
iểu Thi ôm điện thoại di động khóc rống lên.
“Mẹ” Cầu Cầu vuốt mái tóc dài của Tiểu Thi cũng khóc lớn theo.
Trác Minh Liệt đứng ở nơi đó nhìn những tia ánh mặt trời vụn vặt dịu dàng rơi vào trên người bọn họ, xa xa là tường trắng, bụi hồng gai đỏ tười che phủ ngói đỏ. Thời gian dường như dừng lại để giữ trọn vẹn bức tranh nhu hòa này, bức tranh ấy làm cho anh không nhịn được nhẹ nhàng thở phào một cái!
Sau khi Trác Minh Liệt đi Tiểu Thi bắt đầu lên tìm kiếm kế hoạch A. Nhưng cô tìm thật lâu cũng không ra một kế hoạch A cụ thể nào để ghi chép lại.
Tiểu Thi tìm được rất nhiều những tin tức vụn vặt cô cố ghép chúng lại với nhau và phát hiện đó là một hạng mục rất lớn của Trác thị. Hạng mục này liên quan đến những tin tức liên quan đến an toàn của quốc gia cho nên mới phải che giấu. Tin tức quan trọng như vậy, cô làm sao có thể nắm được. Mà dù là cô có thể nắm được về sau làm sao có thể đối mặt với Trác Minh Liệt! Tiểu Thi khổ sở ôm lấy đầu.
“Mẹ. Mẹ làm sao vậy?” Cầu Cầu cẩn thận từng li từng tí đi tới bên cạnh Tiểu Thi vuốt tóc của cô “Có phải đầu vừa đau rồi hay không !”
“Không phải Cầu Cầu. Mẹ không có việc gì mẹ hỏi con này, Cầu Cầu cảm thấy là chú Triết Vũ tốt hay chú Trác Minh Liệt tốt?” Tiểu Thi nhìn Cầu Cầu có chút chăm chú hỏi.
“Cầu Cầu không biết, chú Triết Vũ sẽ cho Cầu Cầu mua món đồ chơi, chú Trác Minh Liệt sẽ đưa mẹ về nhà” Cầu Cầu nghiêm túc nói rõ ràng trong lòng nó không có cảm giác an toàn.
“Cầu Cầu” Tiểu Thi đem Cầu Cầu ôm vào trong lòng cô rốt cuộc nên làm cái gì? Cuộc sống sau này nên làm như thế nào? Trong quá tiền là vấn đề mà cô chưa bao giờ nghĩ đến nhưng là bây giờ cô không thể không suy nghĩ! Cũng may căn phòng này Triết Vũ đã thanh toán tiền thuê phòng trong cả một năm, nhưng một năm sau cô nên làm cái gì?
“Cầu Cầu về sau chúng ta ở tại phòng nhỏ con có cảm thấy không thoải mái hay không?” Tiểu Thi nghiêm túc hỏi.
“Mẹ sẻ ở cùng Cầu Cầu sao?”
“Dĩ nhiên!”
“Cầu Cầu chỉ cần mẹ” Cầu Cầu ôm lấy cổ của Tiểu Thi hình như chỉ cần nó vừa buông tay cô sẽ biến mất!
“Đứng lại!” Trác Minh Liệt sau khi dàn xếp xong chuyện của Tiểu Thi vừa tới tổng bộ liền bị người gọi lại, âm thanh như vậy anh nghĩ cũng không cần nghĩ chắc chắn là của cha anh!
Trác Minh Liệt đứng lại mặt không thay đổi xoay người lạnh lùng kêu một tiếng: “Đổng Sự Trưởng!”
“Trong mắt của anh còn có coi tôi là cha anh sao?” Trác phụ tức giận hỏi “Mấy ngày anh đã đi đâu? ! Anh biết việc anh phải làm bây giờ là làm gì không?”
“Dĩ nhiên biết!” Trác Minh Liệt tỉnh táo đáp lại.
“Biết anh còn cùng người đàn bà kia lui tới! Biết anh còn có thể không màng đến chuyện của công ty mà cùng cô ta chạy đến Canada! Trác Minh Liệt anh không nên đến gần người đàn bà kia nữa nếu không tôi cũng không thể bảo đảm an toàn của người thân của cô ta !” âm thanh ông Trác khàn khàn mà lãnh khốc.
“Cha rốt cuộc muốn tôi làm sao mới có thể làm cha vui vẻ? ?” Trác Minh Liệt bị cha chọc giận “Chẳng lẽ chỉ cần có phụ nữ bên cạnh tôi cha đều muốn diệt trừ sao? ! ! Được rồi tùy cha!”
“Việc học của Ti Nhã đã hoàn thành, tháng sau sẽ trở về nước. Hôn ước của anh vẫn có hiệu nghiệm đấy!” Ông Trác gằn từng chữ nói.
Trác Minh Liệt nhìn hai mắt cha đỏ ngầu như muốn phun ra lửa. Anh không nói một lời trực tiếp đi vào thang máy.
“Tổng tài ngài trở lại!” Phụ tá nhìn thấy Trác Minh Liệt trở lại lập tức cầm một đống tài liệu đến, “ Những thứ này anh đều phải ký tên!”
“Hạng mục số ba đàm phán như thế nào rồi?”
“Tổng tài chuyện có chút kỳ quát. Mấy công ty đều giống như tập đoàn đầu tiên là tập đoàn Xích Ưng họ đều nói muốn gác lại để bàn lại!”
Trác Minh Liệt cầm bút máy lên nhẹ nhàng gõ vào mặt bàn “Anh lập tức đi điều tra mấy công ty gần đây có cùng công ty khác tiếp xúc qua hay không! Tốt nhất có thể biết đến vấn để mà bọn họ đề nghị hoãn hội nghị là gì!”
“Tôi biết rồi tổng tài,chỉ là ….” phụ tá muốn nói lại thôi.
“Còn có chuyện gì?”
“Sau khi anh đi Đổng Sự Trưởng triệu tập Hội Đồng Quản Trị tạm thời! Nói là anh về sau chỉ cần phụ trách hạng mục số ba còn chuyện về phần kế hoạch A anh không cần tham dự!”
Trác Minh Liệt cười lạnh một tiếng: “hạng mục số ba hay là kế hoạch A quan trọng nếu như ông ấy cảm thấy kế hoạch A không có lời nói của tôi thì có thể đẩy mạnh rất tốt thì không có vấn đề!”
Đối với bản thân, Trác Minh Liệt luôn có lòng tin nhất chính là phương diễn kỹ thuật điện tử này. Những năm gần đây chỉ cần dính đến phương diện này anh chưa bao giờ để thua ai. Một lần duy nhất chính là vào năm năm trước, lần đầu tiên tổ chức cuộc cạnh tranh về Internet anh đã thua bởi một người tên là Hỏa Ảnh Xích Viêm.
Anh đối với người này thật sự rất tò mò nhưng là bất kể dùng cách nào cũng khổng thể điều tra ra thân phận chân thật của anh ta! Hi vọng anh ta chỉ là một người chơi trò chơi đơn thuần!
“Đúng rồi dạ tiệc từ thiện của công ty đã định vào 16 tháng này, đây là danh sách khách mời! Xin ngài xem qua!”
Trác Minh Liệt nhận lấy liếc mắt nhìn liền vứt sang một bên.
“Anh đi tìm cho tôi mấy người có chiều cao từ 150—160 centi mét làm người mẫu ở