Duck hunt
Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh

Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321695

Bình chọn: 7.00/10/169 lượt.

ắt không chớp lấy một cái, nhìn cô.

Bạch Vân lại đưa mỳ đến bên miệng anh, mỉm cười nói: "Anh cảm thấy thế nào?"

Anh há mồm, ăn mỳ cô đút, hai mắt vẫn nhìn cô.

Một lúc sau vẫn không nghe thấy anh trả lời, khiến cô hơi bất an, bất giác cúi đầu trộn trộn mỳ, khẽ nói: "Nếu anh không muốn, thì xem như em chưa nói gì đi."

"Tính tình của ông ấy rất tệ." Đột nhiên Khấu Thiên Ngang mở miệng, trầm giọng cảnh báo cô, "Sau khi tỉnh lại còn tệ hơn."

Nghe thấy giọng anh có phần chuyển biến tốt, Bạch Vân sửng sốt vội ngẩng đầu mỉm cười, "Em biết."

Thấy biểu cảm trên mặt cô, người không biết có thể cho rằng người nằm trên giường bệnh kia chính là cha cô ấy chứ? Anh vươn tay nắm lấy bàn

nhỏ bé của cô, vuốt từng ngón tay của cô, thở dài, đau lòng nói: "Anh

không muốn em chịu đựng cơn tức của ông ấy."

"Không sao." Bạch Vân cười cười, cầm lại tay anh. "Anh sẽ theo giúp em, đúng không?"

Anh á khẩu không nói được gì nhìn cô, sau đó nắm chặt tay cô, cười khổ gật đầu.

......

"Uống nước không?"

"Ăn táo không?"

"Cái gì cũng không muốn sao?"

"Chad? Chad con kêu ông ấy về rồi, ông ấy trông coi cái dinh thự lớn

như vậy cũng không dễ, bác có biết là ông ấy rất bận không?"

"Con trai của bác sao? Xin lỗi, họ đều không có ở đây, chỉ sợ rằng

bác chỉ có thể chịu đựng con thôi. Đến nỗi Khấu..." Bạch Vân nhìn chồng

ngồi cạnh cửa sổ xem báo, cười ngọt ngào, sau đó quay đầu lại, đối vặt

với vẻ mặt xanh mét của lão Bart, "Anh ấy không để ý đến ông. Còn nữa,

con khuyên ông đừng tùy tiện nhấn chuông tìm bác sĩ, nếu không thì đến

lúc bệnh tim thật sự tái phát, người ta sẽ xem chúng ta là đứa bé chăn

dê đó. f Ông không muốn lúc mình thật sự phát bệnh thì sẽ không có ai

chạy đến cấp cứu cho ông chứ?"

Trừng người phụ nữ to gan lớn mật này, lão Bart một bụng căm tức,

nhưng cô ấy nói không sai, ông nhìn con trai ngồi cạnh cửa sổ, nó không

nhìn ông dù chỉ là liếc mắt, không cam tâm tình nguyện bỏ ngón tay đang

đặt trên chuông gọi bác sĩ ra.

Mới vừa tỉnh lại thì trong phòng bệnh chật ních bác sĩ và y tá, đợi

đến khi ông hồi phục tinh thần thì chỉ còn người phụ nữ này và đứa con

chết tiệt kia, ông không dám tin lão Chad có thể người phụ nữ không có

lòng tốt này chăm sóc ông.

Liếc nhìn người phụ nữ đang cúi đầu gọt táo kia, hiển nhiên là tâm

trạng đang rất vui vẻ còn hát nữa chứ, đột nhiên ông cảm thấy người phụ

nữ này hơi quen mặt, bất giác nhíu mày, hít mắt nhìn kỹ lại, sau đó liền nhớ lại, chính xác là mình đã gặp qua người phụ nữ này rồi.

Ông đã gặp cô trên bờ cát.

Mỗi sáng thức dậy, phát hiện bên cạnh mình có thêm một người đàn ông, rồi sau đó mới nhớ mình đã kết hôn, hơn nữa mình cũng thật yêu người

đàn ông ngủ say bên cạnh, loại cảm giác đó thật là...

Nhớ tới những lời cô nói trên bờ cát, trong lòng cũng không thầm mắng cô nữa, bất giác lại liếc khuôn mặt thanh tú của cô.

Tuy nhiên trong lòng vẫn không muốn thừa nhận, nhưng mà... f8 có lẽ cô ấy không có xấu xa như trong suy nghĩ của mình...

---------------------------------------------------------

Ba ngày sau, lão Bart lại trừng cô gái nhỏ này lần thứ hai, quả nhiên cô không có lòng tốt mà!

Ăn thịt? Không được! Uống rượu? Không được! Hút thuốc? Không được! Quét bơ lên bánh mì? Không được!

Đồ ăn của ông mỗi ngày đều giống như nước lã, tất cả đều vô vị. Quản

chế độ ăn của ông còn chưa đủ, mỗi ngày cô còn bắt ông sáng tối đều ra

ngoài đi bộ với cô.

Căn bản là cô đang thừa dịp trả thù, muốn ngược đãi ông!

Thật vất vả, nghĩ hết mọi cách để được ra viện về nhà, lại không ngờ rằng, tất cả người làm trong nhà đều bị cô mua chuộc.

"Chad! Lấy rượu ra đây!"

"Xin lỗi, ông chủ, bác sĩ dặn ông phải cai thuốc kiêng rượu."

"Phổ Âu! Đây là loại thức ăn quỷ quái nào vậy?"

"Xin lỗi, ông chủ, bác sĩ dặn, ông phải ăn thanh đạm."

"Cô, người phụ nữ này, cút ra ngoài cho tôi..." Ông tức giận quay đầu rống to với cô.

"Cô ấy đi tôi cũng đi." Khấu Thiên Ngang đang gõ Notebook bên cạnh,

cũng ngẩng đầu lên, mặt lạnh nói: "Tốt nhất ông nên đối tốt với cô ấy,

nếu không có Bạch Vân, ông đã sớm đến Quỷ Môn quan trình diện rồi."

Mà cô gái nhỏ kia, chỉ đắc ý hả hê nhìn ông, sau đó đi đến, mỉm cười nói: "Nên đi dạo rồi."

Lão Bart nhìn tính tình vừa thối vừa cứng đầu của con trai, chỉ sợ

mắng cô gái này, con trai lại muốn bỏ đi, làm ông tức giận mà không thể

bộc phát, chỉ có thể mở miệng mắng con chó Dubin không biết bắt đầu từ

khi nào luôn kè kè bên người Bạch Vân, "Mày, cái con chó ngu ngốc này!"

Kỳ Tháp vô tội phát ra một tiếng nức nở nghẹ ngào, nhưng vẫn ngồi thẳng người bên cạnh Bạch Vân.

"Không nên trút giận lên người Kỳ Tháp." Bạch Vân vỗ vỗ đầu Kỳ Tháp,

sau đó nhìn lão Bart, vẻ mặt tự nhiên nói: "Bác sĩ nói ông bị cao huyết

áp, phải kết hợp chế độ dinh dưỡng và vận động mới có thể cải thiện,

nhưng nếu ông không thể đi bộ dài như vậy, thì chúng ta có thể rút ngắn

lộ trình lại..."

"Ai nói ta không đi được?" Ông tức giận đứng lên, nắm chặt cây

ba-toong, giống như đi hành quân, dẫn đầu đi trước, chờ sau khi ra khỏi

cửa, mới phát hiện bị cô dùng phép kích tướng, nh