The Soda Pop
Vợ Ngốc

Vợ Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324962

Bình chọn: 7.00/10/496 lượt.

đã thấy Nhạc Ân mặc áo quần chỉnh tề đang ở phòng bếp lấy bánh. Diệp Hạo mĩm cười, thong thả qua phòng mình đánh răng, bởi vì vợ mình đã làm hết mọi việc anh cần làm cho rồi.

Diệp Hạo thay áo quần đi ra , thấy Nhạc Ân đang ngồi đợi ở ghế sô pha, khuôn mặt tươi tỉnh hào hứng hiện rõ, anh suy nghĩ quyết định chở cô ra ngoài ăn sáng rồi đi làm luôn. Vậy là hôm nay chỉ chuẩn bị đồ ăn cho con Gấu mà thôi.

" Ân Ân ăn cháo hay ăn bánh mì " Diệp Hạo vừa lái xe vừa hỏi

" Ăn cháo ... Andy ,ăn lẩu được không ?" Nhạc Ân trả lời câu hỏi của Diệp Hạo theo quán tính, nói xong chợt nhớ tới món lẩu mà Tiểu Hoa kể, liền hỏi anh

" Lẩu ?? Bây giờ không ai bán món đó, Ân Ân thích ăn tối anh chở đi."

" Tối ... Andy chở Tiểu Hoa đi nữa .. " Nhạc Ân hôm nay muốn đi sớm là vì Tiểu Hoa có dặn đến sớm đây mà.

" Ừ, Ân Ân thích Tiểu Hoa lắm à ... " Một người nào đó hỏi một cách tự nhiên, không có giọng ghen tuông, bởi vì đối tượng là nữ, không nguy hiểm đối với Ân Ân nhà mình.

" Thích ... nói chuyện vui lắm ... "

" Ừ , vậy chở Tiểu Hoa đi cùng "

Diệp Hạo đưa Nhạc Ân đến một quán cháo gần văn phòng để ăn, chính vì cái quán này nằm gần văn phòng, anh em hay đi ăn nên anh mới biết, chứ giờ anh cũng không biết nên đi quán nào. Ăn xong thì đến văn phòng , Tiểu Hoa đã có mặt ở đó đang gặm bánh mì, thấy Nhạc Ân thì nhào đến ôm tay nói chuyện, miệng vẫn còn nhai

" iểu .. Ân ... đến ớm ... tốt lắm .. ha ha " vừa nói xong cũng chính là nuốt xong.

Nhạc Ân hí mắt gật gật đầu, lại lắc đầu

" Tiểu Hoa nói gì, Ân không hiểu a ... "

" Mình nói hôm nay cậu đến sớm với mình, thật là tốt quá, ở nhà không có gì làm, buồn lắm a, hôm nay mợ mình đã đi về ngoại có việc, anh Tương thì đi học, aaa, chán lắm chán lắm ... " Tiểu Hoa nói chuyện lúc nào cũng nói nhiều như vậy

" Này, cháu nói chuyện cũng phải nể mặt cậu chứ, cậu chẳng phải lắp máy tính, đưa tivi riêng vào phòng cháu sao, thế mà còn chán " Trần thúc ngồi uống cafe lắc đầu trách yêu cháu gái, đứa cháu này quá hiếu động, không thể yên tay yên chân được.

" Ha ha... " Tiểu Hoa le lưỡi cười trừ cho qua chuyên, rồi lại níu tay Nhạc Ân mà nói

" Tiểu Ân, nói gì đi, sao không nói gì, cậu phải ở đây nói chuyện với mình a ... "

Nhạc Ân liếc Tiểu Hoa, chu môi một cái mới nói

" Tiểu Hoa nói có cho Ân nói đâu "

Mọi người trong văn phòng nghe Nhạc Ân nói đều cười to, Diệp Hạo thấy Tiểu Hoa bám Nhạc Ân thì im lặng đi đến phía trước đặt bánh và nước uống cho Nhạc Ân lên bàn, xong thì đi làm việc, số phận Nhạc Ân bây giờ thuộc về Tiểu Hoa rồi.

Nhạc Ân và Tiểu Hoa vẫn như cũ ngồi ở ghế nói chuyện, Tiểu Hoa còn đi học nên chuyện nhiều vô cùng, Nhạc Ân lại là người luôn biết lắng nghe nên Tiểu Hoa tha hồ mà nói. Dù vậy, có những chuyện không thể nói trước mặt nhiều người, lại toàn là đàn ông thế này, vậy là Tiểu Hoa kéo Nhạc Ân tới gần nói nhỏ,Nhạc Ân sáng mắt gật đầu, sau đó cả hai kéo nhau tới gần Diệp Hạo

" Anh Hạo, em mang Tiểu Ân về nhà mợ em chơi nha, ở đây chán lắm, không có gì chơi cả a .." , Tiểu Hoa phụ trách xin xỏ, người được xin dùm là Nhạc Ân phụ trách gật đầu liên tục.

Diệp Hạo dừng tay liếc nhìn hai khuôn mặt hiện rõ vè ham vui, mày nhíu lại nói

" Ở đây cũng được, Ân Ân chậm chạp lắm, sẽ làm phiền em .. " thật ra là anh không muốn cô rời xa anh.

Tiểu Hoa nghe anh nói liền cười tươi lấy lòng, nói một lèo

" Anh an tâm, không phiền, không phiền, tụi em chỉ ngồi trong phòng xem phim và chơi game thôi nha, tụi em sẽ không đi đâu ra khỏi nhà , anh nhìn xem, ở đây không có giường a, mỏi lưng cũng không thể nằm xuống, a, thật khó chịu ... "

Câu cuối làm Diệp Hạo càng nhíu mày, nhưng là nhíu mày để suy nghĩ lại, đúng là như vậy, ở đây ồn ào và hơi bụi, Nhạc Ân mà mệt mỏi cũng không tốt, không thể bắt cô ngồi cả buổi với anh được, văn phòng có một cái giường phía sau nhà, nhưng giường đó bao nhiều người nằm, anh không thích cô nằm lên đó...

Tiểu Hoa thấy Diệp Hạo suy nghĩ quá lâu thì sốt ruột, trong lòng đã bực tức vì cái ông chú già giữ vợ chặt quá, nhưng vẫn tươi cười nói tiếp

" Nhà cậu gần đây thôi mà, đi có mấy phút, trưa em sẽ mang Tiểu Ân về lại ăn cơm a , anh Haọooooo..... " Tiểu Hoa kéo dài chữ Hạo năn nỉ, lại lay tay Nhạc Ân nháy mắt ra hiệu nói

Nhạc Ân chẳng theo kịp câu chuyện vì Tiểu Hoa nói nhanh quá, nhưng thấy Tiểu Hoa nháy mắt thì biết được phải làm gì, vì hồi nãy Tiểu Hoa có chỉ cho rồi, vậy là cầm lấy tay Diệp Hạo mà nói giọng làm nũng, cái này là nghề của Nhạc Ân rồi

" Andy, cho Ân đi nha, đi chơi với Tiểu Hoa, ở đây không có gì chơi, Andy a, đi rồi trưa về lại a" lại còn học Tiểu Hoa kéo dài giọng " Andyyyyy aaaaaaaaaaaa "

Diệp Hạo nheo mắt, anh còn chưa nói không cho đi mà cả hai đã thế này, hơn nữa điệu bộ của vợ anh làm anh lực bất tòng tâm, đành thở dài một hơi, đưa tay lên vuốt lại tóc cho Nhạc Ân rồi nói

" Hai người đừng đi ra ngoài, có muốn mua gì thì nói cho anh, Tiểu Hoa đưa điện thoại đây "

Tiểu Hoa hét lên, mừng rỡ đưa điện thoại cho Diệp Hạo lưu số anh, haha, lưu vậy thôi chứ cô cần gì thì sẽ tự đi mua a, không cần nhờ anh. Nhạc Ân thấy Tiểu Hoa vu