
Quý Dương nghe anh nói vậy, trong lòng cũng hiểu được vài phần, anh không phủ nhận cũng không thừa nhận, thái độ này người ngoài có lẽ cũng hiểu ra, Cung Quý Dương thân lại là bạn thân của anh, nên hoàn toàn có thể lí giải được mâu thuẫn trong lòng anh.
Con người, kì thật có đôi khi cũng vướng phải dạng này, đắn đo suy ngĩ hay tự trong tiềm thức cũng tồn tại mâu thuẫn, mà trong hiện thực cuộc sống sẽ muốn trốn tránh hoặc quên lãng, đây chính là một loại năng lực bảo hộ chính mình.
Nhưng mà , cái gọi là “ Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh tào còn trong cuộc vẫn u mê, tất nhiên cũng có thể dấu diếm được mọi người, một người cho dù lòng dạ có thâm sâu đi nữa , cũng có ngày bị người khác nhìn thấu.
Mà giờ này khắc này, Hoàng Phủ ngạn tước ngay cả tâm tư bản thân mình cũng không nhận ra, chỉ là…tâm tư của ba người trong tứ đại tài phiệt kia hắn nắm rõ trong lòng bàn tay, mà ngay cả bọn họ có che giấu cỡ nào, hắn đều có thể đoán được, huống chi, cái dạng này
Chẳng qua, hắn muốn để tên Hoàng Phủ Ngạn Tước kia có thể nhận thức được tình cảm của chính mình, ngẫm lại, nha đầu Liên Kiều kia chính là vị hôn thê trên danh nghĩa của hắn, nguyên nhân hắn cự tuyệt cô, một mực từ chối cuộc hôn nhân này, mà nay, lại bắt đầu có quan hệ với cô bé này, kẻ có lòng tự trọng mạnh như Hoàng Phủ Ngạn Tước làm sao có thể thừa nhận điều này được.
Cho nên, thân là bạn , nhất định Cung Quý Dương sẽ giúp hắn một phen, vì hắn
"Họa vô đơn chí", a, không, phải nói là "Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!"
"Kỳ thật, người phụ nữ mà Ngạn Thương hợp tác cũng là người của Vương thất, cụ thể như thế nào hắn cũng chưa kịp điều tra, chỉ nghe nói là hàng đầu sư tiếng tăm lừng lẫy.
Cung Quý Dương cũng chỉ nghe Hoàng Phủ ngạn Thương đề cập qua, cụ thể như thế nào hắn cũng chưa có thời gian điều tra.
Hoàng Phủ ngạn tước nghe vậy, ánh mắt có hơi động một chút… lại là người của Vương thất, cũng là hàng đầu sư, chẳng lẽ…
“ Tớ nghĩ, hẳn là không sai biệt lắm, nói không chừng người phụ nữ kia chính là người Liên Kiều nhắc đến…. Người của gia tộc Mặc Di.”
Cung Quý Dương nhún vai, “ Xem ra sự việc ngày càng vui nha, nếu như vậy, vậy chuyện phát sinh ngày hôm nay cũng không có gì ngạc nhiên cả,”
“ Có chuyện gì xảy ra ?”
Hoàng Phủ ngạn tước cơ hồ đang vội tham dự một hội nghị, căn bản không có thời gian quan tâm tới tin tức xảy ra.
"Đúng vậy!"
Cung Quý Dương gật đầu,” Người chết do nhảy lầu, nhưng mà rất kì quái, trường học lại cấm người ngoài tiếp xúc thi thể, yêu cầu để tại nhà xác tầng hầm ba ngày.”
“ Chuyện này rất kì quái, hơn nữa yêu cầu này lại không hề hợp lí.” Hoàng Phủ ngạn tước không chút suy nghĩ liền nói một câu.
"Càng kỳ quái là, cảnh sát thế nhưng lại đồng ý!" Cung Quý Dương cười vô cùng quỷ dị.
"A?" Hoàng Phủ khẽ nhướng mày, anh không nghĩ tới tình huống này phát sinh.
Cung Quý Dương lại uống một ngụm trà tiếp tục nói:” Đối với thân phận người chết , tớ vẫn thấy nghi ngờ, vốn tưởng nhân dịp sinh viên dùng bữa tối đi điều tra xem, không ngờ tới tầng hầm lại gặp tiểu nha đầu liều lĩnh kia, nha đầu này cũng thật làm, cứ tưởng mạo hiểm đi xem xác chết thì lá gan phải lớn lắm, kết quả bị tớ dọa cho thiếu chút nữa hồn phi phách tán.”
"cậu Có ý gì? cô ấy bị ai dọa hồn phi phách tán--- hồn vía lên mây?” tay của Hoàng Phủ Ngạn Tước có chút run, vội vàng nói.
Cung Quý Dương cười tà mị, thản nhiên nói: “ Thi thể, còn có…” Hắn vuốt nhẹ cái mũi mình, nói “ Tớ”
Hoàng Phủ Ngạn Tước thiếu chút nữa bị sặc nước trà, con ngươi thâm sâu như trừng lớn..
“ Cậu điên à, Liên Kiều vẫn còn là tiểu cô nương, cậu rảnh rỗi không có việc gì sao lại đi dọa cô ấy?”
Cung Quý Dương nhếch chân mày, kích Hoàng Phủ Ngạn Tước: “ Ai nói nữ sinh đều thích hướng ngoại, cậu đã từng nghe nói chưa, phải là nam sinh hướng ngoại mới đúng, cậu vẫn chưa biết rõ nguồn ngọn, mà đã đi trách móc anh em rồi! Kì thật, so với đi giảng bài, sự xuất hiện của tớ có thể dọa cô ấy sợ hãi sẽ khiến cô ấy mạnh mẽ hơn một chút.”
( Mie đi dọa ma ng ta mà bảo mạnh mẽ, chém nhé)
Đáy mắt Hoàng Phủ Ngạn Tước hiện ra một tia nghi ngờ…
“ Mình không rõ ý của cậu.”
Cung Quý Dương nói: “ Trước đó không phải tớ đã nói về “ xác chết vùng dậy” sao? Đó cũng là chuyện mà tớ không lí giải được, đầu tiên, phải nói việc xác chết vùng dậy nhất định không có, nhưng mà, hôm nay lúc tớ tiến vào tầng hầm ngầm, lại tận mắt chứng kiến thi thể rời giường. Lúc thi thể chuẩn bị đi xuống, lại thấy Liên Kiều xuất hiện trong phòng, nha đầu này cũng thật là bị dọa rồi, ngay cả khí lực bỏ chạy cũng không có, cuối cùng vẫn là tớ lôi kéo cô ấy chạy khỏi tầng hầm ngầm đó .”
Hoàng Phủ Ngạn tước nghe xong liền sửng sốt, lâu sau, miệng anh mới khép lại.
Cậu nói… cậu nói sao nghe như phim điện ảnh khủng bố vậy?”
“ Khó tin đúng không? Lúc ấy tớ trông thấy một màn này cũng thấy khiếp sợ, rõ ràng người đã chết, sao lại có thể động đậy, cho dù là phản ứng của một thi thể bình thường, cũng không thể không nghĩ tới án tử của Ngạn Thương, mà cậu ấy nói sắp tới Hongkong, nói không chừng,c huyện nà