
sách chất thành đống lớn trên bàn …cắn xé.
Cô phá tung cái bàn làm việc gọn gàng của anh.
Phòng Phong thấy cô lên cơn điên như vậy , cho dù vô cùng tức giận , nhưng chỉ dám vội vàng ngăn cô lại.
Tất cả các giấy tờ này đề là kế hoạch , hay hợp đồng lớn của công ty mà anh phải thay chủ tịch ký .
Vậy mà cô dám lao vào phá tan tành .
Vì cô đang điên lên vì tức giận , lại bị anh lao vào can ngăn không cho cô xả strest . Bực mình cô nhìn anh như nhìn kẻ thù .
Trong chớp mắt khi anh chưa kịp định hình được điều gì … Thì đã bị cô lao vào cắn , xé , giật tóc cho tơi tả.
- Phu nhân dừng lại đi . Ai lại đi giật tóc thế này , đau qúa! Đừng cắn nữa Áááááá
” khốn khiếp ! Nếu cô không phải Anh Hai tôi thề , tôi thề sẽ băm nát cô ra làm trăm mảnh.
Ôi! Nhục qúa ! Bị một đứa con gái , xông vào đánh đập , cắn xé tơi tả
mà không làm được gì . Thà đập đầu vào tường chết luôn đi cho xong.
Xin lỗi Anh hai nhé! Em không thể chịu được nữa rồi , “tức nước thì phải vỡ bờ” em phản công đây.
- A !…. Bịch… Rầm… Áááááááá
phòng Phong đưa tay đẩy mạnh Quyết Minh ra .
Khiến cô không kịp phản ứng , ngã rầm xuống đất , hét to vì đau đớn.
- Thôi chết ! Chị hai có sao không ! Xin lỗi , tôi hơi mạnh tay một chút
- Huhuhu . Đau bụng qúa huhuhu
- dập mông chứ có dập bụng đâu mà kêu đau bụng.
- Anh… Anh … Anh giám đẩy tôi.
Nhưng… Anh là ai?
Anh Phòng Phong chạy đâu mất rồi?
Qủa thật Quyết Minh nói thế cũng có cơ sở của cô ấy.
Vì trước mặt cô lúc này là một tên đàn ông đầu tóc rối tung , xoăn tít y như cái ổ qụa , mặt mũi hắn ta thì biến dạng… Thâm tím và sứt sát đầy
mặt , cô còn có thể nhìn thấy ở những chỗ xước dài do bị cào máu đang
không ngừng chảy ra .
Cái áo trắng sơ mi thì bị nhăn nhúm , rách tơi tả , còn có thể nhìn thấy một số chỗ tím bầm bên trong.
PHÒNG PHONG thấy Quyết Minh hỏi vậy thì mặt nghệt ra.
Anh còn chưa kịp suy xét câu nói đó của cô , thì tiếng cười nói khúc khích bên ngoài cửa , làm mặt anh nhăn lại
- hahaha nhìn giám đốc Phòng Phong kìa! trông tả tơi xơ xác qúa !
- Hahaha thì vào tay cô ta có ai toàn mạng đâu .
Mà sao chủ tịch chiều cô ta thế không biết?
Nếu là tôi , tôi đuổi ra khỏi nhà khỏi nhà từ lâu rồi.
- Nhìn giám đốc thế kia ôi thương qúa!
- hahaha tuy sứt sẹo đây mặt ,nhưng mà vẫn rất đẹp trai nha.
Anh nghe thấy vậy , dùng ánh mắt muốn giết người nhìn bọn họ… Rồi gằn giọng
- Có muốn tôi cho nghỉ việc một thể không?
- Không! Không! Chúng tôi chưa nghe thấy gì , chưa nhìn thấy gì.
Xin giám đốc tha tội .
Nói xong bọn họ sợ hãi vội vàng đánh bài chuồn
- Quay lại ! Vào dọn dẹp đống giấy tờ này đi.
Những cái gì đã bị hỏng thì làm ngay lại cho tôi .
Trong vòng 3 ngày phải hoàn tất hết.
- Hả? NHƯNG giám đốc… Đám giấy tờ này chúng tôi phải làm trong 2 tháng mới xong mà.
- Tôi không cần biết .
Bảo tất cả các phòng ban tăng ca cùng làm đi.
Đó là tất cả các hợp đồng quan trọng không thể chậm trễ được.
Các cô nghe rõ chưa
- Vâng
” hix hix lần này thì chết thật rồi”
Thảo Quyết Minh dù đang nhăn nhó vì đau đớn , nhưng thấy mọi người nói vậy cũng ra vẻ bà chủ luôn
- Đúng rồi đó! Mấy người làm ăn cái kiểu gì mà mãi không xong thế hả?
Toàn là những hợp đồng quan trọng mà dám làm ăn vớ vẩn là thế nào.
Mấy người… Ôi! Đau bụng qúa ! Đau qúa!
- ” Thế mới sướng , cho chết.
Đã gây họa làm khổ cho người khác. Lại còn to tiếng ra vẻ ta đây.
Cầu cho cô đau bụng chết đi , có thế thì cuộc đời chủ tịch mới tươi sáng được”
Phòng Phong thấy Quyết Minh ôm bụng kêu đau .
Vội vàng đến đỡ cô lên ghế
- Quyết Minh em làm sao thế?
- Đau bụng chứ làm sao? Anh không có mắt à
- À ừ! Vậy để anh gọi bác sĩ đến khám cho em nhé?
Mấy cô dọn dẹp nhanh lên rồi ra ngoài ngay cho tôi.
” chẳng lẽ lúc đó mình đẩy cô ấy mạnh tay qúa sao?
Làm sao tự nhiên lại đau bụng thế này chứ ?
Anh hai mà biết mình làm đau cô ấy … Không khéo mất mạng như chơi.
Khoan đã! Mục đích cô ấy đến đây gặp mình làm gì ?
Đừng nói là ở nhà nhàn rỗi qúa! Lên đến đây gây rối nhé!
- Quyết Minh em đến đây tìm anh là có việc gì thế?
- Huhuhu . Không có thời gian đâu .
Tôi đến gặp anh là có việc muốn nhờ anh.
Anh giúp tôi , nói với bọn họ cho tôi gặp anh Bối Phong đi.
- Kỷ Liên thật sự không cho em gặp ?
- Thật mà! Huhuhu đau bụng qúa!
- Thôi được rồi! Để anh đưa em đi khám bệnh .
Rồi về gặp Anh Hai nhé!
- Không ! Tôi muốn gặp Bối Phong cơ.
- Nhưng mà em đang đau bụng thế này .?
- Hahaha . Tôi hết đau bụng rồi.
Tôi vừa đùa anh đó . Anh ngốc thật đấy , như vậy mà cũng tin hahaha
- Em…
Nhìn anh tức giận lườm mình. CHO dù rất đau Quyết Minh vẫn phải cố gắng cười thật tươi , để anh nhanh chóng đưa cô về gặp người đó.
Nhìn
khuôn mặt nhăn nhó , méo mó kia đang cố cười thật tươi . Phòng phong
cũng chẳng biết nói gì với cô nữa . Anh chỉ biết lắc đầu cười trừ
- Thôi được rồi ! Vậy về gặp Anh hai rồi tính sau.
- Vâng ! Vâng! Chúng ta đi thôi hahaha.
Cô nghe thấy sắp được gặp anh , thì mừng rỡ vô cùng , vội vàng đứng dậy ôm cái bụng đang đau đớn