Old school Easter eggs.
Tướng Công Là Tiểu Bạch Kiểm

Tướng Công Là Tiểu Bạch Kiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322641

Bình chọn: 8.5.00/10/264 lượt.

trúc mã.

“Ngươi có ta thuần khiết sao?”

“Cái gì?” Triệu Thiên Lân ngẩn người. Nhất thời nghĩ không ra ý tứ của Giang Hạo Thừa.

Giang Hạo Thừa chớp chớp mắt phượng, thực thẹn thùng. “Người ta lần đầu tiên nhưng là hiến cho Tiểu Cửu.” Hắn chưa nói dối, thân xử nam của Hạo Nguyệt quả thật là cho Cơ Đan Ngưng. “Ngươi đâu? Chỉ sợ ngươi phá thân là cho mấy bà chị ở kỹ viện đi?”

Hắn nhớ rõ trong tiểu thuyết võ hiệp đều là như thế viết, nga nga, nhìn đến thần sắc Triệu Thiên Lân, Giang Hạo Thừa đã biết chính mình nói đúng rồi.

“Chậc chậc, luôn miệng nói thích Tiểu Cửu, lại cùng nữ nhân khác xằng bậy, là ai không xứng với Tiểu Cửu nha?” Giang Hạo Thừa nghễ Triệu Thiên Lân, vẻ mặt thực khinh thường.

“Ngươi!” Triệu Thiên Lân bị nói đến thốt không ra lời, “Ngươi chính là cái tiểu quan……”

“Tiểu quan lại như thế nào?” Giang Hạo Thừa vỗ vỗ vạt áo, đối Triệu Thiên Lân cười, “Một – ta không có giết người, hai – không phạm pháp, cho dù là tiểu quan, cũng là kiếm tiền đàng hoàng, nói sau, ngươi đều điều tra qua ta, hẳn là cũng tra được ta là làm sao cùng Tiểu Cửu quen biết đi?”

Gặp sắc mặt Triệu Thiên Lân xanh mét, khuôn mặt tuấn tú cười càng mê người, thực không sợ chết tiếp tục nói.

“Ra nước bùn mà không nhiễm(*), những lời này ngươi nên nghe qua đi? Ta có tâm chí thanh cao như thế, vì thủ hộ trong sạch không tiếc thắt cổ tự sát, còn không sợ chết chạy trốn, chính là bởi vì điều này, ta mới có thể may mắn bị Tiểu Cửu cứu, mới có thể nhận thức Tiểu Cửu, đây là cái gọi là người tốt có báo đáp tốt nha!”

(*) giống như câu gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn của VN chúng ta

Nghe Giang Hạo Thừa chỉ tốt ở bề ngoài trong lời nói, sắc mặt Triệu Thiên Lân rất khó xem, cố tình hắn lại không thể phản bác, cuối cùng chỉ có thể lạnh giọng trào phúng. “Không hổ xuất từ hội chợ,mở miệng ra quả nhiên cái gì cũng có thể nói.”

“Đương nhiên, bằng không làm sao có được đến tâm Tiểu Cửu đâu?” Hừ hừ, muốn cùng hắn đấu? Họ Triệu còn kém xa lắm đâu!

“Giang Hạo Thừa!” Những lời này hoàn toàn chọc giận Triệu Thiên Lân, hắn tức giận đến muốn giết hắn, ghen ghét làm cho hắn đỏ mắt, mất lý trí.

“A!” Có nguy hiểm! Giang Hạo Thừa chạy nhanh lui về sau. “Chạm vào ta đối với ngươi cũng không lợi ích, thương ta một sợi lông tơ, Tiểu Cửu cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Lời nói của hắn làm cho Triệu Thiên Lân tìm về một tia bình tĩnh, quả thật, hiện tại động Giang Hạo Thừa, sẽ chỉ làm A Cửu cùng hắn phản

“Hừ, tránh ở phía sau nữ nhân, thực không phải cái nam nhân!” Trừng mắt Giang Hạo Thừa, hắn khinh thường xuy hừ.

“Không quan hệ, lòng ta cam tình nguyện làm tiểu nam nhân phía sau Tiểu Cửu.” Giọng nói lí nhí “Không có việc gì trong lời nói, ta muốn trở về mớm Tiểu Cửu ăn cái gì.”

Giang Hạo Thừa lắc lắc bọc bánh bao trên tay, xoay người chạy nhanh tránh người.

Thực đáng sợ, chỉ lo đấu võ mồm cực nhanh, mạng nhỏ thiếu chút nữa sẽ mất, chỗ này không thể ở lại đi xuống, hắn muốn hỏi Tiểu Cửu khi nào mới có thể rời đi Triệu gia?

Giang Hạo Thừa vỗ vỗ ngực, cảm nhận được oán hận nhìn chăm chú phía sau, trong lòng thẳng sợ hãi, hắn muốn đi tìm Tiểu Cửu thân ái kết thúc sợ hãi.

Triệu Thiên Lân giận trừng mắt thân ảnh rời đi, tức giận đến nắm tay đánh về phía tường, vách tường lập tức nát một góc, hắn nắm chặt nắm đấm, khuôn mặt anh tuấn vì ghen tị mà dữ tợn.

Giang Hạo Thừa, ta sẽ không dễ dàng buông tha cho ngươi!

Nữ nhi rời nhà đi bốn năm rốt cục trở về, trước Cổ Vân Bảo đứng một đám người, một đôi vợ chồng trung niên đứng ở chính giữa, còn lại bảy nam nhân đứng ở một bên, biểu tình của bọn họ đều là nghiêm túc.

Nhất là mặt bảy nam nhân, phi thường khó coi.

Tiểu sư muội biến mất bốn năm rốt cục phải về đến đây, nhưng là lại nghe nói nàng lần này còn mang cái nam nhân trở về, hơn nữa này nam nhân là hồng bài trong tiểu quan quán.

Nhìn đến thư Triệu Thiên Lân viết, bọn họ rất là kinh ngạc.

Trong thư viết, theo bên cạnh Cơ Đan Ngưng là một gã tiểu quan, Triệu Thiên Lân sợ cái kia tiểu quan đối Cơ Đan Ngưng thanh danh có tổn hại, cho dù nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết, nhưng bên người một cái cô nương gia lại mang theo một gã nam kĩ, này truyền đi ra cũng không phải là lời nói dễ nghe.

Hắn khuyên qua Cơ Đan Ngưng cho chút tiền làm cho tiểu quan rời đi, nhưng Cơ Đan Ngưng không chịu, mà tên tiểu quan kia miệng lưỡi lại trơn tru, hắn sợ tâm tư Cơ Đan Ngưng đơn thuần, đợi tin tên kia tiểu quan trong lời nói, đến lúc đó ăn thiếu, dù sao Cơ Đan Ngưng là vị hôn thê của hắn, bọn họ không bao lâu sau sẽ thành thân, hắn là không ngại tên kia tiểu quan, nhưng lại lo lắng Cơ Đan Ngưng bị lừa. Cố tình Cơ Đan Ngưng không nghe lời nói của hắn, hắn thật sự không có cách, đành phải viết thư hướng bọn họ xin giúp đỡ.

Xem thư xong, bọn họ không thể tin được mặt tướng mạo dò xét. Trong thư của Triệu Thiên Lân nói thật là tiểu sư muội sao? Cái tính tình quái gở kia, hướng đến độc lai độc vãng, đối nhân ái để ý không để ý tới – tiểu sư muội?

Điều này sao có thể? Tiểu sư muội ngay cả bọn họ mấy cái sư huynh này cũng không xem ở trong mắt, làm sao cho cái