pacman, rainbows, and roller s
Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329095

Bình chọn: 8.5.00/10/909 lượt.

rần, đầu năm nay lợi ích mới là thật: “Anh định hợp tác như thế nào?”

“Rất đơn giản, bên Châu Phi, do hắn phụ trách cung cấp kim cương thô. Hắn cung cấp nguồn khai thác, tôi mở nhà máy gia công, anh phụ trách tiêu thụ. Đầu tư phí tổn, chúng ta cùng gánh vác, hắn phụ trách cung cấp kim cương thô miễn phí cho chúng ta. Có được lợi nhuận, chúng ta cùng nhau chia ra.”

“Chia làm sao?”

“Hắn bốn, tôi bốn, anh chỉ là phụ trách tiêu thụ, nên được hai.”

Côn Sơn nở nụ cười, dáng tươi cười lạnh lùng, rất không khách khí nói: “Anh xem tôi là đồ ngốc sao? Chúng ta mỗi người ba phần, còn lại một phần dùng khuếch trương nhà máy, nếu như hắn có thể đảm bảo cung cấp lường kim cương ổn định sẽ tính toán tới lâu dài.”

Kiệt Mỗ nghe hắn nói như vậy, lập tức biết rõ gặp được người khẩu Phật tâm xà, người này tuyệt không dễ đối phó như bề ngoài: “Anh ba, tôi và hắn 3.5, nếu không không bàn nữa.”

“Tôi thay đổi chủ ý. Anh ba, hắn cũng ba, tôi bốn, nếu thiếu một phân tôi cũng sẽ không làm. Tôi có thể ở trong nước cung cấp bảo hộ, cam đoan cửa hàng của tôi tuyệt đối an toàn, không có người dám trộm cắp.” Côn Sơn nói, kim cương là đồ tốt ah! So với vàng còn mắc hơn, xem ra hắn nên chuyển sang kinh doanh kim cương, một rương kim cương so với mười thùng vàng còn đáng giá hơn, lại càng dễ mang đi.

“Thật sao?” Nói như vậy, mạo hiểu sẽ nhỏ rất nhiều, người Mỹ có chút động tâm.

“Thật sự, chúng ta có thể ký hiệp nghị.” Côn Sơn rất nghiêm túc, chút thực lực ấy Trí Đường có, hắn mở nhà máy trong địa bàn của mình, hoặc là nói, đem những kim cương này làm thành dây chuyền để trong tiệm vàng ở bên trong bán, hắn xem ai dám động tay chân vào!

“Để tôi suy nghĩ thoáng một chút.”

Côn Sơn nói: “Xin cứ tự nhiên!”

Lúc này Bảo Châu tiến đến, sau khi ngồi xuống, hỏi máy bay: “Anh có thể giúp tôi mua máy bay sao?”

Kiệt Mỗ không xác định nhìn thoáng qua Lục Côn Sơn: “Anh cần máy bay sao? Nếu như không phải dùng vào việc buôn bán tôi khuyên anh đừng mua, giá của một chiếc máy bay đủ mua một vườn nho.”

Côn Sơn gật đầu: “Mua.”

“Anh không sợ bởi vì vậy mà thiếu hụt chi tiêu sao?”

“Đáng lo phá sản, tôi vốn chính là hai bàn tay trắng, tất cả mọi thứ của tôi đều là phu nhân tôi cho đấy. Đã có máy bay, cô có thể ăn các loại hoa quả mới lạ ở khắp nơi, nho Bắc Kinh, nho Tân Cương. Có lẽ còn có điểm tâm nước ngoài.” Vợ của hắn mang Bảo Bảo, ăn phong phú một chút đương nhiên tốt.

Nghe thấy thế, Kiệt Mỗ không có phản cảm, mà là cảm thấy hắn có tình có nghĩa, đối với vợ tốt, không giống như những thương nhân bình thường trên thương trường coi trọng sĩ diện, đối với người trong nhà rất keo kiệt lại lạnh lùng, hắn hoàn toàn trái lại, rất thật tình.

Người Mỹ rất thích bạn hợp tác vừa sảng khoái lại hào khí, Kiệt Mỗ tự nhiên cũng thế, trong bữa tiệc hắn biểu thị sẽ giúp Bảo Châu mua máy bay, cụ thể đợi phía nước Mỹ trả lời sẽ lại nói chuyện, hơn nữa hắn không nhận tiền thù lao, cho rằng đó là lễ vật gặp bạn mới.

Sau khi Côn Sơn trở về, lại qua ba ngày, lâu đến chính hắn đều cảm thấy không có hi vọng, Kiệt Mỗ gọi điện thoại tới, tỏ vẻ nguyện ý hợp tác, với tư cách lễ gặp mặt, thời điểm hắn lần nữa đi vào nhà Bảo Châu nói chuyện, cho Bảo Châu một viên kim cương lớn như quả trứng bồ câu.

Bảo Châu nhớ tới trong phòng bếp có hấp màn thầu, chỉ lấy không tặng là không có lễ. Bảo Châu tự cho là rất hào phóng, bảo phòng bếp đem màn thầu đóng gói rất nhiều, sau đó bảo người hầu đưa cho hắn, người hầu cảm thấy màn thầu keo kiệt, tự chủ trương gói một bao dưa chua, người hầu ba bước thành hai bước đuổi theo nói: “Kiệt Mỗ tiên sinh, ngài còn không có ăn cơm trưa a! Thiếu phu nhân sai tôi đem cái này cho ngài, đói bụng có thể trực tiếp ăn.”

Kiệt Mỗ nhìn cơm trưa của tiểu cô nương cho hắn, mỉm cười, có lẽ là bởi vì cô mỉm cười dưới ánh mặt trời, lộ ra đặc biệt sáng lạn chói mắt, không hiểu vì sao cảm thấy tiểu cô nương này là người rất tốt: “Cảm ơn.”

Kiệt Mỗ tiếp nhận bao vải lên ô tô chính mìn, mở ra xem, có dưa chua, có màn thầu, màn thầu vẫn còn nóng, lập tức cảm thấy làm bạn với Bảo Châu cũng không tệ lắm, có cấp bậc lễ nghĩa a! Tuy đồ vật cô tặng, không đáng tiền, nhưng có lòng thành a!

Kiệt Mỗ và Côn Sơn hợp tác, khai thác kim cương, dùng máy bay vận chuyển khả năng tương đối an toàn còn có thể tiết kiệm máy bay, chính hắn tạm thời không có ý định muốn mua máy bay, nhưng nếu dùng máy bay Bảo Châu mua lấy ra vận chuyển kim cương tựa hồ hắn là người keo kiệt, Kiệt Mỗ nghĩ tới một biện pháp vẹn toàn đôi bên, thuê!

Tìm Bảo Châu thuê máy bay, dùng danh nghĩa công ty cho thuê, cần rồi, chính là thuê vài ngày, một tháng cũng đều được, bình thường tùy tiện Bảo Châu muốn làm gì thì làm.

Vì vậy Bảo Châu mua máy bay, còn chưa tới nhà đã nhận được đơn thuê.

Muốn lấy lại vốn, Côn Sơn cảm thấy nhất định không khó, hắn đã cùng tổng bộ Trí Đường báo cáo chuẩn bị xong, ngoại trừ chính hắn mở cửa tiệm bán kim cương, chi nhánh của Trí Đường ở các nơi cũng sẽ cầm một ít hàng ra bán, lợi nhuận cao a!

Côn Sơn vốn phụ trách tiêu thụ, cái này, nguồn tiêu thụ đã có, hắ