
iệc phải ở bên cạnh đại ma nữ Nam
Cung Nguyệt. Có thể nói, đây chính là khoảnh khắc hạnh phúc hiếm hoi trong ngày
của hắn.
Cũng còn may mắn
là nhờ vào sự quyết tâm không ngừng nghỉ của cả Doãn Tắc, cộng với sự đam mê
ngút trời của Uyển Nghi mà khả năng chơi đàn của Uyển Nghi càng ngày càng khá
lên, có thể đạt tới mức siêu việt. Đây quả là một tin tức đáng mừng đối với Uyển
Nghi và với cả.............lỗ tai của mọi người trong vương phủ.
Thứ năm thứ sáu:
Thêu thùa, múa.
Có lẽ Hỷ nhi
chính là người may mắn và thảnh thơi nhất, vì trước giờ Uyển Nghi thường hay phải
tự làm mọi việc trong nhà nên việc khâu vá không thể làm khó được nàng. Chính
vì thế nên nàng học thêu thùa rất nhanh, rất tốt, Hỷ nhi không cần tốn nhiều
công sức chỉ dạy. Về việc học múa cũng vậy, nàng cảm thấy múa và võ có sự liên
quan, học múa cũng như học võ vậy, chỉ khác chăng học múa thì động tác mềm mại,
thướt tha, uyển chuyển, có tiết tấu. Không hề gì, nàng học vô cùng nhanh. Chính
vì vậy nên ba người còn lại cảm thấy Hỷ nhi vô cùng may mắn, không bị Uyển Nghi
lấy việc học hỏi mà thực chất là tra tấn tinh thần ra hành hạ đến thảm thương.
Sau một khoảng thời
gian vô cùng vất vả, rốt cuộc thì nàng cũng đã có thể thông tuệ ít nhất ba thứ
là đánh đàn, múa hát và thêu thùa, như vậy dù có người hỏi đến thì cũng có thể
tự hào khoa tài nghệ ra rồi.
~~~~~~~~~~~~
"
Haizz...như vậy xem như công sức cố gắng của tỷ cũng không uổng phí đi. "
Nam Cung Nguyệt cầm một cái bánh nhét vào mồm, nhai nhồm nhoàm " Tỷ tỷ, mấy
cái khác tỷ dở thì không nói nhưng tài nghệ nấu ăn thì đúng là hạng nhất
đó."
" Đừng cắn
miếng to như vậy, cũng đừng có vừa nhai vừa nói. Là nữ nhân thì phải biết giữ ý
tứ một chút chứ, đừng thô lỗ quá như vậy. "
" Tỷ nói người
mà không biết nghĩ đến mình, chỉ có mấy tỷ muội với nhau, cần gì câu nệ tiểu tiết.
Hơn nữa, ít nhất thì muội cũng không ăn ngày năm bữa, mỗi bữa ăn cả tấn thức ăn
như tỷ, hứ....."
" Muội.....aizz....thật
là....lúc đầu mới gặp, ta còn tưởng muội hiền lành, đáng yêu, dễ thương, ai ngờ
muội lại nghịch ngợm, lắm điều, đáng ghét đến như vậy. "
" Phải, lúc
đầu muội cũng tưởng tỷ là người xinh đẹp, hiền lành, dễ mến, ai dè tỷ cũng là
người ăn lắm, nói nhiều, hay bày trò như vậy. " Nam Cung Nguyệt bĩu môi.
Uyển Nghi cốc đầu
Nam Cung Nguyệt, liếc xéo một cái.
" Nha đầu
này giỏi thật, giờ còn dám trả treo với tỷ. Này, này, đừng có mà ăn nữa, cái
này tỷ làm cho Nam Cung Việt mà, muội ăn hết rồi thì chàng ấy ăn bằng cái gì ?
" Uyển Nghi nhoài người qua, định cướp lại miếng bánh trên tay Nam Cung
Nguyệt nhưng Nam Cung Nguyệt đã nhanh chóng nhét cả miếng bánh vào mồm.
" Ở đâu ra
cái kiểu trọng huynh khinh muội vậy ? Tỷ làm nhiều bánh như vậy, lo gì hết chứ
? Mà hoàng huynh cũng không ăn đâu, để muội ăn hết cho. " Nam Cung Nguyệt
xử lý xong cái bánh, bàn tay lại hướng tới đĩa bánh, cướp thêm một cái nữa.
" Này, bỏ
ngay xuống cho tỷ. "
" Ây.............tỷ
tỷ này, keo kiệt. Sắp tới ngày sinh thần của muội rồi, có mấy cái bánh mà cũng
tiếc với muội sao ? "
" Hả ? Sinh
thần ? Sắp tới ngày sinh thần của muội rồi sao ? " Uyển Nghi kinh ngạc há
hốc mồm, quên luôn cả việc đòi lại bánh, cũng không để ý tới việc Nam Cung Nguyệt
đang " tàn sát " đĩa bánh với tốc độ vô cùng thần tốc.
" Phải, còn
5 ngày nữa là tới ngày sinh thần của muội. Tỷ thật là vô tâm quá đi, chẳng để ý
tới muội gì cả. " Nam Cung Nguyệt hậm hực dẩu môi.
" Muội có
bao giờ nói cho ta biết đâu, ta còn chưa giận muội vì đã không nói cho ta biết
thì thôi. " Uyển Nghi lại cốc đầu Nam Cung Nguyệt thêm cái nữa, quay sang
hỏi Hỷ nhi " Phải rồi, Hỷ nhi, ta cũng chưa biết ngày sinh thần của em,
bao giờ thì tới vậy. "
" Ngày sinh
thần của em......trùng với ngày sinh thần của công chúa. " Hỷ nhi cúi đầu,
bối rối nói. Chính nàng cũng không ngờ tới, ngày sinh thần của mình lại trùng với
ngày sinh thần của công chúa.
" Hả, thật
không ? Ha ha, không ngờ ta với muội lại có cùng ngày sinh. Được, hay là hôm đó
chúng ta cùng tổ chức ngày sinh thần đi. " Nam Cung Nguyệt vỗ tay xuống mặt
bàn, vô cùng khoái chí.
"
Không...không thể...sao lại có thể như vậy được...em nào dám cùng công
chúa....." Hỷ nhi cuống quýt xua tay, lắp bắp.
" Em đừng
nói vậy, trước giờ ta vẫn là người không phân biệt địa vị. Em cũng giống như muội
muội của ta vậy. Cùng tổ chức sinh thần với em, ta thấy rất vui, có gì mà phải
lo. " Nam Cung Nguyệt vỗ vỗ vai Hỷ nhi trấn an.
" Phải đó,
năm ngày nữa, buổi sáng thì có hoàng thượng, các vị vương gia tới mừng rồi. Vậy
để tới buổi tối, chúng ta cùng mừng sinh thần cho 2 người nha. " Uyển Nghi
cũng cười vui vẻ, vỗ vai Hỷ nhi.
" Vậy.....Hỷ
nhi cung kính không bằng tuân mệnh. " Hỷ nhi cúi đầu, mỉm cười hạnh phúc,
đáy mắt long lanh. Cuộc đời này của nàng, thật may mắn vì đã gặp được những người
tốt như vậy.
" Phải rồi,
năm ngày nữa Nguyệt nhi sẽ tròn 14 tuổi nhỉ, Hỷ nhi, em thì sao ? " Trước
giờ Uyển Nghi chưa từng hỏi qua tuổi của Hỷ nhi, lúc mới xuyên không tới đây, Hỷ
nhi đã từng nói rằ