
đầu một cái, nhìn mọi người vây quanh bên mình nói
Nhìn Hạ Toa đã uống có chút say , Tiêu Thần chỉ là bất đắc dĩ mà lắc đầu, mặc dù Hạ Toa vẫn vui vẻ , nhưng hắn biết trong lòng cô thật ra thì cũng rất khổ , cha mẹ cô kể từ khi chuyển đến thành phố F , liền sẽ chưa có trở về qua, một tháng này thậm chí ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có.
“ Hạ Toa, em không sao chớ?" Nhìn gương mặt Hạ Toa hồng hồng , Tiêu Thần có chút bận tâm hỏi thăm.
"Không có việc gì, em không sao." Nghe được Tiêu Thần hỏi thăm, Hạ Toa quay đầu, mang theo men say, hướng Tiêu Thần cười.
"Mệt mỏi trước hết ngủ một lát đi ." Nhìn Hạ Toa mắt hồng hồng, Tiêu Thần có chút đau lòng.
"Chúng ta đi biệt thự của anh đi ." Một hồi lâu sau, Hạ Toa bất thình lình toát ra một câu nói như vậy.
"Được rồi!" Mặc dù không biết Hạ Toa tại sao phải đột nhiên đề ra yêu cầu này , chỉ là Tiêu Thần cũng không có cự tuyệt, đã trễ thế này trở về nhà trọ , cũng sợ ảnh hưởng đến người khác, chẳng bằng đi biệt thự của mình còn dễ dàng một chút.
Dọc theo đường đi Hạ Toa không có ở mở miệng nói gì, nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế ngồi, trong lòng lại khó chịu muốn chết. Cô biết cô nên vì bọn họ vui mừng, cô cũng biết Tiêu Thần đối với cô rất tốt, nhưng lòng của cô vẫn rất đau, vừa nghĩ tới Tần Lạc, lòng của cô rất chua xót, không biết hắn trôi qua có được hay không, không biết hắn gần đây như thế nào, trước đây còn có thể đọc tin tức về hắn trên các tạp chí giải trí , thế nhưng một tháng nay , một chút tin tức cũng không có, cô thật rất lo lắng, vốn cho là hôm nay sẽ gặp được Tần Lạc, nhưng không có, có lẽ duyên phận giữa bọn họ cứ như vậy , dùng hết rồi cũng chỉ có thể chia lìa! Cô cho nên nói đi Tiêu Thần biệt thự, đó là bởi vì cô nghĩ phóng túng mình.
Hạ Toa từ trong giấc mộng tỉnh lại, nhìn Tiêu Thần nằm ở bên cạnh mình , nhàn nhạt cười, đêm qua cô cho là bọn họ nhất định sẽ xảy ra cái gì, nhưng mà cái gì cũng không có xảy ra, hai người chỉ là nằm ở trên một cái giường ngủ một đêm.
Bây giờ nghĩ lại, mình thật quá vọng động rồi, nếu như ngày hôm qua thật xảy ra chuyện gì, mặc dù cô sẽ không trách Tiêu Thần nhưng là trong lòng chắc chắn sẽ có bận tâm ,về sau cùng Tiêu Thần chung đụng sẽ cảm thấy giá trị con người của hắn thấp đi.
Hạ Toa đi xuống giường, từ trong tủ quần áo của Tiêu Thần cầm một cái áo sơ mi, đi vào phòng tắm.
Nghe được tiếng nước chảy trong phòng tắm , Tiêu Thần lúc này mới mở mắt ra , khóe miệng nâng lên một chút ý cười, ngày hôm qua hắn quả thật rất muốn ăn Hạ Toa, có thể tưởng tượng nghĩ vẫn là nhịn được, hắn nghĩ cần chính là lòng của Hạ Toa , không phải là thân thể của cô , hắn cũng không nguyện ý lúc cô uống say mà chiếm lấy .
Ánh mắt Tiêu Thần vẫn nhìn hình ảnh Hạ Toa trong phòng tắm , mặc dù chỉ có thể mơ hồ thấy hình dáng, nhưng đã để hắn nhiệt huyết sôi trào, thân thể cũng nổi lên một chút phản ứng, nghe được tiếng nước chảy ngừng, Tiêu Thần vội vàng lại nhắm hai mắt lại, giả bộ ngủ.
Áo sơ mi của Tiêu Thần mặc ở trên người Hạ Toa chính là giống như một chiếc đầm đến đầu gối , xoa xoa tóc ướt , đi tới bên giường, nhìn Tiêu Thần còn chưa tỉnh lại không nhịn được nghĩ muốn hôn hắn, chỉ là khi tay cô mới vừa kịp chạm đến gương mặt của Tiêu Thần thì lại bị Tiêu Thần kéo lên giường, nhiệt tình hôn như lửa .
"Anh giả vờ ngủ." Thật vất vả đợi đến cơ hội thở dốc, Hạ Toa nhìn Tiêu Thần lẩm bẩm.
"Em thật thơm!" Tiêu Thần đầu tựa vào bên cổ Hạ Toa , hít một hơi thật sâu, có chút say mê nói.
" Anh." Cảm nhận được thân thể Tiêu Thần biến hóa, Hạ Toa đỏ bừng cả mặt, có chút xấu hổ nói.
"Anh muốn em!" Giọng nói Tiêu Thần có chút run rẩy, thấy Hạ Toa ngượng ngùng nhắm hai mắt lại, trái tim vui mừng, một tay dò vào áo sơ mi vuốt ve thân thể của cô, một tay nhanh chóng cởi núi cài áo .
"Ừm." Cảm thụ Tiêu Thần dịu dàng, Hạ Toa không nhịn được than một tiếng.
Hạ Toa một tiếng ưm này nghe vào trong tai Tiêu Thần cũng là một loại ca ngợi khác , trong nháy mắt dục vọng thiêu đốt, càng không thể thu thập.
"Em là người phụ nữ của anh ." Tiêu Thần có chút hả hê nhìn Hạ Toa nói.
"Anh có cần vui mừng đến thế không ? Em cũng không còn trong trắng !" Nhìn Tiêu Thần bộ dáng hả hê, Hạ Toa không ngừng dội cho hắn gáo nước lạnh.
"Anh lại không lạ gì , Hạ Toa , anh nhất định sẽ làm em hạnh phúc." Tiêu Thần nhìn Hạ Toa tựa tại ngực mình , khẽ vuốt qua mái tóc dài của cô.
"Không còn sớm, rời giường, nên đi làm." Hạ Toa nhìn Tiêu Thần nhàn nhạt mà cười cười, thúc giục.
"Em nên nghỉ ngơi, đừng đi làm ." Nhìn những vết hôn mình lưu lại ở trên người Hạ Toa , Tiêu Thần có chút ngượng ngùng.
" Anh có quần áo của em không? Nếu không thì đi mua cho em một bộ thôi." Hạ Toa lắc đầu một cái, chuyển đề tài.
"Có, để anh kêu người mang đến." Rất sớm trước kia hắn liền mua quần áo cho Hạ Toa , định đưa cho cô, nhưng khi đó cô và Tần Lạc vẫn còn ở bên nhau, đưa cũng đưa không ra, cũng may vẫn đặt ở trong ngăn kéo.
Nhìn Tiêu Thần quấn một cái khăn , cứ như vậy đi ra ngoài, Hạ Toa cầm lên gói thuốc trên tủ đầu giường , lấy ra một điếu vì mình đốt, đối với chuyện