Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210300

Bình chọn: 8.5.00/10/1030 lượt.

y

rốt cuộc là do ai thiết kế, không giống hoa hồng cũng không giống hoa

tulip, thật là xấu!

“Em nói vài câu đi,

nếu không anh sẽ không tha cho em trở về đâu, lát nữa đồng nghiệp mà

nhìn thấy, khắp nơi đều có tin đồn về em anh cũng mặc kệ nha.” Triển

Thiểu Huy lại bắt đầu uy hiếp cô.

Suy nghĩ của Cố Hạ

đã bay xa cực kì, sau này khi thiết kế nhà tuyệt đối sẽ không dùng

loại giấy dán tường này, màu sắc quá tối, dán trong nhà rất khó

nhìn, dùng loại giấy dán tường nào đây? Màu nâu nhạt không tệ, làm

nổi bật vẻ sạch sẽ thoải mái…

Triển Thiểu Huy vẫn

nhìn cô như cũ, cuối cùng anh không biết phải làm sao, có làm cho

đồng nghiệp của cô nhìn thấy, có lẽ sau này cô cũng sẽ không để ý

đến đồng nghiệp nữa, cuối cùng Triển Thiểu Huy cũng chỉ hy vọng

được nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát của Cố Hạ, khẽ thở dài, “Thôi,

chơi thật vui đi, đừng suy nghĩ lung tung nữa.”

Anh thả tay ra, Cố Hạ

lập tức cất bước đi vào phòng, Triển Thiểu Huy nhìn theo bóng lưng

của cô, vẫn dáng vẻ trước kia, nhưng mà ngay cả một cái nhăn mặt hay

mỉm cười cô đều tiếc không cho anh, hoàn toàn ngăn cách anh với thế

giới của cô.



Cố Hạ trở vào phòng

tìm một vị trí ngồi dựa vào tường, ẩn trong đám người nghe bọn họ

hát, bên kia vài vị sếp thấp giọng nói chuyện, tổng giám đốc và

chủ tịch đều đến chơi, bọn họ đều rất chú ý lời nói và hành

động. Trâu Nhuận Thành quét mắt nhìn Cố Hạ vài lần, cô gái này thật

sự quá bướng bỉnh, thật đúng là không để ý đến đại ca, anh ta thật

sự không hiểu Cố Hạ muốn gì, có bao nhiêu phụ nữ muốn bò lên giường

của đại ca, cũng chỉ có Cố Hạ mới không biết thức thời như vậy. Sự

tình là do bọn họ làm hư, sắc mặt của Tam ca và Tứ ca không tốt,

đại ca thì mặt đen như than nói một câu: “Từ nay về sau chuyện riêng

của tôi các người đừng có mà xen vào. Nhất là Tiểu Ngũ, làm hư

việc còn nhiều hơn là được việc!”

Mức độ để ý của

Triển Thiểu Huy đối với Cố Hạ vượt quá dự liệu của Trâu Nhuận

Thành, vừa rồi thấy Cố Hạ vào toilet thì đại ca cũng ra theo,

tất nhiên anh ta biết rõ

Triển Thiểu Huy muốn làm gì. Chỉ tiếc lại nhìn thấy mặt đại ca như

một tờ giấy buồn bực trở về, ngay tiếp theo Trâu Nhuận Thành cũng

buồn bực, vì muốn gọi được Cố Hạ ra lại phải mang theo một đám

người, bây giờ Trâu Nhuận Thành cũng bái phục vị đại ca anh minh thần

võ kia.

Triển Thiểu Huy ngồi

trên ghế salon, vẫn nhìn Cố Hạ như cũ, mỗi người đều phải chịu

trách nhiệm về hành động của mình, lúc trước anh muốn xem kịch là

sự thật, không nghĩ tới chỉ đứng xem tuồng vui lại tự mình rơi vào

tay giặc, giờ thì anh đã triệt để trở thành diễn viên quần chúng,

Cố Hạ đối với anh thật sự giống như một lớp kính thủy tinh, anh có

thể nhìn thấy cô nhưng cô lại không nhìn tới anh.

Tổ này có mười mấy

người, hơn nữa có không ít các sếp tới đây, cơm tối chia làm hai bàn,

đương nhiên Cố Hạ ngồi cùng bàn với đồng nghiệp của mình, Trâu Nhuận

Thành biết rõ tâm tình của Triển Thiểu Huy, ngón tay gõ gõ trên bàn,

“Ngồi vậy sao được? Mĩ nữ mà không sang đây ngồi thì cái này gọi là

ăn cơm hay đang ngồi họp đây?”

Giám đốc Dương lập

tức hiểu ý, lớn tiếng nói: “Toàn bộ các quý cô ngồi sang bên này

đi.”

Cố Hạ theo mọi người

sang, ngồi kế một trợ lí khác, Trâu Nhuận Thành lại chỉ cô nói:

“Tới đây ngồi đi.”

Ý anh ta chính là

ngồi kế Triển Thiểu Huy, ánh mắt Cố Hạ lại chăm chú vào dĩa sứ

đựng thức ăn dưới ánh đèn vàng, bên cạnh khảm viền vàng, chỉ cảm

thấy rất chói mắt, cô ngẩn người, không có động tác gì khác.

Ngược lại Triển Thiểu

Huy lại lên tiếng, “Thôi đi.” Gọi đến thì lại biến thành dáng vẻ

không sống cũng không chết, nói không chừng lát nữa cô sẽ không ăn cơm,

Triển Thiểu Huy thật không có cách nào giữ được cô.

Ăn cơm không thể thiếu

rượu, sếp mời rượu, cấp dưới căn bản không thể từ chối, hơn nữa

không có khả năng sếp uống một ly nhân viên lại uống nửa ly, bất kể

là sếp của phòng tiêu thụ hay ai khác thì tửu lượng cũng rất tốt,

chỉ khổ hai cô trợ lí, Cố Hạ cũng không có cách nào từ chối, chỉ

có thể nhận lấy. Trâu Nhuận Thành cho người đổi lấy một bình rượu

nồng độ cao, thấp giọng nói gì đó với trợ lí đặc biệt ngồi bên

cạnh, trợ lí đặc biệt cười hò hét đám đông phải uống rượu, ai cũng

không thể chạy khỏi, còn đích thân qua mời Cố Hạ hai lần.

Tửu lượng của Cố Hạ

không tốt, lại không thể từ chối, tiệc rượu chưa được phân nửa thi


Old school Swatch Watches