
o trễ luôn, hôm nay không đi." Thẩm Dật Thần nổi tính trẻ con nói, chôn chặt đầu trong mái tóc đầy hương thơm, nhẹ nhàng hít khí, hôm nay anh đặc biệt không muốn đi làm, muốn luôn luôn nhìn thấy cô, sờ được cô, rõ ràng tối hôm qua bọn họ mới trải qua vận động kịch liệt, không ngờ bây giờ anh còn chưa đến công ty, mà anh cũng không nỡ.
"Không đến công ty thì anh lấy gì nuôi bà xã?" Hồ Cẩn Huyên trừng mắt, nũng nịu phản kháng, đẩy người đàn ông trên người một cái, nếu như là bình thường anh không muốn đi cũng thôi, cô có thể mắt nhắm mắt mở, nhưng hôm nay thì khác, ngày quan trọng vậy mà anh không đi, cô làm sao có cơ hội lén chạy ra ngoài, cô khổ sở nghĩ thầm.
"Em đó, không muốn gặp anh vậy sap? Vợ người ta nghe thấy chồng của mình muốn ở nhà với mình, đã sớm sướng ngất trời, sao em lại có vẻ mặt bất mãn thế, thật làm tổn thương trái tim của anh." Thẩm Dật Thần đưa tay ôm tim, vẻ mặt rất là đùa cợt.
Cô gái nhỏ này rốt cuộc có biết của cải nhà anh thâm hậu đến cỡ nào hay không, tổ tổ tôn tôn mười mấy đời ăn ăn uống uống cũng dùng không hết, một ngày không đi làm cũng không có sao, làm sao có thể không nuôi nổi cô gái không thích hàng hiệu, không thích châu báu, ăn lượng cơm như mèo ăn này.
"Ha ha! Được rồi, được rồi, anh còn mè nheo tiếp nữa, thì hôm nay sẽ thật sự không cần đi làm nữa, mau mau, ngoan ngoãn đi làm." Hồ Cẩn Huyên đẩy anh một cái, thương lượng, ở trên thế giới này có ai may mắn như Hồ Cẩn Huyên cô có thể nhìn thấy những phong tình phong phú mê hoặc lòng người này của anh.
"Biết, được rồi, em ăn sáng với anh đi." Thẩm Dật Thần cưng chìu sờ sờ sống mũi nhỏ như bạch ngọc của cô, dịu dàng nói, sau đó nhẹ nhàng leo xuống người cô, ẵm cô đi vào phòng tắm.
Giày vò cả buổi sáng, lúc kim giờ chỉ đến chín giờ, Hồ Cẩn Huyên rốt cuộc đưa được Thẩm Dật Thần ra cửa nhà, thở phào nhẹ nhõm, liền chuẩn bị đi tới nhà để xe, lúc này điện thoại trong túi quần lại vang lên.
Nhìn thấy dãy số quen thuộc gọi tới, Hồ Cẩn Huyên nhíu mày, vừa đi tới nhà để xe vừa bấm nút nghe, thanh âm hơi ầm ỹ truyền tới, Hồ Cẩn Huyên nghi ngờ lên tiếng: "Alo, thủ lỉnh, chuyện gì?" .
Một chiếc Porsche lửa đỏ nhanh chóng lái ra nhà để xe trong biệt thự, chạy suốt ra bên ngoài, thấy chiếc xe quen thuộc, người trong biệt thự cũng không dám ngăn lại Porsche lửa đỏ, vì đó là xe của phu nhân, mặc dù ngày hôm qua lúc phu nhân trở về bị ông chủ bắt được, nhưng phu nhân vẫn là phu nhân, ông chủ cưng chiều cô cũng không phải là chuyện hai ba ngày, có ai dám ngăn cản cô, chính là tìm chết.
"Cẩn, cậu đang ở đâu? Sao còn chưa đến, buổi đấu giá sắp bắt đầu." Lý Vân Hi lo lắng nói, theo tính tình của Cẩn, cô không thể nào bỏ qua buổi đấu giá khó được này, trừ phi là có chuyện gì xảy ra nên chậm trễ, cho nên cô mới gấp gáp bấm số gọi cho cô ấy, không có thời gian lo lắng gọi điện thoại cho cô có bị Thẩm Dật Thần nghe được không.
"Tôi đang trên đường tới, giúp tôi chiếm vị trí tốt, 10 phút sau tôi sẽ đến." Hồ Cẩn Huyên vừa nhìn con đường trước mắt vừa tỉnh táo nói, sau đó cúp điện thoại, nhanh chóng đạp chân ga, xe lửa đỏ trong nháy mắt giống như một ánh đỏ chợt lóe lên, xe chạy như bay, Hồ Cẩn Huyên hưởng thụ cảm giác đua xe điên cuồng này, cảm giác hình như tất cả phiền não đều bị gió thổi tan, có sự thoải mái nói không ra.
Mà Lý Vân Hi đang ở hiện trường đầu giá thì nhìn điện thoại đã cúp, cau lông mày xinh đẹp, vừa rồi cô nghe được thanh âm xe gào thết trong điện thoại, Cẩn bởi vì chuyện gì trì hoãn mà phải đua xe tới đây? Lại là người đàn ông kia sao? Trong mắt Lý Vân Hi chợt lóe lên tức giận, sau đó chuyển thành nóng nảy và lo lắng.
Từ căn biệt thự kia tới đây, thật có thể trong mười phút sao? Trừ phi là kỹ thuật đua xe của Cẩn lại tiến bộ, nếu không thì tuyệt đối không thể nào làm được, vấn đề là 10 phút sau sợi dây chuyền kia có thể đã bị người khác bán đấu giá rồi, bởi vì hai phút sau buổi đấu giá sẽ bắt đầu, mà món hàng bán đấu giá đầu tiên chính là Yêu Cơ Màu Tím.
Hai phút sau, một người đàn ông mặc độ tay đi lên bàn đấu giá, nói mấy lời dạo đầu đơn giản rồi bắt đầu bán đấu giá vật phẩm đầu tiên —— Yêu Cơ Màu Tím, khi nhìn thấy dây chuyền màu tím được trình lên thì tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, mắt tham lam nhìn sợi dây chuyền đó.
Yêu Cơ Màu Tím từ giá một triệu ban đầu bị mọi người không ngừng nâng cao, Lý Vân Hi nghe được mọi người càng ngày càng hưng phấn tăng giá thì chân mày càng nhíu sâu hơn, việc này không khó tưởng tượng, Yêu Cơ Màu Tím vốn được làm từ thủ công hoàn toàn, kiểu dáng lại tinh tế đẹp đẽ, hơn nữa nó còn có lời tiên đoán về hạnh phúc, tất cả mọi người đều muốn lấy được nó, nhất là nam nữ trẻ tuổi, ai không muốn hạnh phúc?
"Năm triệu!"
"Tám triệu!"
"Hai chục triệu!"
. . . . . . .
"Một tỷ!" Một giọng nam đậm đa vang lên trong góc nào đó trong buổi đấu giá, người ở hiện trường bbán đấu giá đều kinh ngạc, xao động vì con số ngút trời này. Có ai có thể tưởng tượng, một người có thể dùng một trăm triệu để đấu giá một sợi dây chuyền, thật là xa xỉ quá mức.
"Một trăm triệu lần thứ nhất!"
"Một trăm triệu l