới mua đồ như thế, cái tôi muốn chính là mười người đàn ông thì tới chín người
khi nhìn thấy đều sẽ bổ nhào vào tôi. . . . . ."
Lam Thiến Thiến nói đến phần sau liền khe khẽ cười trộm, dáng vẻ giả bộ thẹn thùng lại khiến Sính Đình phát buồn nôn.
"Cái gì mà không giống nhau, tôi xem cô cũng rất không giống mình, không
bằng cô nên lột sạch quần áo trực tiếp đi tới quyến rũ Mạc Thiên Kình,
có lẽ hiệu quả có thể tốt hơn rất nhiều!"
Sính Đình có chút tức giận, âm thanh cũng rất lạnh lùng.
Người này nếu là thật muốn quyến rũ Mạc Thiên Kình, tuy cô có thể ngăn trở
mấy lần nhưng mấu chốt vẫn là Mạc Thiên Kình , nếu như anh cầm lòng
không được thì dù cho cô có ngăn lại một lần vẫn sẽ có lần thứ hai, lần
thứ ba. . . . . .
Sính Đình nghĩ tới đây trong lòng liền bốc lên
lửa giận, Mạc Thiên Kình nếu dám cùng người phụ nữ này lên giường thì
cô liền thiến anh!
"Đây cũng là một biện pháp tốt!"
Lam Thiến Thiến cầm những bộ quần áo kia đi lên lầu, Sính Đình tức giận trừng mắt nhìn, người này thật sự là quá kiêu ngạo rồi !
Lý Băng nhìn theo bóng lưng Lam Thiến Thiến, đối với hành động của Sính
Đình khi bị cô ta trêu tức cô cũng có thể hiểu, nhưng là cô lại cảm giác cô ta cũng không phải thật muốn quyến rũ Mạc Thiên Kình như vậy, hình
như chỉ là gặp dịp thì chơi .
Chỉ là hiện tại cô cũng không dám xác định, nhìn Sính Đình tức giận, cô cũng chỉ có thể an ủi thôi.
"Sính Đình, đừng lo lắng, Mạc thượng tướng không phải cái loại đàn ông đó Lam Thiến Thiến chắc chắn sẽ không thành công đâu."
Thật ra thì cô cũng thể không chắc chắn hoàn toàn được, một người phụ
nữ lột sạch quần áo đi quyến rũ một người đàn ông thì người kia sẽ hoàn toàn không có cảm giác sao?
Sẽ không có bất kỳ phản ứng sao?
Đang suy nghĩ, thì cửa lớn đã bị mở ra, Diệp Duệ tức giận đằng đằng sát khí
đi tới, đôi mắt sắc như chim ưng đang tìm kiếm con mồi đang nhìn chằm
chằm vào Lý Băng, khiến cô có cảm giác như mình là vợ của anh ta vậy.
"Thì ra là em trốn ở chỗ này thật, chẳng lẽ em không biết em là người của anh, phải ở cùng anh hai tư giờ sao?"
Diệp Duệ rất tức giận, khi anh tỉnh lại, không ngờ lại phát hiện cô gái này
rời đi, hơn nữa còn lưu lại một tờ giấy nói rằng cô không làm người tình của anh nữa !
Nếu không phải mấy ngày nay loay hoay bận rộn đến trời đất mù mịt thì anh đã sớm tới chất vấn ý của cô là gì.
Lý Băng nhíu nhíu mày, hoàn toàn không sợ hãi cơn giận của anh nhàn nhạt nói:
"Thị trưởng đại nhân, tôi không muốn cái đồ chơi kia của anh nữa, cho nên
giữa chúng ta đến đây là kết thúc! Mời về sau đừng tới tìm tôi, đừng
quên là anh còn có vợ chưa cưới đấy!"
Lý Băng nghĩ đến việc anh đã có vợ chưa cưới mà vẫn quấy rối cùng mình ở chung một chỗ, tâm tình liền trở nên rất kém.
Diệp Duệ nhìn chằm chằm vào nụ cười lạnh lẽo của cô không ngờ được cô lại có thể nói ra những lời tuyệt tình như thế. Không sai, anh đã có vợ chưa
cưới, cô là người tình của anh cũng không sai, nhưng anh không muốn để
cô rời khỏi mình, mấy ngày nay anh đã không được thưởng thức mùi vị của
cô rồi.
Tiến lên kéo tay của cô, Lý Băng không ngờ anh sẽ bắt tay của mình nên phòng bị hỏi.
"Anh muốn làm gì!"
Diệp Duệ liền lôi kéo cô đi lên lầu, Lý Băng liều mạng giãy giụa, nhưng không có biện pháp thoát ra được Diệp Duệ không lên tiếng, trực tiếp đem Lý Băng kéo lên lầu sau đó ném vào
bên trong phòng của cô, một tay đẩy cô nhét lên trên giường lớn.
Lý Băng còn chưa kịp đứng dậy chạy trốn liền bị Diệp Duệ áp cả người xuống với lực lớn đến dọa người, còn chưa kịp đẩy ra thì quần áo trên người
đã bị cởi ra, đôi môi lạnh lẽo bao trùm xuống hôn lên môi của cô.
"Ưmh ưmh. . . . . ."
Lý Băng trừng mắt, ưmh ưmh phản kháng, tay bị Diệp Duệ giữ chặt, chân cũng bị giữ chặt, cả người hiện tại liền mặc cho anh khi dễ.
# đã che giấu #
"Diệp Duệ, không cần. . . . . ."
Diệp Duệ vừa buông lỏng môi của cô ra Lý Băng liền run rẩy nói, cô rất rõ ràng, Diệp Duệ giờ phút này muốn làm cái gì!
Diệp Duệ hơi mở mắt ra nhìn chằm chằm cô, tay vẫn còn đang đùa bỡn nụ hoa
của cô, trêu chọc, anh muốn gợi lên cho cô cảm giác **.
"Không cần. . . . . ."
Lý Băng bị anh vuố