
Khương, tạm biệt!’ Cô cố nặn ra một nụ cười, đưa tay cầm lấy nắm cửa.
‘Tử Tranh …’
Sau lưng cô chợt có tiếng gió rồi cô chợt nhận ra cổ tay mình đã bị bàn tay to của Khương Ngự Kình nắm chặt.
Thời gian bỗng như ngừng lại, đông lại cả sự áy náy của Khương Ngự Kình cùng sự bất an và tuyệt vọng của Sầm Tử Tranh …
‘Anh Khương, anh …’
Sầm Tử Tranh ngập ngừng lên tiếng, nhìn bàn tay rám nắng đang nắm lấy cổ
tay mình, sự tương phản của hai màu da nhìn thật chói mắt.
Hành động bất ngờ của hắn khiến Sầm Tử Tranh không kịp trở tay.
Nhận ra sự nghi hoặc trong mắt cô nhưng Khương Ngự Kình không hề có ý đnh
buông tay, hắn kéo Sầm Tử Tranh xoay cô đối diện với mình, thở dài một
tiếng rồi nói: ‘Tử Tranh, thực ra … anh có điều này cần phải cho em
biết, bằng không trong lòng anh rất bất an!’
Sầm Tử Tranh nhìn hắn, trái tim vì lời nói và biểu tình này của hắn mà rúng động: ‘Được thôi, anh Khương, có gì xin anh cứ nói!’
Cô lấy hết dũng khí nói ra câu này bởi vì cô chợt có cảm giác, chuyện hắn nói ra đây hoàn toàn không đơn giản. Khương Ngự Kình khép mắt lại, hít sâu một hơi, từ động tác của hắn có
thể dễ dàng nhìn ra nội tâm của hắn đang dãy dụa và đầy áy náy.
Một lúc sau hắn mới mở mắt rau, nhìn Sầm Tử Tranh, nói rành mạch từng chữ:
‘Thực ra … đến chuyện thu mua thương hiệu Leila vẫn luôn là do văn phòng luật sư của anh thụ lý, hơn nữa, người luật sư đó … chính là anh!’
Thật vất vả Khương Ngự Kình mới nói hết câu nói này!
Lúc đầu hắn hoàn toàn không biết Leila chính là Sầm Tử Tranh, Sầm Tử Tranh
chính là Leila, huống gì hắn chưa từng được thấy qua mặt cô hay là xem
ảnh của cô, thì hắn làm sao mà kết nối hai cái tên này lại với nhau được chứ.
Hôm qua khi hắn biết thân phận thực sự của nhà thiết kế
Leila thì chợt có cảm giác như ông Trời đang trêu người, tất cả những
chi tiết về chuyện thu mua thương hiệu Leila đều là do một tay hắn ra
sách lược, điều này bảo hắn làm sao đối mặt với cô được chứ?
Rất
rõ ràng, tin tức này hoàn toàn làm Sầm Tử Tranh chấn động, đôi mắt đẹp
của cô trừng lớn, nhìn Khương Ngự Kình với vẻ không thể tin được, hơi
thở dần trở nên dồn dập.
‘Vì sao? Vì sao lại như thế? … Vì sao?’
Cô không kìm được, lẩm bẩm liên tiếp mấy câu vô nghĩa, một cảm giác bất
lực chợt ập đến, ngay lập tức, cô thấy mình đầu váng mắt hoa, thân hình
không ngừng lảo đảo, sau đó được Khương Ngự Kình đỡ lấy người cô.
‘Tử Tranh, nghe anh nói, lúc đó anh thật sự không biết em chính là Leila,
anh chỉ cho rằng đây là một trong những hạng mục kinh doanh của Cung thị mà thôi. Sau khi biết được thân phận thật sự của em, anh mới biết
chuyện này thật không đơn giản!’
Hắn vội vàng giải thích cho cô nghe, nhìn thấy dáng vẻ như sắp ngất đi của cô, cảm giác tội lỗi trong lòng hắn càng dâng cao.
Sầm Tử Tranh đặt tay lên ngực, như cố xoa dịu cơn đau trong lòng, nhìn
Khương Ngự Kình hỏi: ‘Anh Khương, em hỏi anh, anh với Cung Quý Dương
trước giờ vẫn luôn có quan hệ hợp tác hay chỉ là … lần này?’
‘Đây là lần đầu tiên bọn anh làm việc với nhau!’ Khương Ngự Kình trả lời thẳng thắn.
Sầm Tử Tranh gượng ngồi dậy, lưng tựa vào bức tường lạnh như băng như muốn
mượn sự kiên cố của bức tường để chống đỡ cho cơ thể mình.
‘Nói như vậy, là Cung Quý Dương chủ động tìm đến anh?’ Cô chợt nghĩ ra điều gì, hỏi tiếp.
Khương Ngự Kình cũng cẩn thận suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: ‘Đúng vậy. Lúc đó
trợ lý đặc biệt của Cung thị tài phiệt đến tìm anh, muốn anh hợp tác
giải quyết case này, lúc đó anh cũng cảm thấy rất kỳ lạ, Cung thị không
thiếu gì những cố vấn pháp luật, vì sao lại đặc biệt đến tìm một văn
phòng luật để giải quyết một hạng mục thu mua đơn giản, nhưng dù sao đây cũng là việc riêng của khách hàng, anh không thể hỏi nhiều quá nhưng
anh vẫn tiếp nhận vụ này!’
Tim đau như bị ai bóp chặt khiến Sầm
Tử Tranh cơ hồ không thể hô hấp được, khi cô nghe hết những lời mà
Khương Ngự Kình nói thì nỗi tuyệt vọng trong lòng càng thêm sâu!
Cung Quý Dương!
Hắn không hổ là người am hiểu sâu sắc về thương trường, xem ra hắn sớm đã
biết Khương Ngự Kình là anh trai của Tĩnh Nghiên, cũng có lẽ là đoán
được họ sẽ có một ngày biết nhau vì vậy mới đem hạng mục này giao cho
Khương Ngự Kình, mục đích chính là để hắn không có cách nào xen vào quản chuyện của cô, là một luật sư có tính chuyên nghiệp và đạo đức nghề
nghiệp, bất luận là về mặt đạo đức hay là chức nghiệp Khương Ngự Kình
đều không được phép cũng không thể giúp đỡ cô làm bất cứ chuyện gì trong thương vụ thu mua Leila.’
Điều cô nghĩ đến, Khương Ngự Kình cũng nghĩ đến, hắn không khỏi cười khổ một tiếng, không ngờ hắn lăn lộn
nhiều năm trong nghề như vậy đến cuối cùng lại bị người ta thiết kế rơi
vào tình huống khó xử thế này.
Những tay sành sỏi trên thương
trường không phải là hắn chưa gặp qua nhưng … nhìn xa trông rộng như
Cung Quý Dương này thì hắn cũng là lần đầu tiên gặp được, người đàn ông
này đúng là tâm tư quá sức cẩn mật, trước khi làm điều gì anh ta đều đã
nghĩ ra tất cả các khả năng và kế sách đối phó.
Sự thận trọng và tầm nhìn của Cung Quý Dương khiến ch