
ng. Lý Băng y thuật tốt như vậy, mình bảo cô
ấy kiểm tra cho là được rồi không cần đi bệnh viện nữa!
Bàn tay của Mạc Thiên Kình sờ sờ vào bụng cô.
Sính Đình giữ tay anh lại: "Không nên sờ loạn." Đây chính là bụng của cô
cũng không phải của anh, không có việc gì thì sờ cái rắm ấy!
Mạc Thiên Kình nhìn cô, dịu dàng ở bên tai nàng thầm thì:
"Anh muốn sờ sờ cục cưng không biết bọn chúng có nhớ cha nó hay không? Trong khoảng thời gian này tách ra ngủ, anh thật rất nhớ chúng cũng không
biết sau này lớn lên sẽ giống ai? Là con trai hay con gái?"
Mạc
Thiên Kình từ tốn nói, trên gương mặt tuấn tú mỉm cười tràn đầy hạnh
phúc. Nhìn Sính Đình há mồm ngạc nhiên thì ra khi thật lòng mỉm cười
cũng thấy mê người như vậy.
"Mạc Thiên Kình, anh muốn là con trai hay con gái?"
Sính Đình cắn môi hỏi, thật ra thì gần đây cô cũng đang khổ não vì vấn đề này.
Cô rất muốn sinh được một trai một gái nhưng mà cơ hội có thai long phượng không cao. Nếu như sinh con trai đến khi trưởng thành cũng sẽ kề cận
bên ba nó, sẽ không đi theo mình. Nếu như sinh con gái cũng sẽ bị bề
ngoài tuấn mỹ của Mạc Thiên Kình hấp dẫn, nói không chừng cũng sẽ không ở cùng cô cho nên thật là đau đầu.
Không biết điều đó có trở thành sự thật hay không, nhưng mà cô rất sợ nếu quả thật đúng như vậy thì cô
sinh hai người con này có ích lợi gì?
Mạc Thiên Kình rất nghiêm túc suy nghĩ: ‘ Anh nghĩ muốn một trai một gái, con trai lớn lên giống em, con gái lớn lên giống anh!"
Vừa nghĩ tới về sau mình sẽ có hai đứa con, mỗi ngày sau khi tan sở liền
cùng bọn chúng chơi đùa, giúp đỡ Sính Đình, cuộc sống bốn người một nhà
thật vui vẻ nếu được như vậy thật tốt.
Khi anh còn nhỏ cha mẹ đã
hi sinh vì nhiệm vụ rồi, làm anh cũng không biết đến tình thương của cha mẹ là cái gì. Cho nên anh vẫn luôn hi vọng có một người vợ có thể cùng
với mình cả đời, sinh ra mấy đứa con, cho bọn chúng tất cả tình thương
của người cha!
Sính Đình nhìn anh không hiểu.
"Tại sao con gái lại giống anh,con trai giống em như vậy không phải rất xấu sao?"
Hình dạng của mình biến thành con trai, bộ dáng của anh biến thành con gái, sẽ đẹp mắt sao?
Sính Đình nghĩ đến đã cảm thấy quái dị, nếu sự thật chính là như vậy cô đúng là hết ý kiến!
Mạc Thiên Kình cưng chiều ôm cô: "Làm sao lại xấu xí, dung mạo của em xinh
đẹp như vậy, anh lại đẹp trai tuấn tú như thế này, con của chúng ta
tuyệt đối sẽ thật đáng yêu, phong độ tuấn tú!"
"Lẻo mép!"
Sính Đình tuy ngoài miệng mắng như vậy nhưng trong lòng thấy ấm áp. Hình như ở cùng với anh trong lòng mình cũng không đến nỗi bài xích.
Nếu cả đời được như vậy hình như cũng không tồi. Sính Đình đột nhiên bị ý nghĩ của mình làm cho sợ hết hồn.
Cô tại sao có thể có ý tưởng cùng Mạc Thiên Kình ở chung một chỗ cả đời, chẳng lẽ mình yêu anh sao?
Sính Đình nghĩ tới khả năng này đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng tại sao lại phát hiện chính mình đối với sự đụng chạm của anh cũng
không cảm thấy rất ghét?
Nếu là lúc trước cô đã sớm tức giận nhưng mà bây giờ lại không thấy như vậy. Khi anh ôm cô, sờ cô thì cô vẫn có thể đón nhận!
Sính Đình ý thức được thực tế không tốt. Hình như cô yêu Mạc Thiên Kình thật rồi !
Mạc Thiên Kình cũng không phát hiện sắc mặt của cô đang thay đổi nhìn chằm chằm TV, nhàn nhạt nói:
"Thật ra thì anh thật sự rất muốn cứ như vậy ôm em ngủ. Nhưng em luôn cảm
thấy anh sẽ làm chuyện đó với em. Nói thật thì anh chỉ muốn ở cùng với
em, hưởng thụ cái cảm giác kia... Cảm giác được em đang tồn tại trong
sinh mệnh của anh. Cũng không phải đơn thuần là dục vọng, nếu như thật
sự chỉ cần thỏa mãn dục vọng anh có thể tìm phụ nữ khác. Nhưng mà anh
lại không nghĩ vậy, anh chỉ muốn cùng với người anh thích ở cùng nhau,
ôm lấy nhau, thương yêu lẫn nhau, cùng nhau trải nghiệm cuộc sống này!"
"Thật ra là do anh luôn cảm thấy cô đơn tịch mịch, từ nhỏ mất đi cha mẹ, muốn cha mẹ quan tâm, muốn đem thứ mình đã bỏ lỡ bù đắp cho đời sau của mình mà thôi!"
Sính Đình lạnh nhạt nói, cảm giác này sao cô lại không biết, từ nhỏ cô đã không có cha mẹ, cho tới bây giờ cũng không biết cảm giác được ba mẹ cưng chiều trong lòng bàn tay là cái gì!
Mạc Thiên Kình nhìn nàng, xoa tóc của cô, ở bên tai cô nói nhỏ:
"Anh thật lòng muốn yêu em !"
Lời nói êm ái bay vào trong lỗ tai Sính Đình, sự thay đổi từ từ dâng lên
trong lòng, nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác. Môi chợt chạm vào nhau, cũng không có ai muốn dời đi cứ nhìn nhau như vậy. Mạc Thiên Kình đưa tay ra phía sau lưng của cô, kéo lại gần ngực mình, cánh môi nhẹ nhàng ngậm
lấy môi của cô, dịu dàng hôn.
Sính Đình nhắm mắt lại hai tay vòng lên cổ của anh. Mạc Thiên Kình thấy cô đón nhận mình, nhẹ nhàng đặt cô
dưới thân mềm mại hôn, hôn khe khẽ từng chút trên người cô. Sau đó từ từ dao động đi xuống tay bắt đầu cởi quần áo của cô ra.
Ngẩng đầu lên, tròng mắt đen khóa chặt thân thể trắng nõn, khô khốc nuốt nuốt nước bọt.
"Sính Đình, em quả thật rất đẹp!"
Sính Đình thẹn thùng nhìn anh, da thịt Mạc Thiên Kình phơi bày ở dưới ánh
đèn lại sáng bóng mê người, trên khuôn mặt tuấn mỹ tất cả đề