
ng chuyện khác được không? Còn nữa, quà của muội đâu ? "
Nam Cung Nguyệt xòe tay, giương đôi mắt tròn xoe nhìn Uyển Nghi.
" Không có
" Uyển Nghi thản nhiên
" Sao lại
không có chứ? " Nam Cung Nguyệt phụng phịu.
"
Aizz........chúng ta đều là tỷ muội cả, có cần so đo tới vậy không? Ngày hôm
nay ta đã vất vả cả buổi trong bếp để chuẩn bị bữa tiệc này rồi còn gì. "
" Sao tỷ
không chịu thừa nhận luôn là tỷ keo kiệt đi, xì......."
Nam Cung Nguyệt
liếc dài một cái, quay qua nhìn thì thấy Doãn Tắc đang tặng Hỷ nhi một chiếc
vòng ngọc, tuy không phải là loại thượng hạng, nhưng nhìn qua cũng có thể thấy
không phải là loại rẻ tiền. Hỷ nhi bối rối một lúc rồi mới dám đưa tay ra nhận.
Nam Cung Nguyệt nhìn thấy vậy cũng đưa tay ra, nhìn Doãn Tắc đầy chờ đợi.
" Không có.
" Doãn Tắc cũng vô cùng thản nhiên đáp.
" Lại không
có ? " Nam Cung Nguyệt kêu lên bất mãn " Mấy người cũng thật là keo
kiệt đi, thiên vị quá, sao Hỷ nhi có quà mà ta lại không có chứ ? "
" Tỷ
nghĩ..........." Uyển Nghi mỉm cười, ngừng lại một chút, nhìn Doãn Tắc đầy
ẩn ý "..........người ta là muốn lấy thân báo đáp. "
" Phụt
"
Nam Cung Nguyệt
buồn bực đưa tách trà lên miệng uống, vừa nghe thấy Uyển Nghi nói vậy lập tức
quay đầu sang một bên, phun hết toàn bộ số trà trong miệng. " Tình cờ
" là, Nam Cung Nguyệt lại quay đầu sang đúng chỗ Doãn Tắc đang ngồi, vì vậy
Doãn Tắc vô cùng vinh hạnh được " rửa mặt " bằng nước trà. Nước chảy
trên khuôn mặt tuấn tú của hắn, rơi từng giọt, từng giọt xuống mặt đất.
" Đa tạ công
chúa đã thưởng trà. " Doãn Tắc nắm chặt nắm tay, nghiến răng nói từng chữ
một.
" Muội thật
là........." Uyển Nghi thở dài, Vũ Điệp ngồi bên cạnh thấy vậy liền đưa
khăn tay cho Doãn Tắc lau mặt. "..........muội là công chúa, vật phẩm trân
quý nào mà chưa từng thấy qua? Có thiếu thốn cái gì đâu, sao phải bất mãn đến
thế chứ ? "
" Thôi đi,
muội cũng không cần thật, nói chơi vậy thôi. " Nam Cung Nguyệt nhấp một ngụm
trà, cảm thấy hơi buồn bực, nàng quả thật là không cần quà, chỉ là muốn chút
thành ý, vậy cũng không được sao? Hôm nay là ngày sinh thần của Hỷ nhi, nhưng
cũng là ngày sinh thần của nàng mà.
Mọi người quay
sang nhìn dáng vẻ ủ rũ của Nam Cung Nguyệt, rồi lại quay sang nhìn nhau, khẽ mỉm
cười. Chỉ vài tích tắc sau, những tiếng nổ lớn lần lượt vang lên, trên bầu trời
đêm xuất hiện những chùm pháo hoa đủ màu. Nam Cung Nguyệt ngẩn ngơ nhìn lên bầu
trời, lại quay sang nhìn mọi người, thấy mọi người đang mỉm cười nhìn mình thì
không khỏi xúc động, trái tim như có một dòng nước ấm áp chảy qua, khóe mắt
rưng rưng, nghẹn ngào nói không nên lời.
" Giờ thì
vui rồi chứ, tiểu nha đầu ? " Uyển Nghi nhẹ gõ đầu Nam Cung Nguyệt, mỉm cười.
Nam Cung Nguyệt gật
gật đầu, mỉm cười mãn nguyện.
" Ủa, mà tỷ
không gọi hoàng huynh tới hả? " Nam Cung Nguyệt lau lau khóe miệng, quay
sang hỏi Uyển Nghi.
" Không, kệ
hắn đi, hôm nay hắn uống rượu chè chén đủ rồi. Mà giờ tỷ cũng chẳng biết hắn
đang ở đâu nữa. " Uyển Nghi bình thản nhấp một ngụm trà. Đột nhiên, một giọng
nói trầm ổn vang lên trong bóng tối.
" Mở tiệc mà
không gọi ta sao? "
Mọi người bị giọng
nói đột ngột làm cho bất ngờ, vội xoay người lại. Một bạch y nữ tử đứng chìm
trong bóng tối, mái tóc dài phiêu tán trong không khí, ngũ quan tinh xảo, sắc
nét. Một thanh bạch ngọc kiếm giắt bên hông, nụ cười mang theo chút lạnh lùng.
Một màu trắng nổi bật giữa đêm đen, nhưng không mang lại cho người khác cảm
giác ma quái, quỷ dị mà ngược lại khiến cho mọi người có cảm giác như một tiên
tử hạ phàm vậy.
" Tỷ tỷ.
" Uyển Nghi mừng rỡ kêu lên, chạy vội đến nắm chặt lấy đôi bàn tay của Tử
Y.
" Có hoan
nghênh ta không? " Tử Y mỉm cười dịu dàng, giống như Nam Cung Việt, Tử Y
chỉ có thể có vẻ mặt này khi đứng trước Uyển Nghi mà thôi. Lúc này, nàng không
còn là Tử Y lãnh huyết vô tình nữa, nàng chỉ là một người tỷ tỷ hiền dịu mà
thôi.
" Hoan
nghênh, đương nhiên là hoan nghênh, tỷ mau lại đây. " Uyển Nghi mừng rỡ
kéo Tử Y ngồi xuống giữa nàng và Nam Cung Nguyệt, trên mặt rạng rỡ ý cười.
" Chuyện lần
trước, có giận tỷ không? " Tử Y cười nhẹ.
Uyển Nghi vuốt vuốt
mái tóc, thấp giọng nói " Giận chứ, đương nhiên là giận. Không ngờ là tỷ lại
bán đứng muội, nhưng muội biết tỷ làm vậy là muốn tốt cho muội, với lại Nam
Cung Việt cũng kể cho muội nghe chuyện của tỷ rồi. "
" Tỷ tỷ, đây
có phải là Tử Y tỷ tỷ mà Tỷ hay nhắc đến không. " Nam Cung Nguyệt kéo kéo
áo Uyển Nghi, phấn khích hỏi.
" Ừm, đúng vậy,
giới thiệu với mọi người, đây là tỷ tỷ kết nghĩa của ta, Tử Y tỷ tỷ. "
" Tử Y tỷ tỷ,
muội có thể trở thành muội muội kết nghĩa của tỷ được không? " Nam Cung
Nguyệt nhìn Tử Y, ánh mắt mong chờ.
Tử Y có chút bối
rối, dở khóc dở cười. Việc nàng trở thành tỷ tỷ của Uyển Nghi đã trở thành việc
bất đắc dĩ rồi, giờ lại trở thành tỷ tỷ của Nam Cung Nguyệt thì có
hơi.........Dẫu sao thì nàng cũng là thuộc hạ của vương gia mà Nam Cung Nguyệt
lại là muội muội của vương gia, Uyển Nghi là tiểu thiếp của vương gia. Giờ nàng
trở thành tỷ tỷ của cả hai