
con ý
nghĩa gì nữa? Lần đầu tiên hành động đã bị các con làm hỏng rồi !" Anh
chán nản nói.
"Ba, thật xin lỗi, vậy ba lại mau đi ăn mẹ miệng
của mẹ đi, không phải ba rất thích sao?" Mộc Mộc đẩy ba. Tiểu Thi mặt
xạm lại nhìn bọn họ.
"Được rồi! Nhóm các người thật sự làm mẹ tức chết! Các con mau tới phòng bếp giúp mẹ nấu cơm một tay!" Tiểu Thi
chống tay bất đắc dĩ nhìn bọn họ. . ." Mỹ nữ mẫu thân nơi này không cần
mẫu thân đích tay làm việc!" Trác Minh Liệt dựa nghiêng vào tường cười
như không cười nhìn cô.
"Chẳng lẽ các con không muốn nếm thử thủ nghệ của mẹ một chút sao?" Tiểu Thi chống nạnh giả vờ như giận dữ hỏi.
"Con muốn!" Mộc Mộc giơ tay.
"Con cũng nghĩ vậy!" Cầu Cầu cũng đứng dậy.
Trác Minh Liệt nhìn bọn họ một chút, cũng phải bất đắc dĩ giơ tay lên "Nhưng Tiểu Thi tiểu thư em biết…. nấu tiệc sao?"
"Vậy thì thử một chút thôi...! Hôm nay là sinh nhật Mộc Mộc và Cầu Cầu người làm mẹ như tôi nhất định phải lèm cho các con một bàn tiệc lớn! Nên
muốn ba và con trai đi giúp mẹ một tay!"
"Được ạ!" Bọn nhỏ kích động, Trác Minh Liệt cau mày, cho tới bây giờ đôi tay này cũng chưa từng dính vào các món ăn !
"Anh có thể không làm phải không ?" Trác Minh Liệt nhỏ giọng hỏi.
Tiểu Thi liếc anh một cái "Không làm thì cũng đừng ăn!"
Trác Minh Liệt bất đắc dĩ đi theo bọn họ vào phòng bếp. Tiểu Thi đã chuẩn bị từ lâu, nên mang đến rất nguyên liệu, cô lấy ra một đống rau cải và
hành tây đưa cho bọn họ "Mộc Mộc và Cầu Cầu chịu trách nhiệm nhặt chúng
cho thật sạch sẽ, Trác Minh Liệt sẽ chịu trách nhiệm rửa sạch chúng!"
"Thật là …rõ ràng có đầu bếp làm sao phải tự làm !" Trác Minh Liệt nói thầm. . . Tiểu Thi chợt có chút mất hứng "Vậy cũng tốt, các anh cũng không muốn làm thì để tôi tự mình làm!"
Trác Minh Liệt vừa nhìn thấy Tiểu Thi tức giận, vội vàng ngoan ngoãn rửa rau sau đó làm ra vẻ mặt lấy lòng đưa cho cô.
Thật ra thì Tiểu Thi là một người trọng tình cảm, cô cảm thấy sinh nhật của
con, người một nhà cùng nhau làm ra một bữa cơm thật ngon, đó là một
việc rất vui vẻ, rất hạnh phúc nhưng hình như Trác Minh Liệt không cho
là như vậy, có lẽ đây chính là quan niệm chênh lệch !Cô bông cảm thấy
khoảng cách giữa cô và anh thật xa.Từ nhỏ anh đã được cơm đưa nước rót
đến tận miệng làm sao có thể làm những việc này.
Mặc dù anh cảm giác Tiểu Thi không vui nhưng không biết là tại sao.
"Được rồi ba ba con(*) đi ra ngoài đi! Những việc còn lại để mẹ làm!" Tiểu Thi khó chịu ngột ngạt đuổi bọn họ.(ba bố con)
"Ngao,. đi chơi thôi." Cầu Cầu và Mộc Mộc như chim con bay ra ngoài nhưng Trác
Trác Minh Liệt vẫn ở lại. Anh dán vào sau lưng Tiểu Thi, đưa tay ra từ
phía sau ôm lấy cô, dúi đầu bả vai của cô "Là anh không tốt, đừng giận
được không? Bảo bối"
Giây phút ấm áp này bỗng nhiên khiến cho
Tiểu Thi muốn khóc, trong lòng hạnh phúc xen lẫn bi thương làm cho cô
không nhịn được mà run giọng nói: " Anh mau đi ra ngoài đi, nơi này mùi
khói dầu rất nồng! Ngoan một chút!"
"Không anh muốn nhìn thấy em nấu ăn!" Trác Minh Liệt chợt biến thành đứa bé thứ ba trong nhà này.
Tiểu Thi cười khổ không phải "Anh ôm em như vậy làm sao em có thể nấu ăn "
"Thật ra anh chỉ không muốn em phải nấu ăn" Trác Minh Liệt kéo Tiểu Thi qua
"Em biết không vợ dùng để che chở chứ không phải dùng để làm mấy cái
việc đấy!"
Tiểu Thi im lặng không lên tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng "Nhưng…"
"Nhưng mà, hôm nay anh muốn nếm thử một chút tài nấu nướng của em!" Trác Minh
Liệt lại nói "Đồng thời đâu anh cũng muốn chính mình biểu hiện một chút ! Trước kia khi đi du học anh cũng biết chút chút đó !"
Lời nói
của Trác Minh Liệt làm cho Tiểu Thi bất ngờ, không tưởng tượng được anh
cũng biết nấu ăn! Hình như khi đến nhà cô anh cũng từng làm bữa sáng
"Vậy cũng tốt, bây giờ em sẽ chính thức bổ nhiệm anh làm trợ lý đầu bếp !" Tiểu Thi dí dỏm nói.
Trác Minh Liệt không nhịn được hôn lên má cô một cái "Tuân lệnh!"
Hai người ở trong phòng bếp khí thế ngất trời không lâu đã làm xong một bàn tiệc tinh tế, Trác Minh Liệt bưng ra ngoài trong nháy mắt mùi thơm của
thức ăn lan tỏa ra bốn phía.
"Oa thơm quá" Hai chú mèo ham ăn lập tức bò lên cái ghế.
"Các con không được ăn vụng!" Trác Minh Liệt cảnh cáo bọn họ "Phải đợi mẹ ra!"
"Con biết ạ!" Mặc dù hai nhóc mèo nước miếng đã chảy thẳng nhưng vẫn là vô cùng ngoan ngoãn ngồi đó đợi mẹ.
" Món ăn cuối cùng đến rồi!" Tiểu Thi bưng một món ăn cuối cùng lên sau đó tháo tạp dề xuống. Kim đồng hồ cũng chỉ đúng 7h.
Trác Minh Liệt mở rượu đỏ và lất nước trái cây ra.
"Được rồi, Bây giờ ba chính thức tuyên bố. Tiệc sinh nhật của Mộc Mộc và Cầu
Cầu chính thức bắt đầu!" Trác Minh Liệt mở một chai sâm banh ra.
"Chúng ta ăn cơm trước, rồi ăn bánh ngọt!" Cách ăn mừng bằng những món ăn tinh tế của Trung Quốc này Trác Minh Liệt cảm thấy hình như đã rất lâu chư
nhìn thấy.
" Mộc Mộc đến đây, con nếm thử món mẹ làm xem có ngon
hay không!" Bởi vì sức khỏe của Mộc Mộc mới khôi phục cho nên Tiểu Thi
cũng cố ý làm loại thức ăn nhẹ. Mộc Mộc ngoan ngoãn nuốt một ngụm, mặt
say mê luôn miệng khen ngon." Thật sao?