
cười nhìn người dẫn đầu nói.
Nghe được ý của cô chính là đã trễ vậy, các anh còn thả tôi ra ngoài, các anh có trách nhiệm rất lớn, nếu để cho chủ của các anh biết nên biết sẽ có kết quả gì, mà cô là người vợ mà chủ của họ thương yêu nhất, vô luận như thế nào anh ấy cũng sẽ không làm gì cô, mà các anh thì không biết được, rất có thể công việc cũng mất, chỉ cần là người có đầu óc đều biết rõ cô đang trá hình uy hiếp họ.
"Đúng, đúng, dạ phu nhân nói cực kỳ đúng, tối nay trong biệt thự không có bất kỳ sự việc dị thường." Bảo vệ trưởng nghe được lời Hồ Cẩn Huyên nói, chỉ có thể lau mồ hôi lạnh trên trán, luôn miệng nói phải.
Vị cô nãi nãi này, cô uy hiếp bọn họ cho cô đi ra ngoài, nói sẽ trở về sớm chút, không ngờ trễ vậy mới về còn đẩy trách nhiệm lên trên người của bọn họ, mà bọn họ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ tự mình nuốt vào bụng ai kêu vị cô nãi nãi này là bảo bối chủ tử nâng niu trong lòng bàn tay để che chở, đắc tội cô bọn họ chẳng phải không cần công việc này sao? Hay là không cần ở lại thành A? Tình nguyện đắc tội chủ tử cũng đừng đắc tội phu nhân, không phải bọn họ chân ngoài dài hơn chân trong, dù sao đắc tội chủ tử có thể có phu nhân giúp đỡ, nhưng là đắc tội phu nhân chính là tuyệt đối phải xuống địa ngục.
Hồ Cẩn Huyên lấy được bảo đảm của bảo vệ rồi… ánh mắt sắc bén liếc về phía hai hàng bảo vệ, những người khác mặc dù không mở miệng phụ họa, nhưng cũng bày tỏ quyết tâm.
"Chúng tôi nhất định im miệng không đề cập tới!" Hai hàng bảo vệ nói vang.
Hồ Cẩn Huyên tán thưởng gật đầu một cái, những người này đều là trẻ con dễ dạy, không phải người cố chấp.
"Công lao của các anh, tôi sẽ nói cho chủ các anh biết, đều trở về đi!" Hồ Cẩn Huyên nói, sau đó lái xe nhanh chóng chạy qua bọn họ, chạy tới bãi đỗ xe ngầm trong biệt thự. Chiếc xe đỏ chạy như bay trên con đường dẫn vào biệt thự. Hai bên đường trồng rất nhiều cây đại thụ không biết tên, ánh sao trên trời xuyên qua những tán cây tạo thành những vệt sáng dài rực rỡ lấp lánh.
Theo tốc độ chạy xe, rất nhiều cây đại thụ bị bỏ lại sau lưng, dù vậy vẫn có thể nhìn thấy cả một rừng hoa ven đường.
Mùa này, trăm hoa đua nở khoe sắc. Nhưng cho dù không đúng mùa, với độ giàu có của biệt thự, tin tưởng hoa cũng chưa bao giờ ngừng nở. Bên cạnh đó là ngọn núi giả, nước chảy róc rách từ trên núi xuống tạo thành những thác nước nhỏ rất đẹp.
Một bên khác là hồ bơi và chòi nghỉ nhỏ. Cuối cùng là một toà kiến trúc đặc sắc, ngói đỏ tường trắng, mang hơi thở của phong cách châu Âu. Chỉ có người trong biệt thự mới biết, đây chính là chính là phòng tắm của chủ nhân nơi đây, bên trong là một bồn tắm lớn trong suốt quanh năm bốn mùa ấm áp, còn có phòng xông hơi.
Nói tóm lại biệt thự thừa kế kiến trúc truyền thống tinh túy của Trung Hoa, phong cách tao nhã, đơn giản, đặc biệt có tính nghệ thuật cao, lấy thiên nhiên làm trung tâm.
Hồ Cẩn Huyên chạy thẳng tới nhà xe. Biết ông xã nhà cô chưa về, cô cũng không cần bận tâm, không hề có chút cảm giác khẩn trương.
Trong chốc lát, xe vững vàng dừng lại tại bãi đỗ, Hồ Cẩn Huyên từ bên trong đi ra. Mặc dù những thứ này có thể nhờ người giúp việc, nhưng cô lại không dám để người khác làm dùm, bởi vì cô sợ ông xã Thẩm Dật Thần vô tình đến tầng hầm, thê nào cũng nhìn ra cô tối nay đã dùng xe. Cô tuyệt đối không thể hoài nghi năng lực quan sát của anh.
Hồ Cẩn Huyên nhìn cả nhà xe, bất đắc dĩ lắc đầu, đây chính là cuộc sống xa xỉ của người có tiền. Số lượng xe nhà cô có thể so sánh với nhà hàng cao cấp, mặc dù có hơi khoa trương nhưng quả thật quá nhiều. Toàn là những dòng xe mới nhất trên thị trường, dĩ nhiên có một ít xe chưa từng được bán.
Tại sao phải có nhiều xe như vậy. Nguyên nhân vô cùng đơn giản, bởi một người nào đó yêu vợ như mạng biết bà xã nhà mình cực kỳ mê xe. Cho nên người nào đó vì nụ cười của vợ mà đặc biệt mua rất nhiều dòng xe nổi tiếng tặng cho cô, nhưng lại không cho phép cô lái xe một mình, trừ phi có anh cùng đi mới được.
Đi cùng anh, nói là như thế nhưng thường thường khi cô đang lái được một nửa thì phải giao xe cho anh. Còn cô chỉ có thể chu môi ngồi trên ghế phụ buồn bực. Cuối cùng lại không có nguyên tắc bị một tên con trai dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ thiên hoa bay loạn sau một hồi choáng váng còn không cẩn thận mà mê muội trước sức quyến rũ của phái nam phía dưới. Cho nên phần lớn thời gian người nào đó chỉ có thể nhìn không thể sử dụng, trong lòng ngứa ngáy vô cùng.
Hồ Cẩn Huyên sờ sờ xe, trong lòng nói qua lời xin lỗi. Thật là uất ức cho các ngươi, xe tốt như vậy nhưng ông chủ của các ngươi cũng không để cho ta chạy. Còn nói muốn tặng ta, thật ra lãng phí ưu điểm của các ngươi, chỉ là không cần lo lắng, toàn bộ ta sẽ lái thử một lần, anh không cho, ta liền len lén chạy Hồ Cẩn Huyên trong lòng thầm nghĩ.
Nghĩ tới thời điểm trước kia chưa lập gia đình, cô là người cực kỳ thích tham gia vào các cuộc đua xe, trong tổ chức nên ai cũng biết. Vậy mà bây giờ lâu rồi cũng chưa đua lại, ông xã nhà cô quản quá nghiêm.
Hồ Cẩn Huyên thở dài, đi vào đại sảnh. Mặc dù lúc này là ban đêm, nhưng