Vợ Nhàn Rỗi Không Muốn Ly Hôn

Vợ Nhàn Rỗi Không Muốn Ly Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321703

Bình chọn: 9.00/10/170 lượt.

p ông sắp xếp lại một số tài liệu của khách hàng, cũng thuận tiện

làm quen một chút với những đối tác của công ty xây dựng Bạch thị.

Mà cha Trần chính là một trong số đó.

Bắt tay với Bạc Cạnh, cha Trần cười ôn hòa nói: “Đúng vậy, tôi cứ tưởng

ngày hôm nay sẽ gặp ông Bạch, không ngờ lại là cậu, chắc hẳn là ông Bạch đang rất bận rộn phải không?”

Bạc Cạnh chỉ cười không đáp, cha Trần cũng không hỏi nữa, vì vậy bốn người làm thành một nhóm, đều có ý định đi xuống lầu.

Trần Hiểu Ý kéo tay Bạch Nhạc Ninh lui về phía sau vài bước, lặng lẽ hỏi:

“Sao hôm nay ba cậu không tới? Ông ấy bận việc gì sao?”

Bạch Nhạc Ninh gật đầu: “Ừ, tớ còn tức giận với ông ấy nữa đấy!”

Trần Hiểu Ý tỏ vẻ hiểu rõ: “Tớ đã nói với cậu rồi, hôm nay vốn dĩ là mẹ tớ

sẽ đến họp, nhưng ba tớ lại bảo là để ông ấy đi, tiện thể ôn chuyện cùng với một người, aiz, người đó có khi nào là ba của cậu không?”

Cách đây không lâu, công ty của cha Trần có qua lại với công ty xây dựng

Bạch thị cho nên hai cô con gái của hai nhà cũng đều quen biết nhau, hơn nữa ở trước mặt bạn thân, Bạch Nhạc Ninh cũng không lảng tránh khi nhắc tới ba mình, cho nên khi Trần Hiểu Ý nghe baba nói muốn thay mặt công

ty đến trao đổi hợp đồng cùng với công ty xây dựng Bạch thị thì cô còn

đặc biệt nói rằng mình và Bạch Nhạc Ninh không chỉ là bạn cùng lớp mà

còn là bạn thân.

Đáng tiếc, cha Bạch là một người làm việc công

tư phân minh, cho dù quan hệ của con gái bảo bối với con gái của đối tác không tầm thường, thế nhưng ông cũng sẽ không vì vậy mà thay đổi thái

độ, cho nên khi cha Trần khéo léo nhắc tới chuyện này thì cha Bạch cũng

chỉ nhiệt tình chiêu đãi ông ta chứ cũng không đồng ý với yêu cầu cung

cấp vượt quá định mức 5% của đối phương.

Gặp phải ‘móng tay mềm’

(*) có chừng mực như vậy khiến tâm tình của cha Trần không được tốt lắm, vốn định nhân dịp họp phụ huynh ngày hôm nay thử một lần nữa, lại không ngờ cha Bạch quá mức bận rộn, không có cách nào tới được.

(*) móng tay mềm: Ẩn dụ sự từ chối hoặc chỉ trích [theo baidu'>

Bạch Nhạc Ninh và Trần Hiểu Ý kéo dài khoảng cách của bọn họ, cho đến khi

hai người phía trước không thể nghe thấy gì, Trần Hiểu Ý mới bĩu môi

nói: “Baba của tớ vẫn chưa hết hy vọng đâu, cậu nhìn ông ấy xem, tám

phần lại muốn tranh thủ tìm cảm với anh trai cậu rồi!”

Hai đứa

nhỏ thì thầm ở phía sau, hai người phía trước một già một trẻ lại đang

người lùi ta tiến, âm thầm so chiêu, chỉ chốc lát sau, bởi vì Trần Hiểu Ý đạt thành tích cao nhất ba khoa cho nên giáo viên chủ nhiệm gọi lại,

cha Trần bất đắc dĩ cũng phải đi theo để nghe cô giáo phát biểu, nhờ vậy mà Bạc Cạnh mới có cơ hội trở về bên cạnh con cừu nhỏ của mình.

Chẳng qua là con cừu nhỏ này khiến người ta vô cùng yêu thích, vẫn chưa đi

được một nửa sân trường mà đã có rất nhiều bé trai vây quanh cô, Bạc

Cạnh không tiện nắm khư khư lấy tay cô, vậy nên cũng dứt khoát để cho cô tự do, còn mình chỉ việc đứng bên cạnh trông chừng.

Vậy mà, sự

ưu tú của Bạc Cạnh cũng không hề bị xem nhẹ, lúc anh vừa đi tới dưới tán cây để đợi thì ngay lập tức lại có một đám nữ sinh nhỏ khoảng độ mười

tuổi bỗng hào hứng vọt về phía anh, hỏi han lung tung.

Bạc Cạnh

chỉ trả lời mấy vấn đề râu ria, cũng không thèm để ý đến đối phương nhỏ

hơn mình mấy tuổi, anh vẫn trưng ra cái vẻ mặt lạnh nhạt khó gần như

thường ngày, anh tỏ thái độ rất chừng mực, không để lại ấn tượng quá mức cao ngạo trong lòng những cô nhóc này, thế nhưng cũng không để cho bất

kỳ người nào cảm thấy mình được đặc biệt coi trọng.

***

Mấy cô bé thấy mình hỏi nhiều như vậy mà có lúc Bạc Cạnh sẽ không trả lời,

cũng không thấy anh nói gì nhiều, trong lòng lại cảm thấy có vẻ chênh

lệch so với hình tượng những anh chàng đẹp trai hào quang tỏa sáng bốn

bề, cho nên cũng không tự giác mà lùi lại, chỉ dám đứng nhìn từ xa chứ

không dám tiến lại quá gần, thế nhưng lại có một cô bé đôi mắt to tròn,

vô cùng liều lĩnh đến gần hỏi: “Anh Bạch, anh có bạn gái chưa?”

Bạc Cạnh cũng không sửa lại cách cô nhóc gọi sai họ của mình, chỉ trả lời đơn giản: “Đang đợi.”

Mấy cô bé mở mắt nhìn nhau nhưng chẳng ai hiểu ý của anh.

Lúc này, bỗng nghe một giọng ngọt ngào vang lên: “Anh Bạc, chúng ta về thôi!”

Mặc dù Bạch Nhạc Ninh vội vàng nói chuyện với đám bạn thế nhưng cô vẫn chú ý tới Bạc Cạnh, lại trông thấy nhiều nữ sinh vây quanh anh như vậy, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, anh Bạc là của cô, mấy người

này không được đứng gần như vậy!

Nghĩ vậy, hai tay của cô tựa như cố ý, đẩy đám bạn học ra, sau đó vọt tới trước mặt Bạc Cạnh, nói xong

những lời này thì ngay lập tức kéo tay Bạc Cạnh rời đi.

Nhưng có người lại không muốn để cho cô được như ý.

“Ninh Ninh ngốc, không cho cậu đi! Cậu đứng lại đó cho tôi!”

Bạc Cạnh và Bạch Nhạc Ninh cùng quay đầu lại, nhìn về bé trai đang thở hổn hển chạy tới gần.

“Cậu làm gì mà vừa trông thấy tôi đã bỏ chạy?” Vẻ mặt của cậu nhóc không

được tự nhiên, tức giận nhìn chằm chằm Bạc Cạnh: “Bởi vì anh ta sao? Anh ta là ai?”

Bạch Nhạc Ninh từ trước tới giờ vẫn luôn mang theo

khuôn mặt ngọt ngà


pacman, rainbows, and roller s