
lôi kéo người đàn ông bên cạnh, hi vọng lãnh khí trên người anh không mở rộng, đến cô cũng cảm thấy lạnh.
"Thắng Tử, không thể phiền dì, phu nhân, nếu không có việc gì, chúng tôi xin về trước." phụ nhân ở trên ghế sofa vẫn đứng ngồi không yên đứng lên cười nói, sau đó ôm lấy đứa bé liền theo chồng rời đi. Mà người đàn ông theo phụ nhân tiến vào từ đầu đến cuối nói cái gì không nói gì, chỉ để tư thái bảo vệ vợ và con trai.
Nói xin lỗi cũng nói rồi, đoán chừng bọn họ sẽ thức thời rời đi, nếu không người đàn ông như vị thần kia nổi đóa, đây không phải là nhân vật bọn họ có thể chọc.
"Đúng rồi, chuyện trong nhà mọi người không cần lo lắng, chờ một thời gian sẽ không có chuyện gì." ngay lúc một nhà ba người phụ nhân sắp đi tới cửa phòng bệnh, Hồ Cẩn Huyên đột nhiên lên tiếng. Phụ nhân cả kinh xoay người, chống lại ánh mắt của Hồ Cẩn Huyên, lập tức cái gì cũng biết rồi, thì ra mỹ nữ trước mắt nằm ở trên giường biết, bà cảm kích cười cười, sau đó cùng chồng xoay người ra khỏi phòng bệnh. Mặc dù bà ở khuê phòng, nhưng chuyện buôn bán của gia tộc đột nhiên bị cản trở bà cũng biết. Nghĩ tới việc này ít nhiều gì cũng có liên quan đến con trai Thắng Tử đột nhiên xông ra gây tai hoạ. Cả nhà liền tới thăm cô gái tuyệt mỹ đó, không phải vì cầu cạnh, chỉ muốn an lòng. Thế nhưng không nghĩ đến cô gái trước mắt sẽ bỏ qua cho gia tộc họ, bà có thể nào không kích động.
Nhìn một nhà ba người ra ngoài, sắc mặt của Thẩm Dật Thần không mấy tốt, Hồ Cẩn Huyên bất đắc dĩ lôi kéo ống tay áo anh, khẽ thở dài một cái. Anh đến tột cùng cưng chiều cô cỡ nào, cô đều biết rõ ràng, cho nên khi biết cô bị đứa bé kia đụng phải, liên hệ với phong cách làm việc của anh, cô lập tức đoán ra anh đã làm gì với gia đình kia.
Nhìn vợ chồng tình thâm trước mắt dường như có chuyện nóng lòng giải quyết, nhóm người Lý Vân Hi cũng thức thời kiếm cớ đi ra ngoài, về phần lấy cớ này, dĩ nhiên chính là đi xem đôi Long Phượng Thai đáng yêu.
"Thần, anh tức giận lời em mới nói sao?" Hồ Cẩn Huyên lôi kéo ống tay áo anh hỏi, nhìn sắc mặt của anh không tốt , hơn nữa còn vẫn đứng như vậy, chẳng lẽ anh thật tức giận, thời điểm có thể xuất đòn sát thủ rồi.
"Ai nha —— thật là đau!" Hồ Cẩn Huyên đột nhiên buông tay áo anh kêu lên, làm Thẩm Dật Thần sợ tới mức vội vàng xoay người, cúi đầu nóng nảy toàn thân đem cô cao thấp quan sát một lần, không thấy vết thương nứt ra, nhưng thân thể cô đến tột cùng có vấn đề gì, anh nhìn không ra.
"Nơi nào đau? Đáng chết, nhất định là giải phẫu xảy ra vấn đề, anh đi kêu bác sĩ tới đây." gương mặt Thẩm Dật Thần xanh mét gấp giọng nói, trong lòng còn có tự trách, rõ ràng vừa nãy còn tốt, nếu không phải anh mặt lạnh lùng hù doạ, đoán chừng cô cũng sẽ không như vậy.
"Anh không tức giận em liền không đau, em biết rõ anh là quan tâm em, nhưng em làm vậy cũng vì tích phúc cho bảo bảo. Anh suy nghĩ một chút, nếu về sau Bảo Bảo biết anh bởi vì bọn chúng mà hủy diệt một gia đình, bọn chúng sẽ tự trách." Hồ Cẩn Huyên đột nhiên đưa tay ôm đầu Thẩm Dật Thần nũng nịu nói, giờ phút này cô nào có bộ dáng đau đớn, hoàn toàn là cô gái nhỏ làm nũng với người yêu, trong lòng cô suy nghĩ lần nào chiêu này cũng có tác dụng đi!
Lúc này Thẩm Dật Thần mới nhẹ nhàng thở phào, thì ra là khổ nhục kế, làm anh sợ muốn chết, cô gái này thật đúng là thiện lương, nhưng đây chẳng phải người anh yêu sao?
"Sợ là sợ bọn họ không thèm sợ hãi, em nha, chính là quá mức thiện lương, thôi, tất cả nghe theo em." Thẩm Dật Thần bất đắc dĩ nói, dù thế nào chuyện gì anh làm cũng vì cô, chỉ cần cô khoẻ mạnh là tốt.
"Sẽ không! Em biết anh tốt nhất." Hồ Cẩn Huyên ôm Thẩm Dật Thần nói, thần sắc vô cùng hạnh phúc.
Hồ Cẩn Huyên mặc một chiếc váy trắng, nụ cười như ngọc, răng trắng hơi lộ ba phần, tư chất nổi trội thong dong, giống như Tiên Tử hạ phàm. Bước chân ưu nhã, hưởng thụ tầm mắt ái mộ và ghen tỵ, theo phục vụ vào phòng. Không sai, hiện tại đường đường một đệ nhất sát thủ như cô đang muốn đi xem mắt, chuyện này nói ra thật buồn bực.
Khi Hồ Cẩn Huyên theo phục vụ tới bàn ăn, liền phát hiện cô đến sớm, đối phương còn chưa xuất hiện. Đàn ông xung quanh bắt đầu hướng mắt tới, rối rít muốn bắt chuyện, nhưng bởi vì sợ hù giai nhân, đành phải thôi, chỉ có sắc tâm không có sắc đảm a.
Hồi tưởng lại chuyện mấy ngày trước, Hồ Cẩn Huyên đang du lịch thế giới đột nhiên bị cấp trên kiêm bạn tốt hạ lệnh cưỡng chế lập tức trở lại, làm hại cô cho rằng tổ chức xảy ra chuyện. Không thể làm gì hơn là hấp tấp chạy về, ai biết cô bước vào cửa chính, cả tổ chức đều nhàn nhã ngồi trên ghế sa lon, thần thái không đồng nhất. Khẳng định chắc chắn chính là chuyện gì cũng không có, tảng đá trong lòng Hồ Cẩn Huyên cuối cùng cũng buông xuống, đối với cô, những hảo hữu này là người nhà, ngoại trừ họ cô cái gì cũng không có, khẽ thở ra một hơi.
"Cẩn, cậu rốt cuộc đã về rồi!" Quý Dữ San phát hiện sự tồn tại của cô đầu tiên, hưng phấn chạy đến bên người nhiệt tình ôm lấy cô. Hồ Cẩn Huyên đã tập mãi thành quen, cho cô một cái ôm, liền trực tiếp vào phòng khách.
"Nói đi, khẩn cấp gọi tớ về làm g