
ắt điều
khiển cô. Cố Hạ nhìn anh nhận, nói: “Không phải anh muốn ăn sao?”
Triển Thiểu Huy bảo cô
nhìn về phía đối diện, “Cô không nhìn thấy người ta làm gì sao?”
Tiết Đồng ngồi đối
diện lại đút cho Long Trạch một miếng nữa, động tác của hai người vô
cùng thân mật, Cố Hạ cảm thấy không ổn nói: “Đó là bọn họ.”
Triển Thiểu Huy ghét
sát vào tai cô, hơi thở ấm áp phả vào tai cô, thấp giọng nói khẽ:
“Người khác đang nhìn, đừng có làm trò cười.”
Ánh mắt của anh lộ ra
ý uy hiếp, tay Cố Hạ đang gắp miếng thịt vịt ngưng giữa không trung,
ánh mắt Cố Hạ đảo qua những người bên cạnh, ngơ ngẩn vài giây rồi
cảm thấy xấu hổ, Cố Hạ cũng không muốn làm mất mặt Triển Thiểu Huy
trước mặt người khác nên đút miếng thịt vào trong miệng anh.
Khóe miệng Triển
Thiểu Huy cong lên thành một nụ cười, chậm rãi cắn miếng thịt trong
tay cô, thật thỏa mãn nhìn cô, Cố Hạ còn cầm một nửa, chờ anh ăn
xong, đến khi anh từ từ nhai nuốt miếng thịt, lúc Triển Thiểu Huy ăn
nửa miếng còn lại, đầu lưỡi ấm áp đảo qua ngón tay cô, khóe miệng
Cố Hạ không kìm được co rúm lại.
Sau khi Triển Thiểu Huy
ăn xong, vẫn chưa thỏa mãn nói: “Hương vị không tệ, một miếng nữa.”
Hàn Minh ngồi bên cạnh
trêu chọc: “Hương vị của món vịt nướng này xem ra cũng không tệ, mấy
người đều ra sức ăn như vậy, tôi cũng muốn nếm thử một miếng.”
“Đây là món sở trường
của nhà hàng này, tất nhiên là không tệ.” Triển Thiểu Huy vừa nói
vừa liếc mắt sang Cố Hạ.
Được rồi, anh là đại
thiếu gia, anh là ông chủ, anh muốn ăn thì Cố Hạ sẽ đút cho anh, lúc
đút cho anh lại nhìn thấy trên mặt Triển Thiểu Huy mang theo một nụ
cười vui vẻ nhàn nhạt, Cố Hạ chỉ cảm thấy bản mặt này mười phần
vô sỉ.
Chờ anh ăn xong, Cố Hạ
cầm đũa lên ăn cơm, không thèm để ý đến anh, tính tình của tên đại
thiếu gia này cũng không biết học từ ai, thích tự cao tự đại, còn
thích sai khiến người khác. Triển Thiểu Huy vỗ vỗ vai cô, nói một
chủ đề có thể cô cảm thấy hứng thú, “Tiết Đồng học cùng trường
với em, còn cùng khóa, hai người chưa gặp nhau bao giờ sao?”
“Vậy sao?” Cố Hạ
ngẩng đầu lên, sự chú ý cũng bị dời đi, nhìn người đối diện hỏi:
“Cô cũng học đại học C?”
“…” Tiết Đồng cười
nói, “Triển thiếu không nói tôi cũng không biết.”
Hai người cùng khóa,
chỉ khác khoa, Tiết Đồng cũng sinh ra trong một gia đình bình thường,
cuối cùng thì Cố Hạ cũng tìm được người nói chuyện, ngồi trên bàn
tiệc cũng có thể nói vài câu, không chỉ thế, hiện giờ Tiết Đồng
cũng có một điểm chung với cô – kĩ thuật đánh bài rất tệ, đây là
điều cô nhận ra sau khi ăn xong mọi người cùng đánh bài.
Tốt xấu gì khi đánh
bài Cố Hạ còn nhìn bài trên bàn, suy nghĩ trước khi đánh, ra bài
cũng rất thận trọng; Tiết Đồng thì nhìn thấy quân bài nào không vừa
mắt thì ném xuống, bài không hồ cũng không lo, liên tục xuất pháo,
Long Trạch ngồi bên cạnh cũng không nhắc nhở cô ấy, để cô tự đánh
loạn xạ cả lên.
Đánh được vài ván,
Cố Hạ thấy có chút may mắn khẽ nói với Triển Thiểu Huy: “Cuối cùng
tôi cũng thành người kế cuối.”
Triển Thiểu Huy cười
khẽ, “Cô ấy đánh bài không chịu áp lực nên mới đánh loạn xa.”
Cố Hạ gật đầu, mọi
người đều như vậy, chỉ có cô là gánh vác một đống áp lực.
Tiết Đồng chỉ thuần
túy xem việc đánh bài là để giải trí, hưởng thụ quá trình đánh
bài, Long Trạch ngồi bên cạnh ôm eo cô, lúc bị thua anh ta còn tủm tỉm
cười, dáng vẻ đắc ý nói: “Lại thua rồi, nhìn em đánh bài thật sự
là rất buồn cười.”
“Không cần anh lo.”
Tiết Đồng sẳng giọng, đẩy anh ra. Triển Thiểu Huy nói đúng, cô ấy
đánh bài không có áp lực, thắng thì tiền thuộc về mình, còn thua
quá thảm thì bắt Long Trạch trả. Cô ấy không mở miệng cầu cứu Long
Trạch, Long Trạch cũng không giúp cô ấy, ngồi bên cạnh cầm túi khoai
tây chiên, thỉnh thoảng đút cho cô ấy một miếng, cười tủm tỉm nhìn cô
ấy đánh bài.
Tiết Đồng thua rất
nhiều, ngay cả Cố Hạ cũng thấy không được, nhỏ giọng hỏi Triển
Thiểu Huy: “Cô ấy đánh như vậy không sao à?”
Triển Thiểu Huy cầm
bài lên giúp cô, người khác không biết nội tình nhưng anh thì không
thể không biết, nói: “Đánh bài của cô cho tốt đi, cuối cùng ai thua
vẫn chưa biết đâu.”
Hôm nay Cố Hạ khá may
mắn, thắng liền vài ván, đối diện còn có một người đánh bài lung
tung, bạn gái của Hàn Minh đánh cũng không quá siêu, cũng tạm được
mà thôi, không lâu sau Cố Hạ thắng được một đống cắc, mặt cô hơi ửng
hồng, rất đắc ý no