Snack's 1967
Trăng Khuyết

Trăng Khuyết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322893

Bình chọn: 10.00/10/289 lượt.


- Anh và chị Trúc Quỳnh khác nhau hoàn toàn. Thật ra anh giống ai ? Ba hay mẹ ?

Quân cười cười :

- Anh giống em. Được chưa ?

Nhã Ca mỉm cười mà nước mắt cứ tràn ra khiến Quân phải nói :

- Anh không mít ướt như em đâu nhá. Nín đi ! Kẻo giám đốc Cang tưởng anh ăn hiếp nhân viên của ông ta.

Ca phụng phịu :

- Ông Cang thừa biết anh không ăn hiếp em.

Cô chợt tò mò :

- Thật ra ông Cang là người thế nào, sao nhân viên ai cũng sợ ổng một nước vậy ?

Cang hỏi ngược lại :

- Em thấy Cang là người thế nào ?

Nhã Ca buột miệng :

- Đáng sợ.

- Tại sao Cang lại đáng sợ ?

- Vì ngay lần gặp đầu tiên ông ấy đã gieo vào tâm trí em một ấn tượng khủng khiếp.

Quân ngạc nhiên :

- Ấn tượng gì mà khủng khiếp dữ vậy ? Có phải hôm đó Cang tưởng em lấy tiền của chị Trúc Quỳnh thật nên đã nặng lời không ?

Nhã Ca khẽ lắc đầu :

- Không phải. Em từng gặp ông Cang trước nhưng em hoàn toàn không biết đó là sếp của mình.

Quân xoa cằm :

- Ngẫu nhiên nhỉ ! Thế em gặp hắn trong trường hợp kinh khủng nào mà lại có ấn tượng khủng khiếp về hắn ?

Nhã Ca nhỏ nhẹ :

- Giờ thì em chả giấu anh làm chi nữa. Em chính là đứa .. bị ông Cang cho chó ăn chè đấy.

Quân trợn ngược mắt lên :

- Quỷ tha ma bắt thằng trời đánh ấy đi.

Rồi anh chép miệng :

- Đúng là Cang để cho em một ấn tượng khủng khiếp. Có điều hắn không cố ý làm thế. Nhưng dầu gì anh cũng bắt hắn xin lỗi em.

Nhã Ca liền nói :

- Không nên đâu anh. Em không muốn ông Cang bị quê. Anh đừng nói gì với ông ấy hết. Em cho qua chuyện xui xẻo đó rồi.

Quân gật đầu :

- Em đã bảo vậy, anh sẽ im lặng.

Giọng anh ngập ngừng :

- Đúng ra Cang không phải là kẻ nát rượu. Tại cậu ta đang có chuyện buồn nên hôm đó đã quá chén.

Nhã Ca hóm hỉnh :

- Nghĩa là em nên thương hại thay vì ghét ông ấy ?

- Ý anh không phải vậy. Anh chỉ muốn em hiểu hơn về Cang để trong giao tiếp sẽ gặp thuận lợi nhiều hơn khó khăn.

- Nhưng em đã biết gì về ông Cang đâu để có thể hiểu hơn về ổng ?

Quân hất hàm :

- Em muốn biết gì về Cang? Nói anh nghe thử xem.

Nhã Ca cười cười :

- Em vốn tò mò nên dĩ nhiên là muốn biết tất cả. Biết nhiều về một người chỉ có lợi chớ đâu có hại.

- Vậy thì hơi bị tham, anh không thể bán đứng bạn mình, dù là bán cho em gái.

Nhã Ca nhún vai :

- Ít ra em cũng phải được biết tại sao đêm đó ông ta nhậu đến mức té sắp té ngửa trên phố như thế chớ ?

Quân ngập ngừng :

- Cang buồn gia đình.

- Thì ra là giận vợ rồi mượn rượu giải sầu. Đàn ông như vậy hơi yếu.

- Không nên phê phán một người nếu chưa hiểu rõ họ. Thục Trinh, vợ Cang

không mang lại hạnh phúc cho chồng . Cô ấy không phải chỗ dựa tinh thần

như Cang mong đợi.

Nhã Ca tò mò :

- Đó có phải là người vợ ông ấy yêu rồi cưới không ?

Quân gật đầu :

- Phải. Ngày xưa Thục Trinh là hoa khôi Bình Dương. Cang đeo đuổi dữ dội

lắm mới lọt vào mắt xanh hoa khôi. Hắn từng tự hào đã chiến thắng bao

nhiêu tình địch để cưới được Thục Trinh, để rồi sau đó thất vọng.

Nhã Ca hỏi :

- Hai người không hợp tánh nhau à ?

- Có thể nói như vậy. Thục Trinh hiện là chủ nhiệm một câu lạc bộ thời

trang, cô ấy bận bịu với câu lạc bộ thời trang ấy. Cùng với nhóm người

mẫu do mình tuyển chọn rồi quản lý, Trinh tổ chức biễu diễn ở khắp các

tỉnh thành. Thục Trinh đi suốt trong khi Cang ở nhà không ai chăm sóc.

- Thế là ông ta đi uống rượu ? Vậy cũng đâu phải, vì bà vợ bận bịu với

công việc chứ có sung sướng gì khi phải xa chồng. Lý do buồn gia đình để nhậu của ông Cang không chánh đáng.

Quân nói tiếp :

- Cang buồn vì Thục Trinh chỉ sống cho bản thân, đã vậy cô ấy lại không muốn có

con. Những bất đồng nhỏ càng lúc càng trở nên nặng nề cho cả hai. Vợ

chồng Cang đang có những rạn nứt khó hàn gắn được. Chuyện này trong công ty chưa ai biết vì Cang giấu, em phải kín miệng nghe chưa?

Nhã Ca vênh mặt lên :

- Nếu sợ em lắm chuyện thì đừng kể.

Quân lắc đầu :

- Là sao ?

Quân chưa trả lời thì có tiếng gõ cửa rồi Cang ló đầu vào :

- Xin lỗi. Tôi lấy xấp hồ sơ trên bàn.

Quân bảo :

- Thì cứ vào đây ngồi trò chuyện cho vui.

Cang cười :

- Tôi không thích làm kỳ đà chút nào.

Quân cao giọng :

- Ai bắt ông làm kỳ đà. Trái lại, tôi có chuyện muốn nhờ ông đấy.

Cang nhìn vội Nhã Ca rồi đường hoàng ngồi xuống đối diện với cô. Vốn nhạy cảm nên anh có thể đoán được Quân định nhờ gì mình.

Rất từ tốn, Cang nói :

- Tôi luôn sẵn lòng. Ông nói đi !

Quân khoanh tay trước ngực :

- Tôi rất quý Nhã Ca. Hiện thời Ca là nhân viên của ông. Tôi không ngại khi nhờ ông chiếu cố, quan tâm con bé.

Cang lim dim mắt :

- Cậu Ba đã ngỏ lời, tôi đây dám từ chối hay sao ? Cậu yên trí đi, tôi sẽ làm theo ý cậu.

Dứt lời, anh và Quân cùng bật cười sảng khoái làm Nhã Ca phải ngỡ ngàng

nhìn. Cả hai người đàn ông đều toát ra vẻ thoải mái, thân tình rất mực,

khiến cô chưa bao giờ có cảm tình với Cang cũng phải nhìn kỹ anh hơn để

nhận ra đằng sau vẻ lầm lì, khó chịu mà nhân viên toàn siêu thị đã quen

mặt hàng ngày, Cang là một người khác.Nhã Ca vội quay đi khi bắt gặp ánh mắt của Cang.

Anh nói