Trọng Sinh Tên Ta Là Lâm Đại Ngọc

Trọng Sinh Tên Ta Là Lâm Đại Ngọc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322425

Bình chọn: 10.00/10/242 lượt.

t bản sự, muốn hắn tự giao nộp chứng cớ tham ô cũng không phải chuyện khó.”

Tĩnh Ngôn gật đầu, cười theo.

Thấy ta lại bắt đầu trầm mặc, Tĩnh Ngôn đưa tay xoa huyệt thái dương cho ta, quan tâm hỏi: “Sao vậy? Lại nghĩ đến gì rồi?”

“Vừa rồi Thanh Phong nói, hắn là nghe Nam Uyển vương gia và Hoàng thượng nói mới biết đệ, nhưng với tính cách của hai người bọn họ, không bao giờ lôi đệ ra nói chuyện phiếm, nhất là vương gia, sẽ không đem quan hệ cá nhân giữa đệ và hắn nói cho người ngoài, Thanh Phong hình như cũng không biết thân phận của huynh.”

“Vương gia là người hoàng thất, nhưng có phong thái giang hồ hiệp nghĩa, chuyện đã đồng ý thì sẽ không nuốt lời, ta không nghĩ hắn lại nói chuyện của chúng ta cho người khác.”

Ta gật gật đầu: “Đúng vậy, đệ bỗng dưng bị Thái Hậu triệu kiến vào cùng, mơ mơ màng màng cứu Hoàng thượng một mạng. Đó là lần đầu tiên đệ gặp Hoàng thượng, lúc đó vương gia cũng có mặt. Chuyện này đáng ra phải giữ bí mật, nhưng Thanh Phong lại từ chính miệng người trong cuộc nghe ra. Huynh cảm thấy chuyện này có nghĩa là gì?”

“Hoàng thượng thực sự sủng ái đứa con này, hay đúng hơn, là coi trọng hắn.”

“Mẫu thân Thanh Phong thân phận thấp, lại không còn, nhưng Hoàng thượng vẫn ưu ái hắn. Còn vì muốn bảo vệ hắn, cho hắn đi làm con thừa tự của Nam Uyển vương gia. Một hoàng tử không thể tranh giành lại cần bảo hộ vậy sao? Năm ngoái bọn họ tìm được tung tích chúng ta, lập tức để hắn theo đệ rời kinh. Vì cái gì?”

“Hoàng thượng có dụng ý khác?”

“Hoàng thượng vẫn nghĩ, đệ và thần linh có chút liên hệ, hoàng tộc nắm quyền đều dựa vào thiên ý, thiên tử linh tinh, cho nên hắn mới vội vã cho người giám thị chúng ta. Hoàng thượng để Thanh Phong đi theo đệ, có lẽ không đơn giản chỉ là chiều con. Tất nhiên, đối với Thanh Phong mà nói, rất có khả năng hắn vì tìm vui mới theo chúng ta thật. Nhưng, về phía Hoàng thượng…”

“Ý đệ là…” Tĩnh Ngôn chợt nhăn mặt.

“Nếu Hoàng thượng có ý để Thanh Phong kế vị? Hắn không có gia tộc bên ngoại chống lưng, thì phải làm sao?”

“Nếu thần linh đứng về phía hắn, ai cũng không thể ngăn cản. Nhưng, thần linh ở đâu ra, chẳng lẽ muốn lợi dụng đệ?”

Ta gật đầu: “Rất có thể như vậy. Đầu tiên, ca tụng đệ thành tiên tử tái sinh, sau đó, để tiên tử ủng hộ Thanh Phong làm thái tử, đứng bên cạnh hắn, thuận thế thành chương.”

“Nhưng phải làm sao để người ta tin đệ là tiên tử?”

“Bọn họ quả thật không biết làm thế nào, cho nên mới để Thanh Phong đi theo đệ trước. Vừa bồi dưỡng tình cảm, khiến đệ không thể đứng ngoài, vừa để quan sát. Rồi xảy ra lũ sông Hoài, tất nhiên sẽ có dịch bệnh hoành hành, huynh nói xem, nhiều người chết như vậy, chúng ta có cứu hay không cứu? Hơn nữa, chuyện lần này, đều làm dưới danh nghĩa lục hoàng tử, hắn thu được gì?”

“Dân tâm?”

“Chính xác, một hoàng tử có thể có địa vị không cao, nhưng lại được dân chúng ủng hộ, cũng là một chỗ dựa lớn. Nếu Hoàng thượng cố ý để hắn kế vị, mục tiêu của hắn cũng đồng dạng, thì chuyện lần này, tất yếu phải làm cho tốt. Xử lí xong chuyện ở đây, những vùng bị nạn còn lại đương nhiên sẽ đến tay hắn. Nếu vậy, mục đích có thể đạt được.”

“Chúng ta định thế nào?”

“Huynh nói xem, ca ca?”

“Ta không muốn đệ thành đối tượng bị lợi dụng, như thế không an toàn, hơn nữa, như vậy không có tự do.”

Ta gật đầu: “Huynh nghĩ giống ta, nhưng nếu hoàng gia đã muốn lợi dụng, tựa hồ cũng không thể phản kháng quá triệt để. Hiện tại, chúng ta đã có nhà, có người liên quan, cũng không thể bỏ mặc mà chạy.”

Tĩnh Ngôn suy nghĩ một lát, nói: “Nhưng nếu chấp nhận thân phận họ đặt cho đệ, những thứ này cũng phải bỏ lại. Thiên hạ lớn như thế, nhất định có chỗ dung thân.”

Ta gật đầu: “Cho nên, lần này đệ mới giao ngọc bội cho Thanh Phong, một chút cũng không dính dáng. Tiếng tăm có tốt thì đều hướng về hắn hết. Kì thật, ai kế thừa ngôi vị đệ không quan tâm lắm, nhưng Hoàng thượng đã nhắm vào hắn, có lẽ nhân phẩm cũng không tồi. Chúng ta tiện tay thúc đẩy một chút cũng không phải không thể. Nhưng muốn thế thì cũng phải vận động một chút.” Ta kéo mặt Tĩnh Ngôn lại gần, nói nhỏ vào tai hắn.

Đêm đó, ta và Tĩnh Ngôn bắt trói tên cẩu quan, cho hắn nếm thử thuật châm cứu của ta một chút, liền thu được không ít bằng chứng. Không thể để tên vô lại kia biết chúng ta là người của ai, cho nên không thể trực tiếp giao những bằng chứng này cho Thanh Phong, mà chỉ dán ở cổng lớn của tri phủ.

Ngày hôm sau, Tĩnh Ngôn liền xuất phát đi thăm mục trường mới mua, đương nhiên đây chỉ là cái cớ, trên thực tế là đi an bài một chút cuộc sống sau này cho hai chúng ta.

Thanh Phong quả nhiên làm xong việc ở đây, liền đi dọc theo bờ sông tiếp tục cứu nạn, ta vẫn ngồi yên ở điền trang không ra ngoài. Chỉ sai hạ nhân lên núi hái ít thảo dược, chế thành thuốc phát miễn phí trong trấn. Mấy chuyện này đều lấy danh nghĩa Thanh Phong làm, nếu sớm muộn gì cũng phải tham dự, không bằng tiên hạ thủ vi cường, đẩy hết cho hắn là được.

Bên kia sự tình xử lí xong xuôi, hắn và Mặc Vũ liền hồi kinh. Tuy rằng trước khi đi hắn có hứa hẹn sẽ trở lại, nhưng ta chỉ đạm cười phất phất tay. Lần này


Insane