
giới
vampire của mình là đúng, nhưng… đó chỉ là tạm thời, khi mà "ông ta"
thức dậy chắc chắn "ông ta" sẽ truy sát con bé đến cùng
- Cái này thì cô yên tâm, ta sẽ luôn bảo vệ Yume, bằng bất cứ giá nào
cũng không để cô bé tổn thương, dù có phải đối đầu với "ông ta" và cả
gia tộc Hondo ta cũng không từ.
Shita khẽ gật đầu hài lòng, rồi chợt giật mình lo sợ, lời nói vừa rồi
của Tooya cho thấy tình cảm của cậu ta với Yume là không hề đơn giản,
nhưng nếu suy đoán của bà là thật thì chuyện này làm sao có thể chấp
nhận đc, bà bàng hoàng nghĩ rồi lẩy bẩy nói:
- Cậu…đừng..đừng nói là cậu…với Yume
- Ha ha…cô thật là thông mình đấy, Shita sempai, nếu tinh ý ra từ đầu
thì cô phải biết ta đã yêu Yume không phải là ngày một ngày hai mà là từ 10 năm về trước, vào cái lần tiên mà ta gặp cô ấy. Ngày xưa, bây giờ và mai sau vẫn vậy, ta sẽ mãi chỉ yêu mình cô ấy thôi._ Tooya bình thản
nói, đôi mắt của anh chợt ánh lên tia nhìn dịu dàng
- Cậu…cậu điên rồi, hai đứa là anh em họ cơ mà, cậu đừng quên Yume là
vam lai, hai loài vam khác nhau lại có quan hệ huyết thống thì làm sao
yêu nhau đc, nếu cậu cứ cố chấp sẽ chỉ gây tổn thương cho Yume thôi_
Shita sợ hãi kêu lên
- Anh em họ ư? Cái đó chỉ là vỏ bề ngoài mà thôi, để ta nói cho cô biết
thực sự trong cơ thể ta không hề có huyết thống của tộc Hondo._Tooya khẽ nói
- Cá…i gì??? Cậu nói thế nghĩa là sao? Ta không hiểu? cậu không phải là người của tộc Hondo ư?_ Shita kinh ngạc kêu lên
- Cái này từ từ cô sẽ hiểu, nhưng có lẽ ta nên kết thúc cuộc nói chuyện
tại đây, bây giờ ta phải đi có việc, phiền cô gửi lời chào đến Yume. Cô
chỉ cần là biết đối với ta Yume quan trọng hơn bất cứ thứ gì, ta sẽ làm
tất cả để bảo vệ cô ấy. Tạm biệt
Tooya khẽ nói, gật đầu chào Shita rồi phật tay một cái biến thành đàn dơi bay mất…
Shita nhìn theo bóng đứa cháu trai, trong lòng mang bao thắc mắc, con
người này thật là bí ẩn, những uẩn khúc trong thân thế của cậu ta có lẽ
chỉ mình cậu ta mới biết, nhưng có một điều bà có thể chắc chắn, đó là
tình cảm của cậu ta vs Yume là thật lòng, nếu giao Yume cho cậu ta chắc
chắn con bé sẽ đc an toàn.
Sau khi rời khỏi Lanci, Kai trở về tư dinh của gia tộc Akatsuki, nơi mà từ lâu cậu đã không còn xem nó như là nhà của mình.
Ngồi dưới gốc cây hoa anh đào trong khu đất phía Tây bỏ hoang, những hình ảnh đau đớn trong quá khứ lại hiện về.
Chính tại nơi đây đã cướp đi tuổi thơ bình yên của cậu, biến cậu
thành một ác ma lạnh lùng, vô cảm, những vết thương sâu nặng trong lòng
giờ lại đang trỗi dậy hành hạ cả thể xác và tinh thần của cậu. Một cánh
hoa anh đào từ trên nhẹ nhàng rơi xuống, cậu bắt lấy cánh hoa vò nát
trong bàn tay, cười nhạt cay đắng nghĩ cho số phận của mình…
Dù mang trong mình dòng máu thuần chủng Akatsuki, là người duy nhất
có khả năng lãnh đạo gia tộc trong tương lai nhưng cậu cũng lại là người cô độc nhất, đau khổ nhất. Những vampire sống trong gia tộc này nếu
không xem thường khinh bỉ cậu thì cũng giở giọng nịnh hót bợ đỡ, chưa có một ai quan tâm đến cậu thật lòng, ngoại trừ bà ấy…
Đang thả mình trôi theo những quá khứ cay đắng, Kai chợt giật mình khi nghe thấy những tiếng bước chân đang đi về phía mình.
" Lại lũ ruồi vo ve, thật phiền phức"
Cậu khẽ nhíu mày nghĩ rồi làm như không có chuyện gì xảy ra vẫn ngồi
nguyên tại chỗ cũ, khuôn mặt lạnh lùng và bình thản đến đáng sợ.
Những tiếng bước chân ngày một gần hơn, rồi đột nhiên một giọng nói giễu cợt vang lên:
- Ủa? Ai như thiếu gia của dòng họ Akatsuki vậy nhỉ? Thất lễ quá, xin
lỗi đã làm phiền người đấng thuần chủng cấp độ "ĐỒNG" cao quý
- Ha ha ha…ha ha ha…
Liền sau đó những tiếng cười khả ố vang lên không ngớt, cả lũ ruồi bọ thi nhau ôm bụng cười cợt xem đó là truyện hài thế giới
Thì ra lũ ruồi bọ ấy là người của dòng thuần chủng Nato. Một gia tộc có quan hệ họ hàng gần với nhà Akatsuki.
Kẻ dẫn đầu là Jaien, vampire thuần chủng cháu trai thứ nhất của gia
tộc Nato. Đi cùng hắn còn có mấy tên vam quý tộc mặt mũi khó ưa.
"Lũ ngu" Kai nghĩ thầm rồi làm như không nghe thấy tiếng gì, đầu vẫn dựa vào gốc cây hoa anh đào, bình thản ngủ tiếp.
- Sao vậy? Xem ra cậu Akatsuki từ khi bị giáng cấp cũng trở thành đồ phế thải đồng luôn rồi, phải không tụi bay?
- Đúng..đúng
- Ha ha ha…
Những tiếng nói tiếng cười khả ố lại liên tục vang lên, nhưng Kai vẫn
như vậy, bình thản và lạnh lùng, trong đôi mắt của cậu, những lời nói
của bọn chúng chẳng khác nào tiếng vo ve của lũ nhặng rồi hơi.
Mỏi miệng để chọc tức nhưng Kai vẫn tỏ ra không thèm quan tâm khiến
Jaien tức đến trào máu, thái độ khinh thường của Kai khiến hắn cảm thấy
bị sỉ nhục. Quá giận dữ hắn bực tức hét lên:
- Sao không nói gì? Mày thực ra cũng giống mẹ_ mày mà thôi, loại đàn bà
phản bội bỏ chồng theo loài người, hai mẹ con chúng mày thực không xứng
làm vampire thuần chủng.
Khi vừa nói xong câu đó, ý thức được mình đã lỡ lời, hắn vội đưa tay
lên bịt miệng, nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, làm sao có thể
cứu vãn được. Ngay lúc này đây điều duy nhất hắn có thể làm là bỏ chạy
đi thật n