XtGem Forum catalog
Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325344

Bình chọn: 7.00/10/534 lượt.

m vợ có được không?' Lăng Thiếu Đường cười một cách gian trá hỏi.

'Dạ!' Cung Liệt Thiên làm ra vẻ suy nghĩ một hồi sau đó mới lên tiếng.

Đang lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì Cung Liệt Diên đã đi đến bê cạnh Lạc Nhi, nói một cách thần bí: 'Lạc Nhi, em gần đây có lắp ráp một chiếc xe đồ chơi rất lợi hại, chị có muốn xem không?'

Lăng Lạc dù sao cũng là đứa bé, còn rất ham chơi nghe vậy cô bé liền mừng rỡ nhảy nhót reo mừng ...

'Được đó được đó, chị muốn chơi, chị muốn chơi!'

'Đi thôi!' Cung Liệt Diên không nói nhiều, lập tức kéo tay Lăng Lạc chạy đi.

'Hahaha ...'

Lần này thì đến lượt Cung Quý Dương bật cười thành tiếng, 'Thiếu Đường, cậu bớt lo chuyện ngoài lề đi, chuyện mai mối cho trẻ con này càng làm càng rối thêm mà thôi! Mình có hai đứa con trai, cậu muốn đứa nào? Hay là để mình hỏi thử chúng xem sao nhé!'

Nhìn vẻ khó xử của Lăng Thiếu Đường, Cung Quý Dương cười càng vui vẻ, hắn nhìn về phía Lăng Triệt sau đó mới hỏi: 'Triệt Nhi, sau này dọn đến Cung Viên ở với ba nuôi, được không?'

'Dạ được, dạ được!'

Tiểu Lăng Triệt vui vẻ nhảy nhót reo mừng, sau đó lại còn nói thêm một câu: 'Nhưng Triệt Nhi cũng muốn ở cùng với ba mẹ!'

'Triệt Nhi, đến Cung Viên không chỉ có ba nuôi, mẹ nuôi, bà nội, bà bố còn có Ngữ Hòa nữa!' Cung Quý Dương cười càng gian xảo, lên tiếng dụ dỗ.

'Chuyện này ...' Lăng Triệt nghiêng chiếc đầu nhỏ tỏ vẻ suy nghĩ một hồi mới cười nói: 'Triệt Nhi thích chơi cùng với Cách Lạc Băng hơn!'

'Cách Lạc Băng?' Ai nấy đều ngạc nhiên đến sửng sốt, đây ... là tên một người sao?

'Con trai, Cách Lạc Băng là ai?' Lăng Thiếu Đường không nhịn được tò mò hỏi.

Kỳ Hinh lúc này mới lên tiếng: 'Con đó, từ lần trước đi giao lưu trở về vẫn luôn nhắc đến cái tên này, hỏi ra thì không chịu nói, thần bí quá!'

Không ngờ lần này Lăng Triệt lại rất hợp tác, cậu bé tuyên bố một cách kiêu ngạo: 'Cách Lạc Băng là một cô bé rất đẹp nha, năm nay mới ba tuổi thôi! Cho nên sau này con muốn ở bên cạnh Cách Lạc Băng, nếu như con ở chung với Tiểu Hòa thì Cách Lạc Băng sẽ rất đau lòng!'

'Hừm!'

Cung Ngữ Hòa nghe cậu bé nói vậy, trên gương mặt xinh xắn lộ ra vẻ không vui: 'Em mới không thèm ở chung với anh, cái gì mà Cách Lạc Băng, Cách Lạc Sơn gì chứ, mặc kệ anh!'

Nói rồi cô bé liền cầm bức vẽ của mình đùng đùng chạy lên lầu.

'Mấy đứa bé này thật là ...' Sầm Tử Tranh cười lắc đầu.

'Con nha, tiểu quỷ này, mới gặp con gái nhà người ta lần đầu tiên mà đã muốn ở cùng với người ta sao?!' Kỳ Hinh cười âu yếm vò đầu con trai, trách yêu.

'Triệt Nhi mặc kệ, tóm lại là sau này Triệt Nhi nhất định sẽ tìm được Cách Lạc Băng, Cách Lạc Băng phải ở chung với Triệt Nhi!' Lăng Triệt nói một cách kiên định.

Cung Quý Dương nghe chú bé nói vậy trên mặt liền lộ vẻ tiếc hận nhìn Lăng Thiếu Đường, hai tay khoanh trước ngực ung dung nói: 'Thiếu Đường à, xem ra số mệnh định sẵn chúng ta không thể trở thành thông gia rồi!'

Lăng Thiếu Đường bật cười ha hả: 'Thật không ngờ, đứa nhóc này tuổi còn nhỏ mà đã si tình thế này rồi!'

Tiểu Lăng Triệt cười, gương mặt tuấn dật hếch lên: 'Ba cũng là người si tình vậy, mà ... cha nuôi cũng vậy mà!'

Lần này thì cả nhà đều không nhịn được, ai nấy đều bật cười ha hả, cả căn phòng khách rộng rãi tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ. Đêm đã khuya

Ánh đèn nhàn nhạt chiếu những tia sáng huyễn hoặc khắp gian phòng ngủ, cánh cửa mở ra ban công chậm rãi được đẩy ra. Ngay lập tức những bông tuyết trắng mang theo hơi lạnh cóng người bay vào trong phòng, tấm rèm cửa mỏng cũng bị cơn gió đêm thổi tung bay.

Sầm Tử Tranh mặc một chiếc áo ngủ đơn bạc lặng lẽ đứng giữa trời đêm, đáy mắt toát ra một vẻ ưu thương, cô lẳng lặng dõi mắt về phía xa xa chừng như quên mất cái lạnh của trời đông.

Từ phía sau một cảm giác ấm áp chợt vây phủ lấy cô, một đôi tay rắn rỏi nhẹ nhàng vòng qua bờ eo mảnh khảnh của cô, rất nhanh sau đó, Sầm Tử Tranh thấy mình bị kéo vào một lồng ngực dày rộng ấm áp.

Cửa bị kéo chặt lại, bàn tay nhỏ nhắn lúc này đã lạnh cóng của Sầm Tử Tranh cũng được ủ trong một lòng bàn tay ấm áp hữu lực.

'Đang nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy? Mặc mỏng thế này không sợ nhiễm lạnh sao?' Giọng nói trầm ấm mang theo một vẻ sủng nịch không che dấu của Cung Quý Dương vang bên tai cô.

Sầm Tử Tranh hơi xoay lại ghé đầu mình vào ngực chồng, cô lặng yên không nói, chỉ khẽ thở dài một tiếng.

Cung Quý Dương nhẹ nhàng xoay người vợ lại hắn cúi đầu nhìn người phụ nữ trong lòng mình, rất nhanh đã nhận ra vẻ buồn bã trong mắt cô.

'Xảy ra chuyện gì sao? Suốt ngày hôm nay cứ thấy em rầu rĩ không vui!'

Sầm Tử Tranh hơi ngẩng đầu lên nhìn người chồng thân yêu, ngập ngừng muốn nói lại thôi, ánh mắt càng ảm đạm thêm.

Bất thình lình Cung Quý Dương ôm lấy cô bế bổng lên.

'Aaaa ... Quý Dương!'

Sầm Tử Tranh giật mình kêu thất thanh một tiếng, đôi tay mềm mại không ý thức vòng qua cổ hắn, 'Thả em xuống!'

Đều là vợ chồng già cả rồi mà hắn vẫn cứ như thế.

'Buông em xuống hở?' Cung Quý Dương nhướng mày, một nụ cười xấu xa nở rộ trên gương mặt anh tuấn, 'Được thôi ...'

Theo câu nói bị bỏ dở nửa chừng, cả người Sầm Tử Tranh đã