Teya Salat
Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323625

Bình chọn: 9.5.00/10/362 lượt.

Trương Vũ hoàn toàn phát bực rồi, "Cái con

bê, lúc này mới mấy ngày cậu đã không bằng cầm thú rồi, Nhiễm Nhiễm

ngốc, cậu cố ý dụ dỗ con bé chiếm tiện nghi có phải hay không, hôm nay

tôi không thu thập cậu thì không được."

Quá trùng hợp, tuyệt đối là thế.

Đặng Vĩnh Đào rất hiểu Trương Vũ, đổi thành anh, em gái bị người ta cua, còn là anh cung cấp chỗ, thì thật là muốn đâm vào tường. Nhưng liên trưởng

nhà mình, anh không giúp ai giúp.

Anh nháy mắt với Tưởng Thị Phi, giương cằm, Tưởng Thị Phi vuốt đầu cười, "Lão Trương à, không phải anh

chỉ có một cô em họ chứ, đúng không?"

Anh thật sự chỉ có một em gái con cô, vốn có thêm một em gái con chú, nhưng hình như người ta có chủ rồi.

Trương Vũ im lặng hỏi ông trời, anh chọn trúng là Tưởng Thị Phi, thật lòng

muốn giới thiệu em ngốc Triệu Nhiễm Nhiễm cho cậu ta. Tưởng Thị Phi và

Giang Tiềm cũng đều là người thành thật, nhưng Tưởng Thị Phi người ta là đàng hoàng, là phúc hậu, dáng vẻ cũng trắng tinh, hào hoa phong nhã.

Giang Tiềm thì sao, là ngốc thật, là mạnh mẽ, da thì đen, nhân cách lại

quá ngang ngược.

Đáng lẽ chỉ là làm loạn, trừ Trương Vũ trong

lòng thấy kỳ cục, ai cũng không có để ý, nhưng Giang Tiềm từ trên mặt

Trương Vũ nhìn ra, anh ta thật muốn giới thiệu vợ tương lai của anh cho

người khác, lập tức chua lên.

"Tưởng nhị, cậu mới vừa gọi ai anh vợ?"

Vớ vẩn thật rồi, Tưởng Thị Phi liều mạng khoát tay, "Tôi không có gọi Trương Vũ là anh vợ, tôi gọi chính tôi."

Giang Tiềm trừng mắt nhìn anh, quay đầu lại cười với Trương Vũ, "Em vợ, em hô cùng với anh em cột chèo đều gặp rồi, không ngờ anh họ là anh, về sau

sẽ không khi dễ anh nữa, có gì cần bưng trà rót nước. . . ."

Trương Vũ nhìn anh một cái.

". . . . . Đều giao cho Tiểu Dư đi làm đi."

Trương Vũ lại trợn mắt nhìn anh một cái, hừ hừ, "Tôi không có dễ gạt như Triệu Trí Lược và Trương Lam, tôi cho cậu biết, không được, cậu và Nhiễm

Nhiễm không hợp, tôi không đồng ý. . . . . ."

"Ai, không đúng

rồi. . . . . ." Đặng Vĩnh Đào đột nhiên lên tiếng cắt đứt anh, nghi ngờ

hỏi, "Giang Tiềm xem mắt là do đoàn trưởng dẫn đường, bạn gái của cậu ta là cháu gái của chị dâu nhà đoàn trưởng, hiện tại sao lại thành em họ

anh rồi, chuyện này. . . . . . ?"

Mọi người nhìn Trương Vũ, Đặng Vĩnh Đào bị anh tát một cái.

"Chiếm tiện nghi phải không, kêu ai chị dâu hả, đó là dì nhỏ của tôi."

Lần này mọi người đều lộ ra nét mặt thì ra là như vậy.

"Đã nói mà, sao anh không có việc gì liền chạy đến nhà đoàn trưởng, còn tưởng rằng anh đi tặng quà đấy."

"Cút qua một bên đi, tôi đi cải thiện thức ăn chứ sao."

"Vậy sao anh không nói, chúng tôi cũng không biết anh có thân thích với đoàn trưởng, còn lừa gạt rất kỹ."

"Oài, chuyện này thì có cái gì nói chứ, tôi lại không mượn ánh sáng của dượng nhỏ, bằng không cũng không thể mười năm còn chưa có lên chức."

Đề tài rốt cuộc bị đưa về đường an toàn, Giang Tiềm ôm quyền với Đặng Vĩnh Đào, yên lặng bày tỏ sự cảm ơn. Giang Tiềm chịu khổ, đếm qua ngày từng ngày, cuối cùng nhịn đến trước ngày nghỉ một tuần lễ.

Lần này dù sao cũng nên nghiêm chỉnh tiến dần từng bước chứ.

Trong lòng anh vui vẻ, nụ cười trên mặt cũng bắt đầu nhiều, thao luyện một

đám củ cải cấp dưới cũng không có nghiêm khác như trước. Liên số tám đều vui vẻ, mọi người càng thêm cảm ơn chị dâu liên trưởng còn chưa gặp

mặt.

Ba ngày trước khi cuối thàng, Giang Tiềm muốn đi cắt tóc,

rồi đến cửa hàng mua ít quà tặng, gặp ba vợ mẹ vợ cũng không thể đi tay

không.

Từ quân khu ra cửa đi 500m thì có một cửa hiệu cắt tóc, là do cháu gái của vợ doanh trưởng số hai mở, thật ra anh không thích đến

đó lắm, cô gái kia không có chuyện gì cứ hỏi anh khi nào thăng chức, anh có lên chức hay không thì mắc mớ gì người ta? Nhưng chuyện xảy ra khẩn

cấp, không có thời gian chạy vào huyện, nên đến nơi đó, nhịn một lát là

được rồi.

Cũng may hôm nay Tưởng Thị Phi cũng thanh nhàn, nên hai người cùng đi cắt tóc.

Vừa mở cửa hiệu cắt tóc ra, lập tức vang lên tiếng leng keng, giọng nói của cô gái trong tiệm cũng thanh thúy như tiếng chuông gió này, "Liên

trưởng số tám? Sao hôm nay anh lại tới?"

"Cắt tóc."

Giang

Tiềm nháy mắt ra dấu, Tưởng Thị Phi hiểu ý, bắt đầu đắc chí thay anh,

"Vương Đan, liên trưởng số tám muốn vào thành gặp bạn gái, cô cắt tóc

cho anh ấy đẹp đẹp chút."

"Bạn. . . . Bạn gái?"

Chỉ thấy Vương Đan lộ ra vẻ mặt như gặp quỷ, Giang Tiềm không hiểu ra sao, có gì đáng sợ chứ, lão tử không thể có đối tượng à?

Hôm nay cắt tóc ngược lại cực kỳ an tĩnh.

Sau khi cắt xong sờ sờ đầu liền thấy nhẹ nhàng mà sung sướng, hai người lại đến tiệm ăn ăn cơm chung, sau đó thương lượng mua thứ gì mới tốt?

Tưởng Thị Phi có ý là rượu, thuốc lá hay món quà quý gì đều không thực dụng,

phúc lợi của cả nhà người ta đều rất tốt, có cái gì chưa từng thấy, chưa chắc nhìn trúng thứ gì ở địa phương nhỏ này của họ. Còn không bằng mua

chút đặc sản, giống như dầu con cóc mỹ dung, sâm đỏ tăng cường sức khỏe, những thứ này có thể lấy ra được, hơn nữa giá tiền cũng cao.

Giang Tiềm vừa nghe liền thấy được, cứ làm như thế.

Hai người l