Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325523

Bình chọn: 8.5.00/10/552 lượt.

i trách cứ nhưng động tác đỡ cô từ từ đứng dậy lại rất dịu dàng.

Thẩm Dật Thần đỡ Hồ Cẩn Huyên dậy, săn sóc thả một gối đầu mềm ở đầu giường, để cô thoải mái tựa vào, sau đó mới chuẩn bị cho cô ăn.

"Anh có phải quá khẩn trương không? Bảo Bảo của chúng ta có yếu ớt như thế sao, anh thật thiên vị! Quan tâm Bảo Bảo hơn quan tâm em, mở miệng ngậm miệng đều là bảo bảo dài bảo bảo ngắn." Hồ Cẩn Huyên làm bộ ghen tức nói, động thủ lấy bát đũa trong tay anh, ai biết anh không buông tay, ngược lại dùng đũa gắp món ăn cô thích thả vào miệng cô, thâm tình cưng chiều chờ cô ăn.

Nhìn cô nũng nịu ăn món ăn trên đũa, anh mới dịu dàng nói: "Ha ha! Cái này là ghen à nha? Bảo Bảo của chúng ta anh không quan tâm ai quan tâm, chưa kể hiện tại Bảo Bảo còn chưa khỏe mạnh." Trong giọng nói còn kèm theo sự nồng đậm lo lắng.

Hiện tại thân thể của cô yếu ớt nhất, tiểu bảo bảo bây giờ còn chưa yên, nếu Bảo Bảo có chuyện gì, anh lo lắng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thân thể cô. Cho nên mới lo lắng như thế, không nghĩ tới cô bé này lại ghen, trong lòng Thẩm Dật Thần cưng chiều lắc đầu, ngay sau đó tiếp tục cho cô ăn.

"Bảo Bảo không khỏe mạnh? Có phải do tối qua em ra ngoài hay không?" Hồ Cẩn Huyên nhẹ nhàng hỏi, trong mắt lo lắng nhìn không sót một cái, chẳng trách giờ phút này anh cẩn thận như thế, thì ra Bảo Bảo không khỏe mạnh. Cô làm mẹ mà không cảm nhận được, thật quá thất bại rồi ! Người làm cha như rất lo lắng đi! Chỉ là Bảo Bảo không khỏe mạnh và việc tối qua cô len lén chạy đi có quan hệ hay không. Trong lòng Hồ Cẩn Huyên tràn đầy nghi vấn cùng tự trách, nếu Bảo Bảo không khỏe mạnh là do cô làm hại, cô sao có thể an tâm. Mặc dù chưa từng mang thai, nhưng cảm xúc cuộc sống làm việc, nghỉ ngơi của phụ nữ có thai ảnh hưởng trực tiếp đến Bảo Bảo, điểm này cô vẫn biết.

"Đừng lo lắng, chỉ cần em ngoan ngoãn, sẽ không có chuyện gì, giống như em nói, Bảo Bảo của chúng ta sao yếu như thế. Em hiện tại nếu lo lắng Bảo Bảo phải ngoan ngoãn ăn cơm, sau đó nằm nghỉ ngơi." Thẩm Dật Thần thở dài một tiếng, an ủi nói, vốn không muốn cho cô biết mà tự trách nhưng vừa lo lắng cô làm động tác nguy hiểm, khiến cô và Bảo Bảo cùng lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Không thể không nói cho cô biết sự thật, nhưng bây giờ nhìn bộ dáng cô tự trách, trong lòng anh còn đau hơn. Mong đợi bảo bảo ra đời vô luận thế nào đều tốt, anh tuyệt đối sẽ không để Bảo Bảo và cô gặp chuyện không may. Hai người đều là người Thẩm Dật Thần anh kiếp này muốn che chở thật tốt, hơn nữa trong tương lai có thể sẽ có thêm người gia nhập đội ngũ muốn anh che chở.

"Ừ, em muốn biết tình trạng Bảo Bảo gần đây." Hồ Cẩn Huyên khéo léo gật đầu một cái, trong lòng vẫn không yên nói. Tiểu bảo bảo trong bụng cô rốt cuộc thế nào. Nói cô ngoan ngoãn tu dưỡng, vì tiểu bảo bảo khỏe mạnh, cô đương nhiên có thể đáp ứng không điều kiện. Cho dù cô thường không chịu ngồi yên, muốn ra bên ngoài làm chút chuyện vừa kích thích vừa nguy hiểm nhưng hiện tại tình thế bắt buộc, cô không thể không thu hồi tất cả móng vuốt và xao động trong lòng, tu dưỡng thật tốt mới đúng.

Thẩm Dật Thần không cưỡng được cô, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng, anh đương nhiên biết ý tứ trong lời nói của cô. Cô lo lắng anh vì không để cho cô tự trách mà giấu giếm thứ gì, cho nên muốn thầy thuốc tự mình nói với tình hình tiểu bảo bảo. Chỉ là cô gái này giống như quên mất nếu anh giấu giếm cô chuyện tiểu bảo bảo, anh có thể phân phó thầy thuốc nói láo, chắc do lo lắng đến hôn mê, cho nên trong khoảng thời gian ngắn cô không kịp phản ứng đây.

Cơm nước xong, Thẩm Dật Thần gọi chàng trai bác sĩ thực tập, để hắn kiểm tra thân thể Hồ Cẩn Huyên một cái. Nên chỉ gọi một mình hắn, hơn nữa tiểu tử trẻ tuổi này cho anh hi vọng, khi tất cả thầy thuốc trắng tay không có kế sách với tiểu bảo bảo, là tên tiểu tử này nói cho anh biết đứa bé có thể không sao. Này không đơn thuần là đồ tốt, hơn nữa Thẩm Dật Thần không thể không đem tất cả đánh cuộc ở tên tiểu tử này.

Khi tên tiểu tử này báo tiểu bảo bảo vẫn tương đối yếu ớt, Thẩm Dật Thần thở dài một tiếng, an ủi cầm bàn tay nhỏ bé lạnh buốt trong ngực bất an của cô, vô hình trung cho cô khích lệ, bởi vì động thai cho nên vẫn phải là từ từ điều dưỡng mới được.

Từ ngày bác sĩ vội tới chẩn đoán bệnh Hồ Cẩn Huyên, đã qua mấy ngày, mấy ngày nay cô đều theo bác sĩ phân phó ngoan ngoãn nằm trên giường, bình thường rất an tĩnh uống hết tất cả thuốc bổ, không có chút giận dữ. Điều này làm Thẩm Dật Thần càng thêm áy náy, nếu không phải anh tự mình làm chủ, đoán chừng cô hiện tại sẽ vui vẻ đi dạo khắp nơi, thỉnh thoảng len lén đảo đảo địa bàn người khác, thuận tay sẽ coi trộm một chút bảo bối người khác, cuộc sống trôi qua có vài phần bớt đơn điệu.

Nhưng bây giờ ngược lại cô rất phiền muộn, mỗi ngày chỉ có thể tỉnh ngủ lại nằm ở trên giường ngẩn người, nhìn thấy bộ dáng này, Thẩm Dật Thần thường xuyên bồi bên cạnh cô, cùng nhau nghe nhạc; cùng nhau xem sách giáo dục Bảo Bảo; cùng ôm nhau yên lặng nằm trên giường, cái gì cũng không nói, cái gì cũng không làm, cứ như vậy nghe tiếng tim đập


Lamborghini Huracán LP 610-4 t