Trọng Tử

Trọng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328265

Bình chọn: 7.00/10/826 lượt.

u được lai lịch của cái tên này.

Tà tiên từ xưa đến nay không phải người dễ trêu chọc, cũng may là Kim Li kia tu vi còn thấp cho nên cũng không có gì đáng sợ, theo ý của Thiên Chi Tà, trước tiên ma cung sẽ đứng ở bên ngoài không tham gia đợi đến khi đối phương cùng đường mới ra tay trợ giúp, như vậy mới khiến đối phương thấy cảm kích, mới có thể hàng phục được đối phương, làm cho y một mực phủ phục dưới chân mình.

Bởi vậy ma quân cắm trại cách núi Xích Diễm khoảng mười dặm, chung quanh thiết đặt kết giới rất vững chắc.

Trọng Tử đang nằm trên một chiếc giường mây, bên cạnh một vầng trăng tròn.

Cách đó không xa, Thiên Chi Tà đứng trên một tảng đá lớn đang sắp xếp ma binh bày trận, tấm áo choàng màu trắng của y dưới ánh trăng nhìn hết sức trong trẻo nhưng lại cũng hết sức lạnh lùng.

Địa vị của y ở ma cung rất đặc thù, chỉ phục tùng một mình nàng, ngay cả khi thấy Vong Nguyệt cũng chưa từng hành lễ, không hổ danh là trợ thủ đắc lực của vị phụ thân vĩ đại kia của nàng, những hạng người như Dục Ma Tâm không thể nào so sánh được, chưa đến một năm đã chiêu mộ một đám thuộc hạ cho nàng, vừa dễ thống trị lại dễ bảo, đám người Dục Ma Tâm ở trước mặt nàng không dám làm càn, chỉ sợ phần lớn nguyên nhân cũng bởi vì y.

Trong mỗi hành động của y giờ đây chứa đầy khí thế uy nghiêm, ai còn có thể liên tưởng được đó chính là vị thủ tọa sư thúc ôn nhuận như ngọc trước kia chứ?

Lẻn vào Nam Hoa hơn hai mươi năm mà không bị phát hiện, hiện tại pháp lực của y hơn hẳn nàng là sự thật, trong toàn bộ ma cung y xem như người đứng thứ hai, dù sao lúc trước nàng tận mắt chứng kiến Vong Nguyệt tiếp được một kiếm của Lạc Âm Phàm nên biết được thực lực của y cũng không hề kém.

Nghĩ đến Vong Nguyệt, Trọng Tử chợt nhíu mày.

Vong Nguyệt, Cửu U, thật không uổng công y đã lấy hai cái tên này, nếu đem y ra so với Sở Bất Phục vừa uy nghiêm lại vừa dịu dàng thì người này trên người y không chỗ nào không phát ra sự thần bí, diện mạo thần bí, pháp lực khó dò, mỗi lần tới gần y đều làm cho nàng cảm thấy bất an nhưng lại mang theo sự mê hoặc khó có thể kháng cự được. Thái độ của y đối với nàng không giống như khống chế, mà ngược lại có vẻ như là dẫn đường nhiều hơn, đây là việc mà lúc trước nàng không dự đoán được .

Tâm tình của Trọng Tử trở nên phức tạp hơn.

Thật ra có rất nhiều việc nàng cũng chưa bao giờ dự đoán trước được, bao gồm chính bản thân nàng, nàng nhớ nàng đã từng thề rằng sẽ luôn sát cánh ở bên cạnh người ấy để trợ giúp người trảm yêu trừ ma, bảo vệ chúng sinh, nhưng kết quả thì sao, chính nàng lại trở thành ma. Bỗng nhiên nhớ lại ngày đó nàng cùng với Tần Kha, Tư Mã Diệu Nguyên chạy tới sông Lạc để diệt trừ Giao Vương, chiến đấu một trận với với Âm Thủy Tiên, ai ngờ được đâu ngày hôm nay chính mình lại ở trong tình trạng tương tự nàng này, cùng sắm vai nhân vật hoàn toàn tương phản.

Thiên Chi Tà an bài xong mọi việc, thản nhiên bước lại đây ôm lấy nàng như thường ngày.

Trọng Tử cuộn mình ở trong lòng Thiên Chi Tà, bỗng nhiên mở miệng: "Ngươi lo lắng nhiều như vậy cũng vô ích, bởi vì dù sau này ta có tu thành thiên ma, tiêu diệt tiên môn dẫn cho lục giới nhập ma, thì Cửu U vì quyền lực của mình e là sẽ không bỏ qua cho chúng ta."

"Ma giới thống trị thiên hạ là tâm nguyện của thuộc hạ, chuyện sau đó không liên quan tới thuộc hạ."

"Không phải là ngươi nguyện trung thành với ta sao?"

Nghe vậy, Thiên Chi Tà cúi thấp đầu xuống, dùng đôi mắt chứa đầy mộng ảo kia nhìn nàng: "Để cho thuộc hạ trung thành đến mức độ như vậy, Thiếu quân bây giờ còn chưa xứng đáng."

"Vậy sao?" Trọng Tử cũng không trách cứ y, chỉ yên lặng nằm trong lòng y ngủ.

…………

Nửa đêm, Thiên Chi Tà đánh thức Trọng Tử dậy.

Nàng lắng tai nghe, quả nhiên là phía núi Xích Diễm có tiếng đánh nhau, tiếng động vốn không nhỏ nhưng không thể tưởng tượng được là nàng lại hoàn toàn không phát hiện ra, Trọng Tử cúi đầu cười cười, Vong Nguyệt nói rất đúng, nàng chỉ có một mình Thiên Chi Tà, người duy nhất nàng có thể tin tưởng cũng là y.

"Thiếu quân có thể đi qua bên đó được rồi," Thiên Chi Tà buông nàng ra, đứng dậy, "Tiên môn ra tay đã hơn nửa canh giờ rồi, thuộc hạ thấy Kim Li không chống đỡ được lâu nữa đâu."

"Ta đi sao?"

"Đúng vậy, hoàng hậu là đại diện cho thánh quân, để cho người ra nói chuyện với y là thích hợp nhất."

Khi hai người dẫn ma quân đuổi tới chỉ nhìn thấy hai vị trưởng lão của Thanh Hoa và chúng đệ tử đang toàn lực vây khốn một yêu tiên mặc áo bào màu vàng và một nữ nhân đầu bạc, ở hai bên sườn núi những tên tiểu yêu ma đang ra sức chạy trốn.

Thiên Chi Tà nói: "Đó là Kim Li và thê tử của y - Bạch Nữ."

Tà tiên vốn là một nhánh của tiên môn, nhưng chỉ vì người này khi tu hành đã lầm bước gia nhập tà đạo mới trở thành hung tiên, cho nên những ma đầu tầm thường cũng không thể so sánh được với y. Chẳng qua lúc này Kim Li mới tu hành được hơn hai trăm năm, sức mạnh có hạn nên giờ phút này không nằm ngoài sở liệu của Thiên Chi Tà đã rơi xuống thế hạ phong, bởi vậy cố hết sức chống đỡ vô cùng chật vật.

Đang giao đấu đến giai đoạn kịch liệt, bất chợt nhìn


Snack's 1967