Snack's 1967
Tráo Đổi Vương Phi

Tráo Đổi Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322640

Bình chọn: 8.00/10/264 lượt.

u Vĩnh phủ còn nàng ta chẳng qua chỉ là thiếp thất đến hành lễ vấn an nàng.

- Vĩnh phi không để bụng chứ mỗi lần ta đến Tử Khương toàn đề ta ngồi ở chỗ này… lâu dần thành quen nên cũng thích chỗ này nếu không ngại ta muốn sau này khi đến phủ chiếc ghế này sẽ là của ta ? Tử Kỳ Trang điểm thật rực rở kiêu sa ngồi ở ghế chủ mẫu nghênh ngang nói điều hết sức chói tai và khó chấp nhận.

Vừa bước vào phòng khách liếc sơ qua vị Thái tử phi kia Mộng Nhật thầm cười trong tâm, nàng ta đây là đang muốn đến gây chuyện cùng nàng sao ? Muốn chạy đến vương phủ nhà nàng tuyên cáo chiếc ghế chủ mẫu kia thuộc về nàng ta sao ? Nàng ta tuy tự cho mình thông minh nhưng còn phải xem gặp ai đã chứ.

- Ồ, thì ra thái tử phi thích chiếc ghế đó…

- Thát Úy ngày mai lão sai người khiêng luôn sang phủ Thái tử cho Thái tử phi đây. Chỉ là ghế thôi mà, ta sẽ không keo kiện mà tặng luôn cho Thái tử phi để khỏi vì quá tích nó mà trở nên ăn ngủ không yên. Cũng vừa hay ta cũng định đặt riêng một ghế chủ mẫu khác. Thát Úy, ông sau khi cho người đem ghé sang phủ cho Thái Tử Phi thì đến tiện bàn ghế tốt nhất sai người làm cho bản vương phi một chiếc ghế mới. nàng lại quay sang Từ Kỳ hỏi

- Thái tử phi, tẩu có thích ta đặt cho tẩu một chiếc về để đặt trong phủ thái tử nhà tẩu luôn.như thế sau lại đến thấy thích mất công muội lại phải nhờ người làm cái mới.

*Phì..ha..ha..*

Tình ở một bên nghe Vương phi nhà họ đối đáp với thái tử phi thì phì cười lớn…Vương phi nhà hắn quả nhiên không dễ bắt nạt. Nàng không những không dễ chọc tức mà ngược lại mượn việc của bọn họ nói xiên nói xỏ lại chính bọn họ. Nàng sở dĩ sai người khiêng ghế tặng sang phủ Thái tử là có ý nói nếu nàng ta thích cái ghế nàng sẵn sàng tặng luôn ghế sang phủ Thái tử về đó mà tự thưởng thức chiếc ghế. Còn sai người làm ghế chủ mẫu mới chính là muốn nói rõ với nàng ta chủ mẫu Vĩnh phủ thực sự là nàng. Lại có ý hỏi nàng ta có muốn đặt một chiếc hay không chính là muốn mắng bóng gió nàng ta là chủ mẫu phủ Thái tử mà không lo cho phủ nhà nàng ta cớ gì cứ chạy sang phủ nhà nàng mà giành giựt thứ vốn không thuộc về mình.

- Triệu Mộng Nguyệt…Ngươi…ngươi nghĩ Tử Khương lấy ngươi vì yêu thương ngươi sao, ta và chàng mới là thanh mai trúc mã, ta mới là người con gái chàng yêu. Ngươi đừng tưởng mình thành vương phi của hắn thì có thể trở thành nữ nhân hắn yêu thương nhất trong cuộc đời này. Tử Kỳ đỏ mặt tức giận nghiến răng nói.

- Ồ ta có thể trở thành nữ nhân chàng yêu nhất trong cuộc đời chàng hay không không tới phiên Thái tử phi nàng nói. Như Thái tử phi nói nàng và Tử Khương là chuyện của trước kia. Thế nhưng người có thể đi cùng chàng đến cuối cuộc đời chắc chắn không thể là Thái từ phi hoàng tẩu của chàng. Cho dù không phải là ta thì cũng sẽ không phải là nàng, không phải sao ?

- Ngươi…thực vô lễ…Bản vương phi dù sao cũng là Thái tử phi, Ngươi…ngươi dám…dám…

- Dám thế nào ? ta tự xét nãy giờ cũng không nói gì quá đáng. Nàng có thể là Thái Tử phi cao cao tại thượng. Còn ta chưa bàn đến ta cũng là vương phi của nhị hoàng tử của quý quốc ta còn là Quận chúa Triệu quốc là mối bang giao của hai quốc gia còn là hòa bình của hai nước. Không lẽ không thể nói chuyện ngang hàng cùng Thái tử phi nàng đây sao ? Nói sao nàng cũng chỉ mới là mẫu nghi thiên hạ tương lai. Cũng không phải hiện tại đã là mẫu nghi thiên hạ, cao hơn ta sao ? Cao bao nhiêu ? Ta hiện tại không thấy được sự chênh lệch đó ?

Tử Kỳ tức đến mức nghẹn họng đùng đùng bỏ về trong giận dữ. Vì quá mức nóng giận thế nên Tử Kỳ không phát hiện Tử Khương cũng vừa vặn trở về phủ.

Khi thấy hắn bước vào Mộng Nhật thầm mắng bản thân một tiếng, nếu biết hắn về ngay lúc này nàng sẽ chịu uất ức một lần mà nhịn nàng ta. Có phải hắn đã nghe hết tất cả những gì nàng vừa nói rồi không, có phải hắn đang tức giận hay không. Nàng đúng thật là xui quá mà, sao lại trở thành vương phi đanh đá chanh chua trong mắt hắn cơ chứ.

Trong Phủ Thái Tử Thái Tử phi trở về phì phò tức giận, nàng chạy ngay đến mật thất nơi nàng đã rất lâu không trở lại từ ngày nhận nhiệm vụ ngày đó đến giờ. Tháo đi xiêm áo chói sáng Tử Kỳ mặc vào bộ dạ hành . Tức giận kia kiến nàng tìm về với thân phận thật của nàng, thân phận mà nàng đã ngàn lần muốn lãng quên nó Nguyệt ám. Nàng chính là ám vệ mà chính tay Hoàng hậu đào tạo ra nhằm mục đích đối phó Tử Khương.

Nhiệm vụ của nàng là làm tổn thương hắn, khiến hắn yêu nàng tha thiết rồi rời bỏ hắn. Cho đến tận bây giờ nàng cũng không thể biết chắc nàng đã từng làm đau hắn hay chưa ? Đã tổn thương được hắn hay chưa ? Nhưng có điều nàng biết chắc nàng đã và đang bị tổn thương vì chính nhiệm vụ này của mình. Nàng thực sự yêu hắn, đã có lúc nàng muốn rủ bỏ nhiệm vụ, phản lại tổ chức để được ở bên hắn. Nhưng lại sợ hắn sẽ không yêu nàng nữa nếu biết được thân phận thật của nàng. Càng sợ hơn Hoàng hậu sẽ động thủ cùng hắn.

- Ồ. Ta còn tưởng nàng sẽ vĩnh viễn không trở lại chỗ này nữa chứ ? Hoài Thương buông xuống cuốn sách đang đọc dở trên tay nhìn Tử Kỳ mỉm cười nhìn giận dữ trong mắt Nguyệt. Hắn khẽ thở dài, cơn giận dữ kia có phải