XtGem Forum catalog
Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói

Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323855

Bình chọn: 8.00/10/385 lượt.

ko phải nhìn mặt gã mỗi ngày đi ra đi vô,ko phải nơm nớp lo sợ mỗi tối.Có người chịu nạn hộ mình rồi,Minh khẽ cười thầm.Nhưng lại dừng lại nghĩ tới cô gái kia phải chịu nạn hộ mình,có chút thấy tội lỗi.Nhưng nghĩ kĩ lại tiếng con gái nói hôm qua,chắc cô ko phải người có lỗi đâu nhỉ?Nghĩ rồi cô vui vẻ đánh răng rửa mặt.Một ngày mới tươi đẹp đang đến rồi!! ^_____^..

Khi Minh bước ra từ phòng tắm cũng là khi Tú Triết đang cài nút tay áo,nhưng vì là nút trái tay nên khi cô bước ra vội quay lại nhìn cô mà lại bục ra lần nữa.

Người ta vẫn bảo khi tâm trạng bạn vui thì cái gì cũ

ng khiến bạn vui vẻ,cái gì cũng khiến bạn yêu mến.Và hôm nay tâm trạng của Minh đặc biệt,đặc biệt rất rất vui.Cho nên khi nhìn Tú Triết thì cái nhìn cũng hạ hỏa từ cấp độ 10 xuống chỉ còn 1 nửa.Thấy anh ta luống cuống cài cái nút tay áo cô tiến lại.Vui vẻ đỡ lấy ống tay áo của anh cài lại cái nút vừa tuột “Xong rồi”,Minh khẽ cười.

Tú Triết đột nhiên ngay đơ vẻ mặt sửng sốt.Chưa bao giờ lại thấy Minh ân cần như vậy,càng chưa bao giờ cô tự động tiến tới phía anh giúp đỡ.Giờ trong cô giống như là 1 bà vợ hết sức dễ thương đang giúp chồng mình chuẩn bị quần áo vào mỗi buổi sáng.Ân cần cài từng nút áo,và cười 1 cách dịu dàng.Phương pháp đó thật là thần kỳ.Ko uổng công 1 đêm anh cố gắng nhẫn nhịn đóng kịch.Ôi,cô cười mới ngọt ngào làm sao.Tâm hồn còn đang lất phất trên cành quất thì anh nghe Minh cất tiếng.

“Anh ko mang theo túi à?” đôi mắt to tròn của Minh đảo 1 vòng trên mặt đất tìm kiếm.

“Túi?Để làm gì?” Tú Triết hồ nghi hỏi cô.

“Nếu ko anh đựng quần áo vào đâu?”

“Đựng quần áo?” Tú Triết càng nghe càng ko hiểu.

“Ah,anh định cầm tay mang đi hả,cũng phải chỉ là chuyển sang phòng bên cạnh thôi mà cần gì mang túi cho mất công.” Minh à lên 1 tiếng mắt sáng long lanh như hiểu ra vấn đề.

“Chuyển sang phòng bên cạnh?” Tú Triết như đã nắm bắt được ý của cô,cặp lông mày trùng xuống ko giấu nổi chút lực tức tối trong giọng nói.

“Có cần tôi giúp anh sắp đồ ko?” Minh vui vẻ quay lại nhìn Tú Triết.

“Ko cần sắp gì hết!” Tú Triết ko thể nào bình tĩnh nổi nữa gắt lên.

“Thật ko cần giúp?” Minh hơi nhíu mày con mắt tròn nhìn vào khuôn mặt đang giận dữ của anh tự hỏi hắn ta giận vì cái gì?Mình có ý tốt giúp hắn còn gì.Đúng là tính cách xấu quá.

“Tôi ko có ý định chuyển đi đâu cả vậy cần gì phải giúp!” giọng nói của Tú Triết ko còn có thể giấu nổi chút lạnh lùng nào.

“Ko chuyển đi?” giờ mặt Minh lại dài thượt ra đầy vẻ thất vọng khi nghe câu này.

“Cô..” vừa tức giận,vừa phát hỏa,anh thật muốn lao tới lắc cho cô tỉnh ra.Cái khuôn mặt thất vọng khi anh ko chuyển đi đó là sao chứ?Hận chỉ muốn túm chặt cổ cho cô 1 trận nhưng lại chẳng thể làm được.Anh đành lao tới gần cắn vào má cô 1 cái,rồi quay bước đi thẳng khỏi phòng.Ko quên khóa chặt cửa lại.

Minh đưa tay lên sờ má mình,1 cảm giác nóng nóng tê tê vết răng còn sót lại,ấm ấm râm râm. “Lại ko phải là cún con,sao lại đi cắn người chứ?Hắn ta thật sự là tính cách thất thường.Đau muốn chết!!” nói rồi cô đi vào nhà tắm soi gương coi cái má đang đỏ lên của mình.Cuối cùng thì vẫn cứ phải cẩn thận với hắn ta.

“Đại ca anh sao vậy?” Luân cười thật tươi nhìn khuôn mặt bí xị của Tú Triết.

“Kế của cậu chẳng có tí tác dụng nào!!” Tú Triết tức tối nói.

“Đâu có em thấy rất có tác dụng đó chứ!” Luân trả lời.

“Tác dụng chỗ nào chứ?” Tú Triết tay chống thái dương mắt nhắm nghiền tức giận.Mới vừa vui vẻ 1 chút,cuối cùng lại bị một câu nói của cô đạp tan thành bình địa.

“Rõ ràng hôm qua cô ta mắt nhìn chằm chằm vào cô gái kia ko rời được.Chắc chắn là rất để ý!” Luân nói vẻ rất tự đắc.

“Thật sao?” Tú Triết nghe tới câu này,như người mù nhìn thấy ánh sáng,như miền núi có điện về làng mắt sáng rực quay lên nhìn thẳng thằng đàn em đang nói chuyện.

“Dĩ nhiên rồi!Anh ko để ý sao?Rõ ràng cô ấy đang ghen chỉ là đang muốn giấu thôi.Có lẽ bản thân cô ta cũng ko biết mình đang có thứ cảm xúc gì đâu!” Luân tay vuốt cằm ra vẻ uyên thâm khó lường.

Nam rời mắt khỏi fax nhìn lên Luân vẻ mặt nghi ngờ,rồi lại nhìn thấy vẻ mặt đang khẽ nhếch mép thỏa mãn của đại ca,anh lại cúi xuống nhìn đống fax ko nói thêm câu nào nữa.

Tú Triết suy nghĩ 1 hồi thấy lời Luân nói ko phải là ko có lý,tối qua bên bàn ăn rõ ràng là cô rất để ý tới cô gái kia,rõ ràng là ko khỏi rời mắt.Chắc chắn là do tâm tư con gái nhìn thấy địch thủ nên đề phòng.Chắc chắn rồi.Giống như mèo cái nhìn thấy chỉ 1 con đực thế nào cũng sẽ quan sát đối phương rồi mới lao vào cắn xé.Càng nghĩ càng ko thấy có chút sai xót.Tú Triết lại làm ra vẻ ko quan tâm nói tiếp

“Vậy tiếp theo nên làm gì?”

“Dĩ nhiên nên tiếp tục khiến cô ta ko chịu được rồi!” Luân tự hào phát ngôn “Anh cứ cho cô ta thấy càng nhiều cảnh thân mật thì cô ta lại càng ghen tức hơn thôi!”

Tú Triết tay chống cằm ngẫm nghĩ,ánh mắt lóe lên 1 tia gian tà,khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười độc ác chuyên dùng để thu tiền bảo kê.Lần này để coi con mèo nhỏ có khả năng thoát hay ko.

Đang ngồi uể oải trên ghế sofa xem phim hoạt hình,chốc chốc lại sờ tay lên má coi cái vết răng đo đỏ đã bớt màu đi chút nào chưa,Minh v