
lâu như anh được.Ko lý nào.Ngay cả khi còn là 1 thằng học trò đang dậy thì anh cũng ko bao giờ đỏ mặt,tim đập nhanh hay xịt máu mũi khi nhìn thấy quần chíp thì ko lý gì,chỉ tiếp xúc quá gần với 1 cô gái lại khiến cho anh lúng túng như thằng nhóc choai choai mới lớn thế này được.Đàn ông .. Anh là người đàn ông…
Ô-Ô
Nhưng tất cả sự cứng rắn đó hoàn toàn bị đánh sụp khi Minh co người lại,cuộn tròn như 1 con mèo và gối đầu lên đôi tay nhỏ bé của cô.Gương mặt của cô hiện ra rõ ràng hơn,với khuôn miệng hơi mở cong cong,làn mi đen của cô khép lại quyến rũ,gương mặt của cô ngủ thật ngon lành.Dường như tất cả là quá nhiều giống như quả bom nguyên tử rớt xuống lục địa.Bức tường vốn ko mấy kiên cố của anh bị sụp đổ hoàn toàn.Vòng bàn tay mạnh bạo của mình qua eo cô,siết chặt lại,chiếc eo thon của cô với làn da mềm như sữa khiến cho anh khó cầm lòng.Ghé môi hôn chiếc cổ của cô mạnh bạo ko thể kiềm chế.Trong cơn mơ chờn vờn Minh nhăn mặt,cô cảm thấy có gì đó khác lạ.Cô mở mắt ra và lập tức hoàn toàn tỉnh táo.Cô cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng vô vọng.Đôi bàn tay siết chặt lấy cô mạnh mẽ hơn bao giờ hết.Và những chiếc hôn gấp gáp của anh ta lại càng nồng nàn hơn nữa.Minh tuyệt vọng,cô ko biết phải làm gì.Hoàn toàn bất lực và vùng vẫy nhưng mặc cho cô có đạp,có giẫy giụa hay đấm mạnh thế nào vào cái kẻ đang vục mặt vào cổ mình và 1 tay đang cố lần mò mở từng chiếc cúc thì hắn vẫn ko dừng lại.Cô cảm nhận rất rõ,những nụ hôn ấm nống của hắn trượt dài từ cổ xuống sâu hơn,rồi sâu hơn nữa.Người cô bỗng nhiên nóng ran rung lên 1 cảm giác khó tả,như 1 dòng điện chạy dọc sống lưng mình,cô càng vùng vẫy nhưng bờ môi của hắn đã ngập sâu trong bộ ngực thon thả của cô,trong khi tay hắn đang lần mò xuống sâu hơn,trong sự bất lực của Minh thì bỗng ngoài cửa có tiếng gõ cửa.
Thoát ra khỏi cơn mộng mị tri phối đầu óc,Tú Triết dừng khựng lại và ngước mặt lên,nhìn gương mặt hoảng hốt và đang đỏ lựng của Minh,rõ ràng cô đang khóc.Chiếc áo sơ mi đã bị anh cởi hết cúc và thậm trí cả chiếc quần sóc của cô cũng đã bị xâm phạm tới.Nhìn cô trong bộ dạng xộc xệch và gần như lộ hết cơ thể,anh lấy tay vội che mắt mình lại để cố xóa đi những suy nghĩ trong đầu.Tự chửi mình là thằng ngốc,vì thật sự bản thân anh cũng ko ngờ anh đã làm gì cho tới khi tiếng gõ cửa tới thức tỉnh anh dậy.Anh đã hoàn toàn bị chi phối bởi thú tính của mình,và hoàn toàn bị sức quyến rũ của cô điều khiển.Điều khiển 1 cách triệt để và hoàn toàn.Bật dậy thật nhanh khỏi chiếc giường,tay vẫn đang che mặt,anh ngước nhìn ra 1 hướng khác và nói với giọng tức giận “Mau cài hết cúc áo lại đi!”
Minh vội vàng kéo chiếc chăn lại,rồi thật nhanh tay cài những cúc áo của mình vào.Người cô run lẩy bẩy từng cơn.Cô đang vô cùng sợ hãi.Hắn ta thật đáng sợ.Rúc sâu mình vào chăn và cố cài lại nút áo thật nhanh.Minh hy vọng ít ra lúc này hắn ko thể nhìn thấy da thịt cô thêm dù chỉ 1 giây nữa.Khi cài tới chiếc cúc thứ tư cô nhìn thấy 1 vết đỏ nơi ngực mình,cô khựng lại,đôi mắt sẫm lại rồi thật nhanh chóng mặt cô nóng ran,cô cài nhanh chiếc cúc đến nỗi cài lệch phải tháo ra cài lại,rồi gập người lại.Hai bàn tay che miệng với gương mặt nóng bừng bừng.
Tú Triết mở cánh cửa với chút bực bội,phần vì bực bội cho sự thiếu kiểm soát của mình,nhưng phần lớn hơn lại là bực bội vì ko thể tiếp tục,dù anh biết rằng điều đó là sai trái.Nam đứng ngoài cửa hơi bối rối,nhìn rõ được sự tức tối trong khuôn mặt Triết,Nam khẽ nuốt nước bọt,chắc là anh đã tới nhầm thời điểm rồi.
“Chuyện gì?” Tú Triết nói với vẻ mặt lạnh băng bực bội.
“Dạ..Chỉ là .. em đã tìm thấy 1 người khác.Nếu anh còn cần!” Nam nói giọng càng ngày càng nhỏ hơn.
Tú Triết quắc mắt nhìn Nam vẻ tức tối,”Ko cần!Đuổi cô ta đi!” nói rồi Tú Triết đóng sập cánh cửa lại,tức giận vì bị làm phiền vì lý do vớ vẩn.
Qua ánh đèn hắt vào từ hành lang cũng đủ cho Minh nhìn thấy bóng dáng 1 người con gái sau lưng Nam.Tú Triết quay người lại bất chợt anh chạm phải ánh mắt tò mò của cô,anh khựng lại khi nhìn thấy Minh đang dựa người vào giường thò mắt ra nhìn qua lớp chăn bông.Bối rối và lúng túng 1 chút,Minh vội vàng cúi đầu lại vào chăn để tránh nhìn thẳng vào ánh mắt của anh ta,ko biết tại sao nó làm cô lúng túng.Giơ tay lên gãi gãi đầu bối rồi vì cách cư xử của cô,Tú Triết tiến lại chui mình vào chăn.Minh vội vàng quay lưng lại với anh và lui dần về hướng đối diện,cô có thoát ra khỏi chiếc giường nhưng quá trễ,anh đã vòng cánh tay qua ôm ngang ngực cô.Cô vội giơ 2 tay lên ngang ngực.Anh kéo cô lại sát vào người mình,đầu anh khẽ gục vào gáy cô.Cô cựa quậy muốn thoát ra.Anh nói khẽ thì thầm qua tai cô,giọng nói trầm ấm của anh lúc này thật sự rất mê hoặc “Nằm yên đi,nếu ko tôi sẽ lại ko kiếm chế được đó!” nói rồi anh nhắm mắt lại.Tạm thời lúc này thú tính của anh sau khi bị làm cụt hứng cũng đã bị nhốt lại trong chuồng cẩn thận rồi.Nên tốt nhất cô nên biết điều 1 chút. “Và nhớ nằm yên như vậy,đừng có quay mặt lại đây!” anh nói thì thầm nhưng giọng đanh lại ra lệnh.
Minh đành nằm im lặng.Vì cô biết căn phòng nhỏ này ko có chỗ nào khiến cô có thể thoát khỏi nếu