Teya Salat
Trộm Tặc Làm Càn

Trộm Tặc Làm Càn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322111

Bình chọn: 7.5.00/10/211 lượt.

c hiểu được ý đồ của nàng, chạy nhanh lắc đầu cự tuyệt,

“Không được! Ta không thể tự tiện mang ngươi đi ra ngoài, sư huynh sẽ tức giận.”

“Sợ cái gì?”

Thương Nguyệt Phi Tử không cho là đúng nhìn nàng.

“Cái tên không đứng đắn đó, cho dù tức giận cũng không có gì đáng sợ.”

“Không được……”

Tỷ tỷ, ngươi không hiểu! Thủy Oa Nhi ở trong lòng khóc thét. Sư huynh bề ngoài tuy không có gì đáng để ý , trên thực tế tâm cơ của hắn rất sâu, cá tính tà nịnh không tốt kia, nụ cười câu hồn kia chỉ là để người khác không đề phòng mà thả lỏng cảnh giác với hắn thôi.

Giống như Thương Nguyệt Phi Tử ngươi, không phải cũng thấy hắn không đáng sợ sao?

Cái này gọi là ngụy trang đó!

Phượng Thiên Ngân chân chính thì.. thực đáng sợ.

“Oa nhi, ngươi không giúp ta sao?”

Nhấp mím môi, Thương Nguyệt Phi Tử đổi phương pháp thuyết phục nàng,

“Ta bị bắt tới nơi này, nhất định mang đến không ít làm phức tạp cho các ngươi, ta không tin Thương Nguyệt quốc không có phản ứng gì.”

“Này……”

Thủy Oa Nhi do dự.

Bên ngoài sớm huyên náo oanh oanh liệt liệt, không chỉ Thương Nguyệt quốc, ngay cả những quốc gia giao hữu với Thương Nguyệt quốc cũng đều giúp đỡ điều tra nơi của thần thâu bộ tộc để cứu Thương Nguyệt Phi Tử trở về.

Thấy biểu tình Thủy Oa Nhi thay đổi, Thương Nguyệt Phi Tử không ngừng cố gắng

“Oa nhi, chỉ cần ta trở lại hoàng cung, chuyện gì cũng chưa xảy ra, Thương Nguyệt quốc cũng sẽ không tiếp tục tìm các ngươi gây phiền toái.”

“Ngô……”

Mặt khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, Thủy Oa Nhi chần chờ một hồi lâu mới gật đầu.

“Được rồi! Ta mang ngươi đi ra ngoài.”

Nàng cúi đầu, bộ dáng thật bất đắc dĩ, một chút hào quang lại nhanh chóng xẹt qua mắt.

“Cám ơn ngươi, oa nhi.”

Mục đích đã đạt được, Thương Nguyệt Phi Tử vui vẻ nở nụ cười.

“Chúng ta đi thôi!”

“Hảo.”

Thủy Oa Nhi đi ở đằng trước, mang theo nàng đi qua vài đoạn đường, tiến vào tiểu trúc ốc phía đông.

“Đây là……”

Không phải là định ra ngoài sao? Như thế nào mang nàng đến trúc ốc ?

“Đường ra ngay bên trong.”

Thủy Oa Nhi giơ tay chỉ.

“Chỉ cần đi vào sau lại hướng bên trong đi, sẽ ra khỏi cốc.”

Nghe được giải thích của nàng, Thương Nguyệt Phi Tử không chút nghĩ ngợi đẩy cửa bước vào.

Nhưng là vừa đi vào trúc ốc, đã thấy trước mắt một mảnh tối đen, nàng còn chưa kịp phản ứng lại, lỗ tai chợt nghe tiếng khóa cửa.

“Oa nhi!”

Nàng kinh ngạc quay đầu, còn chưa kịp suy nghĩ, phía sau lại truyền đến một câu hỏi.

“Là ai?”

Thanh âm quen thuộc trong bóng đêm vang lên

“Tiểu Tử nhi, là nàng sao?”

“Phượng Thiên Ngân?!”

Nghe thấy thanh âm của hắn, Thương Nguyệt Phi Tử ngây ngẩn cả người. Đây là sao vậy?

“Đáng chết! Tử nhi, mau bế khí!”

Tiếng rủa, theo trong bóng đêm phát ra.

“Làm sao bế khí?”

Nàng hỏi, mơ hồ ngửi được một cỗ hương khí.

“Hương vị gì vậy? Thơm quá……”

Nàng thì thầm, bỗng nhiên cảm thấy mùi hương kia đang làm nàng nóng lên.

“Đáng chết!”

Phượng Thiên Ngân hướng ra ngoài phòng rống to,

“Thủy Oa Nhi, ngươi đừng náo loạn!”

“Sư huynh, ta đây là giúp ngươi.”

Giúp hắn thắng được tâm mỹ nhân nha!

“Phượng Thiên Ngân, các ngươi đang làm cái gì?”

Tựa vào cửa, Thương Nguyệt Phi Tử cảm thấy rất thoải mái, thân thể một trận mềm mại.

“Oa nhi không phải nói ngươi xuất cốc sao?”

Tại sao hắn lại xuất hiện ở trong này?

“Ta không xuất cốc, ta bị oa nhi nhốt ở đây.”

Phượng Thiên Ngân thanh âm thực bất đắc dĩ.

“Nhốt ngươi ở đây?”

Đầu óc nàng bắt đầu choáng váng, không có biện pháp tốt hơn tự hỏi.

“Nàng vì sao đem ngươi nhốt lại đây, còn có ta……”

Nàng không hiểu, chỉ cảm thấy thân thể không chỉ như nhũn ra, còn càng lúc càng nóng, làm cho nàng cảm thấy thật là khó chịu……

“Phượng Thiên Ngân, ta cảm thấy nóng quá, ngươi có thấy vậy không?”

Loại cảm giác này rất quái, còn có mùi…… Giống như cũng càng lúc càng nồng.

“Mùi hương kia chính là “giục tình hương”( giục trong thúc giục), ngươi cảm thấy oa nhi đem hai chúng ta nhốt tại nơi này, lại thả giục tình hương là vì sao?”

Trong bóng tối, Phượng Thiên Ngân thanh âm càng trầm, còn mang theo một tia áp lực.

“Giục tình hương?”

Tên này làm cho Thương Nguyệt Phi Tử cả kinh.

“Không! Oa nhi! Ngươi đừng làm bậy!”

Hai người trúng giục tình hương còn có thể phát sinh chuyện gì? Nàng không ngu ngốc nên đương nhiên biết!

“Các ngươi tốt nhất hảo hưởng thụ đi, không quấy rầy.”

Hì hì cười, Thủy Oa Nhi nhàn nhã rời đi.

“Không……”

Thương Nguyệt Phi Tử khinh ngâm, cố gắng kháng cự.

“Phượng Thiên Ngân, ngươi đừng lại đây……”

“Yên tâm, ta sẽ không đi qua.”

Mắt phượng trong bóng đêm trản ra một tia tà khí, bạc môi hơi hơi gợi lên.

Hắn sẽ không chủ động đi qua, trừ phi……

Nàng cầu hắn.

Tình hương thúc giục canh thâu vọng

Lữa xuân thật khiến lòng người sầu

Kiên cường chống đở không cuồng phóng

Hay rũ hồng trần lạc thiên thai

“Ngô……” Nóng quá.

Trong bóng đêm, tiếng thở gấp càng ngày càng dồn dập.

Thương Nguyệt Phi Tử cắn chặt cánh môi, cố gắng chống chọi với luồn nhiệt trong cơ thể ,đôi thủy mâu nhìn chăm chú vào một chỗ trong bóng đêm, chỉ sợ nam nhân này phác tác──[*O*!!!'>

Dù sao, trúng giục tình hương cũng không phải