pacman, rainbows, and roller s
Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325123

Bình chọn: 9.00/10/512 lượt.

con trai của Trác Minh Liệt?” Ông cụ vui vẻ ra mặt, tâm tình khẩn trương vừa nãy bay đi không còn một mống. . .

” Vâng cháu là Mộc Mộc, cháu đang đợ điện thoại của ba, nếu ông không có việc gì thì khi khác hãy gọi đến!”

“Không không ông có việc ông có việc” Ông cụ hắng giọng một cái “Mộc Mộc người bạn nhỏ cháu bao nhiêu tuổi rồi? Đi học chưa? Ông là ông của Trác Minh Liệt cũng chính là cụ cố của cháu!”

“Cụ cố?” Mộc Mộc không hiểu lặp lại một lần nữa.

“Ai…. WOW!” Ông cụ vui vẻ đến muốn chết.( không hiểu lắm)

Trợ lý vừa nghe thấy tiếng của lão chủ tử thì vội vàng nhận điện thoại “Lão Gia ngài khỏe chứ!”

Ông cụ vừa nghe thấy giọng nói khác thì lập tức mất hứng hỏi: ” Anh là ai, cháu trai tôi đâu! Đứa bé đó thật sự là con của Trác Minh Liệt sao?”

“Việc này” ở trước mặt Mộc Mộc trợ lý không biết nên nói gì vì vậy chỉ có thể đẩy trách nhiệm “Chuyện này tổng tài là người rõ ràng nhất ngài hỏi ngài ấy là biết!”

” Bây giờ Minh Liệt đang ở đâu?”

“Tổng tài bị thương bây giờ đang bệnh viện điều trị!”

Ông cụ trầm ngâm chốc lát “Anh lập tức báo cho nó phải theo dõi thực trạng của công ty! Có vấn đề gì lập tức báo cáo với tôi!”

“Vâng tôi hiểu, thưa lão gia!”

Tại biện thự của Phùng Thiếu Diễm.

” Chủ Nhân có tin tức tốt! Nguồn đầu tư thần bí cho Trác thị đã ngừng rồi!”

“Xem ra vẫn còn có thể phá” Phùng Thiếu Diễm tự nói “Các cậu hãy chuẩn bị đi thu mua cổ phần của Trác thị đi! Bất kể như thế nào hoàn thành chuyện này tôi cũng xem như là không phụ lòng nhà họ Lâm !” Không phụ lòng nhà họ Lâm nhưng nhà họ Thẩm thì sao? Thẩm Tử Quân sẽ ra sao?

Tại bệnh viện thành phố Bảo Vệ Sức Khoẻ Bà Mẹ Và Trẻ Em Thẩm Tử Quân, người giúp việc và ông Thẩm đến khám thai. Phùng Thiếu Diễm nghe thấy thế lập tức theo đuôi tới nhưng anh không hề lộ diện, chỉ ngồi trong xe theo dõi cô và bác sĩ qua camera.

“Thẩm tiểu thư, sức khẻo của cô hiện giờ không hề thích hợp mang thai, tôi khuyên cô hãy phá thai!” Bác sĩ như nói thật “Thân thể của cô quá mức suy yếu hơn nữa tử cung bị tổn thương, nguy hiểm quá lớn!”

“Tôi không sợ!” Thẩm Tử Quân kiên định nói, đứa bé này lớn lên từng ngày từng ngày trong bụng cô, thù hận với Phùng Thiếu Diễm từ từ biến chuyển thành mong đợi con cô chào đời mặc cho đây là đấu ấn anh ta sỉ nhục cô.

“Thẩm tiểu thư”

” Tử Quân nếu thật sự như vậy thì hãy nghe lời của bác sĩ đi, ba chỉ có một đứa con gái là con”

“Ba hãy tin con!” Thẩm Tử Quân nắm lấy tay của ba kiên cường mỉm cười. Bác sĩ lắc đầu bất đắc dĩ , trong phòng Phùng Thiếu Diễm nghe rõ tất cả mọi chuyện, anh dùng lực đánh vào vô lăng.

Sau một lúc lâu anh lấy điện thoại di động ra nhấn vào một mã số quen thuộc.

“Thẩm Tử Quân không phải cô rất hận tôi sao? Tại sao không phá bỏ đứa bé!” Anh ẩn nhẫn cố ý tỏ ra lạnh lùng chất vấn.

Thẩm Tử Quân nghe thấy giọng nói của anh ta thì lập tức bị dọa sợ đến mức muốn vất điện thoại đi. Ông Thẩm thấy thế nhận lấy điện thoại.

“Phùng Thiếu Diễm? Cậu đừng khinh người quá đáng! !” Ông Thẩm không biết nói gì tiếp “Chúng tôi, Thẩm Tử Quân vô tội!”

“Vô tội? Vậy hãy bảo con gái ông phá đứa bé đi! !”

“Tôi sẽ không, Phùng Thiếu Diễm anh càng muốn tôi càng không làm, không làm, không bao giờ!” Thẩm Tử Quân như phát điên rống to vào điện thoại di động “Tôi muốn sinh nó, sau đó ngày ngày ngược đãi để cho anh đau lòng đến chết!”

Vô lực khép điện thoại di động lại Thẩm Tử Quân giống như bị rút hết sức lực, ngồi xụp xuống ai có thể nói cho cô biết cô nên làm cái gì?

Phùng Thiếu Diễm thở dài một tiếng vô lực nhắm hai mắt lại. Nếu như trước đã không thể đền bù như vậy về sau anh lại càng không có lý do nào để thiếu cô nữa, nghĩ tới đây anh đã nghĩ ra một quyết định tàn khốc. Khu biệt thự Canada Victoria,

” Tiên sinh vé máy bay đã chuẩn bị xong, lúc nào chúng ta cũng có thể lên đường!” Bạch quản gia trình vé máy bay lên. Trong bóng tối người đàn ông trung niên kia lại không hề đưa bàn tay ra để nhận lại mà khe khẽ thở dài.

“Tiên sinh sao vậy?”

“Đã bao lâu rồi tôi chưa ra khỏi căn phong trong cái nhà này?”

“Đã nhiều năm rồi.” Giọng nói của quản gia thấp xuống “Nhưng tiên sinh, ngài không phải lo lắng, thuộc hạ đã chuẩn bị xong tất cả!”

Rốt cuộc người đàn ông trung niên cũng quay mặt lại ánh sáng yếu ớt chiếu rọi xuống, toàn bộ khuôn mặt của ông ta đều ân giấn qua một chiếc mặt lạ đặc biệt.

Ông nâng tay phải lên theo bản năng sờ tim một cái “Ta vỗn đã phải chết từ 30 năm trước rồi!”

“Tiên sinh ngài đừng nói vậy, tất cả đều là lỗi của Trác, Lâm, Thẩm, mọi chuyện đều không lien quan đến ngài!”

“Trên thế giới này vốn không có tuyệt đối đúng hay sai, mấu chốt là phải xem lập trường của cậu!” Người đàn ôn gnhận lấy vé máy bay “Cậu nói lần này chúng ta sẽ có bao nhiêu phần thắng?”

Ông tiện tay cần một bức ảnh ở trên bàn lên, đó là một cô gái tầm 17,18 tuổi xinh đẹp, mặc một chiếc váy màu đen.

“Thu dọn hết tất cả đồ vật quan trọng cho tôi bởi vì không biết chúng ta còn cơ hội trở về nữa hay không!” Giọng ông nhàn nhạt thương cảm “Tôi chờ ba mươi năm nhưng không biết phải làm thế nào để đối mặt với cô ấy!”

“Tiên sinh tất cả