Old school Swatch Watches
Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325671

Bình chọn: 9.5.00/10/567 lượt.

tỉnh dậy cô còn nhìn thấy mờ mờ nhưng giờ tất cả chỉ còn là một màu đen u tối. . ." Không có việc gì đâu, anh sẽ tìm bác sĩ chữa mắt cho em"Lâm Thi An cố gắng an ủi em gái " Thi Ngữ ngoan, bây giờ em hãy nghỉ ngơi đi!"

Lâm Thi Ngữ nghe anh nói ngoan ngoãn nằm xuống . Bất chợt cô bật dậy "Anh, Trác Minh Liệt đã hủy bỏ hôn lễ " Lâm Thi An quay đầu lại chỉ thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ đau thương , trong đôi mắt vô hồn đầy là nước mắt.Đã năm năm rồi mà cô còn đau khổ như vậy xem ra Trác Minh Liệt đã tổn thương con bé quá sâu .

"Trác Minh Liệt, tên khốn đó vốn không xứng với em!" Lâm Thi An trầm giọng nói "Nếu như em muốn báo thù , anh có thể bắt hắn giúp em !"

Lâm Thi Ngữ vô lực lắc đầu một cái "Anh em rất nhớ anh!"

Thi An mỉm cười, sờ mái tóc dài của cô, sau đó anh lập tức đi ra ngoài. Anh vừa đi ra khỏi phòng của Tiểu Thi, lập tức gọi điện thoại cho bệnh viện: " Bác sĩ Vương sao trí nhớ của Thi Ngữ lại xuất hiện lỗ hổng, trí nhớ về năm năm này lại bị biến mất?"

"Thiếu chủ nhân là như vậy.Bởi vì đột nhiên lấy đi khối máu tụ ở trong não nên mới tạo ra phân trống. Trong vòng 3-nửa tháng nhất định sẽ hồi phục!"

Lâm Thi An thở dài, anh thật sự không muốn em gái bị mất trí nhớ nữa. Cúp điện thoại anh lại gọi đến một số nữa.

"Phùng Thiếu Diễm!"

"Chuyện gì?" Thì ra là gọi cho Phùng Thiếu Diễm.

"Tại sao chuyện của Thi Ngữ cậu không nói với tôi?"

"Tôi cũng chỉ mới biết! Hình dáng của Lâm Thi Ngữ hiện nay ngay cả Trác Minh Liệt cũng không nhận ra được thì làm sao tôi có thể, huống chi anh cũng có biết đâu?" Phùng Thiếu Diễm đè nén nói.

"Tôi…" Lâm Thi An cứng họng "Bất kể cậu có hận ba như thể nào nhưng cậu phải luôn nhớ Thi Ngữ là em gái quý giá nhất của chúng ta !Bất cứ lúc nào cậu cũng phải bảo vệ em ấy! Em ấy bị Bạch Diệu lấy làm con cờ, thù này tôi nhất định phải trả!"

"Cho đến bây giờ tôi chưa hề quên!" Phùng Thiếu Diễm cắn răng nghiến lợi nói "Nhưng ở trong mắt cô ấy, cô ấy còn chưa từng biết đến người anh này! Được rồi chuyện này tôi không muốn nói nữa, Trác thị còn có rất nhiều vấn để chờ tôi đi giải quyết, tôi cúp trước!"

Phùng Thiếu Diễm vừa cúp điện thoại xong, Lâm Thi An tức giận ném văng điện thoại di động đi.

Tại Đồ Long Bang, Trác Minh Liệt mặc bộ quần áo kiểu Trung Quốc ngồi trên ghế gỗ khắc hình, uy nghiêm mà cao nhã. Hai mắt anh khép hờ, hai tay buông thõng để trên đùi.

"Thiếu gia!" Bỗng nhiên có người báo " Chúng tôi đã kiểm tra hết các sân bay trên toàn quốc và điều tra được là thiếu phu nhân không hề bay ra nước ngoài!"

Trác Minh Liệt chợt mở mắt "Vậy thì tốt! Tiếp tục tìm kiếm, phải tìm ra cô ấy trước Lý Triết Vũ!"

Khi Trác Minh Liệt vì tìm kiếm Lâm Thi Ngữ huy động tất cả Đồ Long Bang thì Lý Triết Vũ lại trốn ở nơi ở của Lâm Thi Ngữ. Cũng là bất đắc dĩ bác của anh chính là Bạch Diệu muốn tìm người nhất định sẽ lại khua chiêng gỗ trống mà đi tìm mà anh lại không thích điều đó.

"Tiên sinh bây giờ chúng ta nên làm thế nào? Sớm muộn gì lão gia cũng sẽ tìm ra chúng ta!"

"Bây giờ chuyện gì cũng không còn quan trọng, Lâm Thi Ngữ đã biết thân thế của mình, có lẽ cô ấy sẽ không thể tha thứ cho việc tôi làm trước kia, tôi không còn nhiều thời gian, không thể để thua Trác Minh Liệt! Lâm Thi Ngữ sẽ mãi mãi là Tiểu Thi của tôi! Người khác không thể đoạt cô ấy đi được!" Anh vừa nói vừa nắm chắt bàn tay. ″ Tiên sinh làm thế nào? Có phải lại đau đầu ?" Trước đó bác của Lý Triết Vũ cũng chính là Bạch Diệu vì lo lắng anh sẽ ngăn cản Lâm Thi Ngữ và Trác Minh Liệt đến bên nhau từ đó phá hỏng đại kế cho của ông cho nên ông ta đã sử dũng phẫu thuật để làm mất trí nhớ của anh nhưng thất bại, giờ đây Lý Triết Vũ phải hứng chịu hậu quả nghiêm trọng!

"Xem ra thời gian của tôi không còn dài như tưởng tượng nữa rồi!" Cơn đau đột ngột làm Lý Triết Vũ phải ngồi xuống hít thở sâu "Có thể mang Tiểu Thi đi mà thần không biết quỷ không hay như vậy thì chỉ có thể là bang Bạch Hổ! Cậu hãy lập tức liên lạc với các huynh đệ ngày trước của tôi xem họ có thể giúp được gì hay không! Trước đây tôi chỉ muốn ngồi ghế xem hổ đấu bây giờ có lẽ không thể được như thế rồi!" Sau một cơn đau buốt Lý Triết Vũ cảm giác toàn thân mình như bị rão ra.

Trợ lý nhận lệnh của anh rồi đi ra ngoài.

Tại đại sạnh Trác thị vô cũng ôn ào.Hôm nay mọi người đến đây chỉ muốn bàn về cách tống khứ cha con họ Trác .

Nhất là Trác Minh Liệt, mặc dù hắn ta là người thừa kế, là tổng giám đốc nhưng của Trác Thị này, nhưng nay giang sơn đã thay đổi thì điều đầu tiên là phải đẩy hắn xuống.

"Các vị xem ra vận khí của Nhà họ Trác đã hết, chúng ta cứ đi theo họ cũng chỉ tốn công tốn sức !" Một người đàn ông trung niên đứng lên.

"Đúng nha, lúc đầu khuyên hắn hãy suy nghĩ kĩ rồi mới hợp tác với công ty kia thì hắn không nghe, giờ thì hay rồi!" Một người khác thêm thắt đề tài. . . Tất cả mọi người đều ồn ào nghị luận. Chợt bên ngoài xuất hiện một người đàn ông trẻ tuổi, mặc một bộ âu phục màu xanh đậm, cổ tay thêu hoa vân, thoải mái mà đi tới.

Mọi người vừa nhìn thấy hắn vào thì vội vàng rối rít đứng lên.

"Phùng tiên sinh!" Thì ra là Phùng